古诗词

寄恪

姜特立

忽得平安信,新知进学功。hū dé píng ān xìn,xīn zhī jìn xué gōng。
虑深心更苦,趣静句仍工。lǜ shēn xīn gèng kǔ,qù jìng jù réng gōng。
所贵身无玷,何忧禄未丰。suǒ guì shēn wú diàn,hé yōu lù wèi fēng。
望云休作念,正要尔移忠。wàng yún xiū zuò niàn,zhèng yào ěr yí zhōng。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

和司马倅喜雪

姜特立

寒意沉沉云气深,老来病骨冷难禁。hán yì chén chén yún qì shēn,lǎo lái bìng gǔ lěng nán jìn。
巢禽一出不知下,笼鹤乍飞无处寻。cháo qín yī chū bù zhī xià,lóng hè zhà fēi wú chù xún。
便欲骑驴洛阳市,不妨放棹越山阴。biàn yù qí lǘ luò yáng shì,bù fáng fàng zhào yuè shān yīn。
天公已作丰年瑞,更仗风威扫滞淫。tiān gōng yǐ zuò fēng nián ruì,gèng zhàng fēng wēi sǎo zhì yín。

喜杨方叔见访

姜特立

忆别西风首重回,今朝相见笑颜开。yì bié xī fēng shǒu zhòng huí,jīn cháo xiāng jiàn xiào yán kāi。
梅花腊底思君语,桃叶春前望客来。méi huā là dǐ sī jūn yǔ,táo yè chūn qián wàng kè lái。
足健尚堪凌??,诗工未许继堆豗。zú jiàn shàng kān líng qiào yào,shī gōng wèi xǔ jì duī huī。
山园近日新成趣,正要相携把酒杯。shān yuán jìn rì xīn chéng qù,zhèng yào xiāng xié bǎ jiǔ bēi。

乙卯元宵多雨

姜特立

腊前雨势已翻盆,腊后淋漓到上元。là qián yǔ shì yǐ fān pén,là hòu lín lí dào shàng yuán。
灯火不张蟾彩暗,笙箫有禁霤声喧。dēng huǒ bù zhāng chán cǎi àn,shēng xiāo yǒu jìn liù shēng xuān。
麦田闻道水盈尺,里巷想应泥没门。mài tián wén dào shuǐ yíng chǐ,lǐ xiàng xiǎng yīng ní méi mén。
闷坐孤吟无好况,三杯冷落对黄昏。mèn zuò gū yín wú hǎo kuàng,sān bēi lěng luò duì huáng hūn。

乙卯元宵多雨

姜特立

连年旱气民愁食,及至春来又雨霖。lián nián hàn qì mín chóu shí,jí zhì chūn lái yòu yǔ lín。
湿麦卧泥难辨草,寒蔬入市贵如金。shī mài wò ní nán biàn cǎo,hán shū rù shì guì rú jīn。
灯辉不到愁人眼,节物空惊老者心。dēng huī bù dào chóu rén yǎn,jié wù kōng jīng lǎo zhě xīn。
且喜今朝日光出,更须风力扫重阴。qiě xǐ jīn cháo rì guāng chū,gèng xū fēng lì sǎo zhòng yīn。

陈德承致政病后得诗且以见贺

姜特立

上恩鼎至愧叨逾,退省何尝有硕肤。shàng ēn dǐng zhì kuì dāo yú,tuì shěng hé cháng yǒu shuò fū。
甘作一麾山吏部,不为三败管夷吾。gān zuò yī huī shān lì bù,bù wèi sān bài guǎn yí wú。
相思梦想江湖隔,熟诵篇章锦绣铺。xiāng sī mèng xiǎng jiāng hú gé,shú sòng piān zhāng jǐn xiù pù。
无妄疾来终易愈,岂容医砭值庸夫。wú wàng jí lái zhōng yì yù,qǐ róng yī biān zhí yōng fū。

胡彦功挽章中间家事少贬遂谢宾客绝馈饷者三十年已而复振

姜特立

祖风文采秀儒林,父德幽遐玉有音。zǔ fēng wén cǎi xiù rú lín,fù dé yōu xiá yù yǒu yīn。
廷尉何妨谢诸客,鸱夷还复致千金。tíng wèi hé fáng xiè zhū kè,chī yí hái fù zhì qiān jīn。
门前舆马多英贵,架上图书浩古今。mén qián yú mǎ duō yīng guì,jià shàng tú shū hào gǔ jīn。
欲识遗芳传不朽,伯喈文字在球琳。yù shí yí fāng chuán bù xiǔ,bó jiē wén zì zài qiú lín。

糟蟹呈虞察院

姜特立

星分井鬼占高躔,琐细还书食馔编。xīng fēn jǐng guǐ zhàn gāo chán,suǒ xì hái shū shí zhuàn biān。
不作屈原醒到死,却同李白醉登仙。bù zuò qū yuán xǐng dào sǐ,què tóng lǐ bái zuì dēng xiān。
濡涎唧唧生泉眼,閟息陶陶乐瓮天。rú xián jī jī shēng quán yǎn,bì xī táo táo lè wèng tiān。
口腹固知能累德,为渠风味一轩然。kǒu fù gù zhī néng lèi dé,wèi qú fēng wèi yī xuān rán。

