古诗词

湖口人李正臣蓄异石广袤尺馀而九峰玲珑老人名之曰壶中九华且以诗纪之命过继作

苏过

至人寓迹尘凡中,杖头挂壶来何从。zhì rén yù jì chén fán zhōng,zhàng tóu guà hú lái hé cóng。
长房俗眼偶澄澈,一笑市井得此翁。zhǎng fáng sú yǎn ǒu chéng chè,yī xiào shì jǐng dé cǐ wēng。
试窥壶中子无物,何处著此千柱宫。shì kuī hú zhōng zi wú wù,hé chù zhù cǐ qiān zhù gōng。
毗耶华藏皆已有,不独海上栖瀛蓬。pí yé huá cáng jiē yǐ yǒu,bù dú hǎi shàng qī yíng péng。
我闻须弥纳芥子,况此空洞孰不容。wǒ wén xū mí nà jiè zi,kuàng cǐ kōng dòng shú bù róng。
何人误持一嶂出,恍是九华巉绝峰。hé rén wù chí yī zhàng chū,huǎng shì jiǔ huá chán jué fēng。
令人却信刘郎语,当年霹雳化九龙。lìng rén què xìn liú láng yǔ,dāng nián pī lì huà jiǔ lóng。
谁将真形写此石,太华女几分清雄。shuí jiāng zhēn xíng xiě cǐ shí,tài huá nǚ jǐ fēn qīng xióng。
终当作亭号秋浦,刻公妙句传无穷。zhōng dāng zuò tíng hào qiū pǔ,kè gōng miào jù chuán wú qióng。

苏过

宋眉州眉山人,字叔党,号斜川居士。苏轼子。以荫任右承务郎。轼帅定武、谪岭南,唯过随行奉侍。徽宗建中靖国元年,轼卒,葬汝州郏城小峨眉山,遂家颍昌小斜川,因以为号。历监太原府税,知郾城县,晚年权通判中山府。能文,善书画,人称“小坡”。有《斜川集》。 苏过的作品>>

猜您喜欢

和任况之

苏过

簪裳如缧囚,我生三年系。zān shang rú léi qiú,wǒ shēng sān nián xì。
一落罝网中,遂负山林志。yī luò jū wǎng zhōng,suì fù shān lín zhì。
忆故晋阳城,访古寻前事。yì gù jìn yáng chéng,fǎng gǔ xún qián shì。
萧凉麋鹿游,正坐金汤累。xiāo liáng mí lù yóu,zhèng zuò jīn tāng lèi。
西山郁峥嵘,气势翔天际。xī shān yù zhēng róng,qì shì xiáng tiān jì。
因知神所托,千岁有其地。yīn zhī shén suǒ tuō,qiān suì yǒu qí dì。
绵绵邑姜祠,盛德百世继。mián mián yì jiāng cí,shèng dé bǎi shì jì。
汾横地轴壮,泉涌山骨碎。fén héng dì zhóu zhuàng,quán yǒng shān gǔ suì。
我时正行役,忽此烟雨滞。wǒ shí zhèng xíng yì,hū cǐ yān yǔ zhì。
颇遭溪谷留,使失乡关异。pǒ zāo xī gǔ liú,shǐ shī xiāng guān yì。
是时薰风初,殿阁微凉至。shì shí xūn fēng chū,diàn gé wēi liáng zhì。
碧井照眼寒,山光湿衣翠。bì jǐng zhào yǎn hán,shān guāng shī yī cuì。
文鲂纵弱浪,野鹤下晚吹。wén fáng zòng ruò làng,yě hè xià wǎn chuī。
平生谢公心,雅在东山醉。píng shēng xiè gōng xīn,yǎ zài dōng shān zuì。
端来乞五斗,兹事复且置。duān lái qǐ wǔ dòu,zī shì fù qiě zhì。
悽悽百僚末,举首触嗔忌。qī qī bǎi liáo mò,jǔ shǒu chù chēn jì。
早知折腰恶,谁敢朱云吏。zǎo zhī zhé yāo è,shuí gǎn zhū yún lì。
愿君志吾言,身外皆沤寄。yuàn jūn zhì wú yán,shēn wài jiē ōu jì。
临渊休羡鱼,早决归来意。lín yuān xiū xiàn yú,zǎo jué guī lái yì。
荣枯梦已破,何待邯郸记。róng kū mèng yǐ pò,hé dài hán dān jì。