古诗词

七夕作

钱易

天上人间重此宵,新情旧恨两迢迢。tiān shàng rén jiān zhòng cǐ xiāo,xīn qíng jiù hèn liǎng tiáo tiáo。
汉宫露密罘罳冷,秦殿灯深羯鼓焦。hàn gōng lù mì fú sī lěng,qín diàn dēng shēn jié gǔ jiāo。
香粉溟蒙筛绮席,蛛丝千万络烟霄。xiāng fěn míng méng shāi qǐ xí,zhū sī qiān wàn luò yān xiāo。
牵牛何事劳乌鹊,不使虹蜺驾作桥。qiān niú hé shì láo wū què,bù shǐ hóng ní jià zuò qiáo。

钱易

宋临安人,字希白。钱昆弟。年十七举进士,以少年轻俊被黜,然自此以才藻知名。真宗咸平二年进士。通判蕲州,奏请废肉刑,为真宗采纳。景德中,举贤良方正科,策入等,通判信州。累擢知制诰、翰林学士。才学瞻敏,为文数千百言,援笔立就。又善绘画,工行草书。有《洞微志》、《南部新书》、《青云总录》等。 钱易的作品>>

猜您喜欢

嵇康小舞词

钱易

薛九三十侍中郎,兰香花态生春堂。xuē jiǔ sān shí shì zhōng láng,lán xiāng huā tài shēng chūn táng。
龙盘王气变秋雾,淮声哭月浮秋霜。lóng pán wáng qì biàn qiū wù,huái shēng kū yuè fú qiū shuāng。
宜城酒烟湿羁腹,与君强舞当时曲。yí chéng jiǔ yān shī jī fù,yǔ jūn qiáng wǔ dāng shí qū。
玉树遗辞莫重听,黄尘染鬓无前绿。yù shù yí cí mò zhòng tīng,huáng chén rǎn bìn wú qián lǜ。
我闻襄阳白铜鞮,荒情古艳传幽悲。wǒ wén xiāng yáng bái tóng dī,huāng qíng gǔ yàn chuán yōu bēi。
凄凉不抵亡国恨,尘中苦泪飞柔丝。qī liáng bù dǐ wáng guó hèn,chén zhōng kǔ lèi fēi róu sī。
洛阳公子擎银觞,跪奴和曲生辉光。luò yáng gōng zi qíng yín shāng,guì nú hé qū shēng huī guāng。
茂陵旅梦无春草,彤管含羞裁短章。mào líng lǚ mèng wú chūn cǎo,tóng guǎn hán xiū cái duǎn zhāng。

西游曲

钱易

花销秋老白日短,败红荒绿迷空馆。huā xiāo qiū lǎo bái rì duǎn,bài hóng huāng lǜ mí kōng guǎn。
拟将清血洒昭陵,幽谷蛇啼半山晚。nǐ jiāng qīng xuè sǎ zhāo líng,yōu gǔ shé tí bàn shān wǎn。
十年辞家勤献书,王孙不许延公车。shí nián cí jiā qín xiàn shū,wáng sūn bù xǔ yán gōng chē。
江头祖庙祭无血,重门生草寒离离。jiāng tóu zǔ miào jì wú xuè,zhòng mén shēng cǎo hán lí lí。
我有黄金三尺剑,奸骨无痕古波艳。wǒ yǒu huáng jīn sān chǐ jiàn,jiān gǔ wú hén gǔ bō yàn。
佩入函关无故人,玉握凋零七星暗。pèi rù hán guān wú gù rén,yù wò diāo líng qī xīng àn。

温泉诗

钱易

悲哉天宝时,帝耄政不修。bēi zāi tiān bǎo shí,dì mào zhèng bù xiū。
宠幸尊妇人,阴极阳已柔。chǒng xìng zūn fù rén,yīn jí yáng yǐ róu。
外戚盛本枝,栉比封列侯。wài qī shèng běn zhī,zhì bǐ fēng liè hóu。
丞相大将军,备位甚悠悠。chéng xiāng dà jiāng jūn,bèi wèi shén yōu yōu。
天下安既久,积渐力不周。tiān xià ān jì jiǔ,jī jiàn lì bù zhōu。
车服金玉焕,黎庶饥寒愁。chē fú jīn yù huàn,lí shù jī hán chóu。
骊山温泉宫,昼幸与夜游。lí shān wēn quán gōng,zhòu xìng yǔ yè yóu。
一游百司备,万费一日休。yī yóu bǎi sī bèi,wàn fèi yī rì xiū。
虽能心自快,化作神稷忧。suī néng xīn zì kuài,huà zuò shén jì yōu。
国忠恣吞噬,林甫怀奸偷。guó zhōng zì tūn shì,lín fǔ huái jiān tōu。
胡雏据太原,钟鼓无计收。hú chú jù tài yuán,zhōng gǔ wú jì shōu。
黄尘满长安,惨黩九庙羞。huáng chén mǎn zhǎng ān,cǎn dú jiǔ miào xiū。
唐天未使绝,返正知疾瘳。táng tiān wèi shǐ jué,fǎn zhèng zhī jí chōu。
自兹游赏地,荆棘生荒秋。zì zī yóu shǎng dì,jīng jí shēng huāng qiū。
旧物悉已废,蜘蛛挂重楼。jiù wù xī yǐ fèi,zhī zhū guà zhòng lóu。
览者咸寒心,一过三回头。lǎn zhě xián hán xīn,yī guò sān huí tóu。
因知帝王业,坚固宣鸿猷。yīn zhī dì wáng yè,jiān gù xuān hóng yóu。
岂可信嗜欲,侮弄生疮疣。qǐ kě xìn shì yù,wǔ nòng shēng chuāng yóu。
雕墙峻宇诫,简牍况有由。diāo qiáng jùn yǔ jiè,jiǎn dú kuàng yǒu yóu。
翻思黍离章,续之应可仇。fān sī shǔ lí zhāng,xù zhī yīng kě chóu。

拟卢仝诗

钱易

门前飞杨花,屋后恶水鸣青蛙。mén qián fēi yáng huā,wū hòu è shuǐ míng qīng wā。
案上两卷书,尧典与舜典,留与添丁作生涯。àn shàng liǎng juǎn shū,yáo diǎn yǔ shùn diǎn,liú yǔ tiān dīng zuò shēng yá。
1912