糟蟹呈虞察院

姜特立

祸成篝火最堪怜,蒯索寒芦更与编。huò chéng gōu huǒ zuì kān lián,kuǎi suǒ hán lú gèng yǔ biān。
细剔膏苏付馋子,却吟醉骨属诗仙。xì tī gāo sū fù chán zi,què yín zuì gǔ shǔ shī xiān。
沉冥并作南柯梦,混沌谁开太极天。chén míng bìng zuò nán kē mèng,hùn dùn shuí kāi tài jí tiān。
闻道将糖尤躁扰,解蒲投甑想骚然。wén dào jiāng táng yóu zào rǎo,jiě pú tóu zèng xiǎng sāo rán。

虞丈以伤物遂再赋

姜特立

省口须知亦省缘,食经尔雅不劳编。shěng kǒu xū zhī yì shěng yuán,shí jīng ěr yǎ bù láo biān。
山中且纵无肠子,海上长随踞壳仙。shān zhōng qiě zòng wú cháng zi,hǎi shàng zhǎng suí jù ké xiān。
凡物身中皆有佛,何人性里独无天。fán wù shēn zhōng jiē yǒu fú,hé rén xìng lǐ dú wú tiān。
反骚正得诗人意,读罢新章为怃然。fǎn sāo zhèng dé shī rén yì,dú bà xīn zhāng wèi wǔ rán。

虞丈以伤物遂再赋

姜特立

古来儒墨本同源,罪福区区不足编。gǔ lái rú mò běn tóng yuán,zuì fú qū qū bù zú biān。
燕飨正须依孔圣,慈悲何必异金仙。yàn xiǎng zhèng xū yī kǒng shèng,cí bēi hé bì yì jīn xiān。
静思有物参元化,俯视含生共一天。jìng sī yǒu wù cān yuán huà,fǔ shì hán shēng gòng yī tiān。
梁武汉明俱泥佛,得言失旨岂其然。liáng wǔ hàn míng jù ní fú,dé yán shī zhǐ qǐ qí rán。

极目亭有怀韩常伯

姜特立

先生种柳已成围,柳外孤亭但夕晖。xiān shēng zhǒng liǔ yǐ chéng wéi,liǔ wài gū tíng dàn xī huī。
如觉隐侯前日去,不知丁令几时归。rú jué yǐn hóu qián rì qù,bù zhī dīng lìng jǐ shí guī。
云帆夜夜沙头落,风叶年年城上飞。yún fān yè yè shā tóu luò,fēng yè nián nián chéng shàng fēi。
吊古登临仰词伯,苦吟精思入幽微。diào gǔ dēng lín yǎng cí bó,kǔ yín jīng sī rù yōu wēi。

方叔每岁一相访送行

姜特立

耐久交情岁月深,今朝何事返家林。nài jiǔ jiāo qíng suì yuè shēn,jīn cháo hé shì fǎn jiā lín。
北鸿西燕一年别,流水高山千古心。běi hóng xī yàn yī nián bié,liú shuǐ gāo shān qiān gǔ xīn。
何日从公歌旧曲,无人伴我赋清吟。hé rì cóng gōng gē jiù qū,wú rén bàn wǒ fù qīng yín。
若为云气从东野,应绕刘岩紫翠岑。ruò wèi yún qì cóng dōng yě,yīng rào liú yán zǐ cuì cén。

乙卯中秋月色彻晓喜而有赋呈诸亲旧

姜特立

客来暮霭尚周遮,客坐乾坤见物华。kè lái mù ǎi shàng zhōu zhē,kè zuò qián kūn jiàn wù huá。
万里更无云吐叶,一天唯有桂开花。wàn lǐ gèng wú yún tǔ yè,yī tiān wéi yǒu guì kāi huā。
肃霜青女令先布,专夜嫦娥意太夸。sù shuāng qīng nǚ lìng xiān bù,zhuān yè cháng é yì tài kuā。
便欲从兹凌汗漫,不知何处上仙槎。biàn yù cóng zī líng hàn màn,bù zhī hé chù shàng xiān chá。

诗挽楼少阳所生母夫人

姜特立

继室侯家古有闻,荧煌还得配枢臣。jì shì hóu jiā gǔ yǒu wén,yíng huáng hái dé pèi shū chén。
香严童子先成佛,琐骨仙人后化身。xiāng yán tóng zi xiān chéng fú,suǒ gǔ xiān rén hòu huà shēn。
共喜伯仁今有母,何妨小德外无亲。gòng xǐ bó rén jīn yǒu mǔ,hé fáng xiǎo dé wài wú qīn。
向来已悟空乘法,合作西方会上人。xiàng lái yǐ wù kōng chéng fǎ,hé zuò xī fāng huì shàng rén。

诗悼刘夫人

姜特立

淑德生从积庆门,父兄隐耀更全真。shū dé shēng cóng jī qìng mén,fù xiōng yǐn yào gèng quán zhēn。
共推蜡屐亭前女,雅称玄都观里人。gòng tuī là jī tíng qián nǚ,yǎ chēng xuán dōu guān lǐ rén。
鸾镜菱花千叶冷,蟾宫桂树一枝新。luán jìng líng huā qiān yè lěng,chán gōng guì shù yī zhī xīn。
人生百岁今才半,会有重封贲后身。rén shēng bǎi suì jīn cái bàn,huì yǒu zhòng fēng bēn hòu shēn。