古诗词

和叔宽田园六首

苏过

十年资章甫,人弃我亦闲。shí nián zī zhāng fǔ,rén qì wǒ yì xián。
得从长沮游,时把严陵竿。dé cóng zhǎng jǔ yóu,shí bǎ yán líng gān。
本非厌作吏,未忍违故山。běn fēi yàn zuò lì,wèi rěn wéi gù shān。
朝来行西畴,果腹惟三餐。cháo lái xíng xī chóu,guǒ fù wéi sān cān。
信哉负郭美,五斗何足干。xìn zāi fù guō měi,wǔ dòu hé zú gàn。
长为田舍翁,所乐非所叹。zhǎng wèi tián shě wēng,suǒ lè fēi suǒ tàn。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

道中买得草屦

苏过

买得芒鞋拄杖挑,心先向足蹑云霄。mǎi dé máng xié zhǔ zhàng tiāo,xīn xiān xiàng zú niè yún xiāo。
山林本是吾归处,不待移文辱见招。shān lín běn shì wú guī chù,bù dài yí wén rǔ jiàn zhāo。

次韵叶守端午西湖曲水

苏过

远酾清颍入溪渠,左缭孤城转古墟。yuǎn shāi qīng yǐng rù xī qú,zuǒ liáo gū chéng zhuǎn gǔ xū。
岂止江湖来席上,一苏穷泽十千鱼。qǐ zhǐ jiāng hú lái xí shàng,yī sū qióng zé shí qiān yú。

次韵叶守端午西湖曲水

苏过

暗泉百道草间鸣,已觉圆荷翠盖倾。àn quán bǎi dào cǎo jiān míng,yǐ jué yuán hé cuì gài qīng。
拟欲挐舟江海去,门前归路是春明。nǐ yù ná zhōu jiāng hǎi qù,mén qián guī lù shì chūn míng。

次韵叶守端午西湖曲水

苏过

一叶何时纵棹歌,空悲急景怨羲和。yī yè hé shí zòng zhào gē,kōng bēi jí jǐng yuàn xī hé。
斜风细雨添愁绝,青蒻蒙头映绿蓑。xié fēng xì yǔ tiān chóu jué,qīng ruò méng tóu yìng lǜ suō。

次韵叶守端午西湖曲水

苏过

兵厨酒色似鹅儿,计泛楼船会有期。bīng chú jiǔ sè shì é ér,jì fàn lóu chuán huì yǒu qī。
苇折荷枯秋露净,更看镜面渺弥时。wěi zhé hé kū qiū lù jìng,gèng kàn jìng miàn miǎo mí shí。

次韵叶守端午西湖曲水

苏过

叔度平生挠不浑,注之不满挹无痕。shū dù píng shēng náo bù hún,zhù zhī bù mǎn yì wú hén。
甘棠讼息篮舆晚,目送牛羊自下村。gān táng sòng xī lán yú wǎn,mù sòng niú yáng zì xià cūn。

次韵赵伯充雪中见招

苏过

华堂玉烛夜沈沈,淡月疏星作雪阴。huá táng yù zhú yè shěn shěn,dàn yuè shū xīng zuò xuě yīn。
天为王孙醒醉眼,晚来雾淞入千林。tiān wèi wáng sūn xǐng zuì yǎn,wǎn lái wù sōng rù qiān lín。

次韵赵伯充雪中见招

苏过

拥鼻袁生方块然,不知玉色浩无边。yōng bí yuán shēng fāng kuài rán,bù zhī yù sè hào wú biān。
西陂欲与稽山并,贺监风流太白船。xī bēi yù yǔ jī shān bìng,hè jiān fēng liú tài bái chuán。

次韵张次应见寄

苏过

西城夜雨一追攀,前辈风流顿觉还。xī chéng yè yǔ yī zhuī pān,qián bèi fēng liú dùn jué hái。
穷似少陵无裋褐,空怀大厦庇千间。qióng shì shǎo líng wú shù hè,kōng huái dà shà bì qiān jiān。

丛台

苏过

百尺危台高入云,欲将罗绮炫强秦。bǎi chǐ wēi tái gāo rù yún,yù jiāng luó qǐ xuàn qiáng qín。
长平一战坑俱满,台上应无豪杰人。zhǎng píng yī zhàn kēng jù mǎn,tái shàng yīng wú háo jié rén。

次韵承之乞鱼于保德

苏过

莼鲈一别信音疏,食指令人尽信书。chún lú yī bié xìn yīn shū,shí zhǐ lìng rén jǐn xìn shū。
不是分甘慰愁思,临渊空羡计无如。bù shì fēn gān wèi chóu sī,lín yuān kōng xiàn jì wú rú。

山居苦寒

苏过

十里山行步步高,阴风怪穴乱呼号。shí lǐ shān xíng bù bù gāo,yīn fēng guài xué luàn hū hào。
孤灯独掩柴门夜,骨冷谁分范叔袍。gū dēng dú yǎn chái mén yè,gǔ lěng shuí fēn fàn shū páo。

山居苦寒

苏过

墙东凿牖纳朝光,掘地为炉土作床。qiáng dōng záo yǒu nà cháo guāng,jué dì wèi lú tǔ zuò chuáng。
快燄生薪聊御腊,茅茨未必愧华堂。kuài yàn shēng xīn liáo yù là,máo cí wèi bì kuì huá táng。

山居苦寒

苏过

自扫空山勃落柴,夜深犹复拨残灰。zì sǎo kōng shān bó luò chái,yè shēn yóu fù bō cán huī。
更招野叟谈伧语,旋斸蔓菁手自煨。gèng zhāo yě sǒu tán cāng yǔ,xuán zhǔ màn jīng shǒu zì wēi。

山居苦寒

苏过

傍舍孤嫠八十馀,背无完絮况裙襦。bàng shě gū lí bā shí yú,bèi wú wán xù kuàng qún rú。
分衣愧乏庄公惠,纸被聊将慰老臞。fēn yī kuì fá zhuāng gōng huì,zhǐ bèi liáo jiāng wèi lǎo qú。