古诗词

和张时可

姜特立

一榻萧然文字林,闭门十日卧春阴。yī tà xiāo rán wén zì lín,bì mén shí rì wò chūn yīn。
园林寒重莺声寂,风雨时长草色深。yuán lín hán zhòng yīng shēng jì,fēng yǔ shí zhǎng cǎo sè shēn。
坐念治聋违社酒,遥知搜句搅春心。zuò niàn zhì lóng wéi shè jiǔ,yáo zhī sōu jù jiǎo chūn xīn。
莫愁雁鹜分行进,簿领难埋旷士襟。mò chóu yàn wù fēn xíng jìn,bù lǐng nán mái kuàng shì jīn。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

渔舍

姜特立

渔舍枕沧湾,如游赤壁间。yú shě zhěn cāng wān,rú yóu chì bì jiān。
羡鱼虽迹似,匪钓却心闲。xiàn yú suī jì shì,fěi diào què xīn xián。
松古龙千尺,溪清玉一环。sōng gǔ lóng qiān chǐ,xī qīng yù yī huán。
无人相伴醉,沙觜弄潺湲。wú rén xiāng bàn zuì,shā zī nòng chán yuán。

得雨乍凉

姜特立

老火忽西流,凉飙应蓐收。lǎo huǒ hū xī liú,liáng biāo yīng rù shōu。
倦怀辞浊暑,爽意入清秋。juàn huái cí zhuó shǔ,shuǎng yì rù qīng qiū。
得句新逾洁,炊粳香正浮。dé jù xīn yú jié,chuī jīng xiāng zhèng fú。
身闲仍有酒,此外更何求。shēn xián réng yǒu jiǔ,cǐ wài gèng hé qiú。

贺叶枢密得孙

姜特立

鸾凤难为种,寻常羽族繁。luán fèng nán wèi zhǒng,xún cháng yǔ zú fán。
共期公入相,又见子生孙。gòng qī gōng rù xiāng,yòu jiàn zi shēng sūn。
衣钵传亲手,箕裘付后昆。yī bō chuán qīn shǒu,jī qiú fù hòu kūn。
韦平今远矣,衮衮属高门。wéi píng jīn yuǎn yǐ,gǔn gǔn shǔ gāo mén。

秋晴得雨

姜特立

片云飞白雨,万壑变清秋。piàn yún fēi bái yǔ,wàn hè biàn qīng qiū。
瓮蚁思新酒,河鱼失旧愁。wèng yǐ sī xīn jiǔ,hé yú shī jiù chóu。
嫩凉生枕簟,爽气入梧楸。nèn liáng shēng zhěn diàn,shuǎng qì rù wú qiū。
喜得平安报,天如为我谋。xǐ dé píng ān bào,tiān rú wèi wǒ móu。

子美

姜特立

仓卒朝行在,间关到蜀都。cāng zú cháo xíng zài,jiān guān dào shǔ dōu。
维舟锦江上,卜宅少城隅。wéi zhōu jǐn jiāng shàng,bo zhái shǎo chéng yú。
药市桥春过,江村酒夜沽。yào shì qiáo chūn guò,jiāng cūn jiǔ yè gū。
风骚天不靳,故遣走荆吴。fēng sāo tiān bù jìn,gù qiǎn zǒu jīng wú。

喜岁丰

姜特立

六月禾将槁,天公一雨苏。liù yuè hé jiāng gǎo,tiān gōng yī yǔ sū。
旱时苗化草,稔后米如珠。hàn shí miáo huà cǎo,rěn hòu mǐ rú zhū。
食足安田里,年饥死路衢。shí zú ān tián lǐ,nián jī sǐ lù qú。
丰凶才反手,扪腹愧微躯。fēng xiōng cái fǎn shǒu,mén fù kuì wēi qū。

野步

姜特立

晚来行野色,晴意满江山。wǎn lái xíng yě sè,qíng yì mǎn jiāng shān。
旧得贫中乐,今于老后闲。jiù dé pín zhōng lè,jīn yú lǎo hòu xián。
渊明五柳下,颜子一瓢间。yuān míng wǔ liǔ xià,yán zi yī piáo jiān。
此道如能会,孤标不可攀。cǐ dào rú néng huì,gū biāo bù kě pān。

王元聘惠石菖蒲

姜特立

静坐对珍丛,人疑道气充。jìng zuò duì zhēn cóng,rén yí dào qì chōng。
轩裳路益远,岩壑意潜通。xuān shang lù yì yuǎn,yán hè yì qián tōng。
石自锼镌巧,苗因灌溉功。shí zì sōu juān qiǎo,miáo yīn guàn gài gōng。
暮年无嗜好,所向略相同。mù nián wú shì hǎo,suǒ xiàng lüè xiāng tóng。

学道

姜特立

学道不须奇,无为胜有为。xué dào bù xū qí,wú wèi shèng yǒu wèi。
气平无间断,心静自清夷。qì píng wú jiān duàn,xīn jìng zì qīng yí。
意钓非关饵,行歌不为诗。yì diào fēi guān ěr,xíng gē bù wèi shī。
随缘皆自在,何患不期颐。suí yuán jiē zì zài,hé huàn bù qī yí。

胡郎中挽章

姜特立

鸡窗同隶习,雁塔独飞翔。jī chuāng tóng lì xí,yàn tǎ dú fēi xiáng。
荐牍盈丹扆,封章列皂囊。jiàn dú yíng dān yǐ,fēng zhāng liè zào náng。
锦衣荣梓里,符竹耀江乡。jǐn yī róng zǐ lǐ,fú zhú yào jiāng xiāng。
三径方谋适,琴尊忽破亡。sān jìng fāng móu shì,qín zūn hū pò wáng。

闽中元夕

姜特立

晴色动春晖,春宵三五时。qíng sè dòng chūn huī,chūn xiāo sān wǔ shí。
无风开菡萏,有月莹琉璃。wú fēng kāi hàn dàn,yǒu yuè yíng liú lí。
老境逢佳节,他乡赋小诗。lǎo jìng féng jiā jié,tā xiāng fù xiǎo shī。
囝妻浑勿药,灶妇亦开眉。jiǎn qī hún wù yào,zào fù yì kāi méi。

恭和御制玉津园诗

姜特立

辇路云开雨脚疏,君王游乐万几馀。niǎn lù yún kāi yǔ jiǎo shū,jūn wáng yóu lè wàn jǐ yú。
沧波不尽烟中景,清唱忽来江上渔。cāng bō bù jǐn yān zhōng jǐng,qīng chàng hū lái jiāng shàng yú。
此日丹青须立本,何人词赋似相如。cǐ rì dān qīng xū lì běn,hé rén cí fù shì xiāng rú。
小臣赓载无他语,但咏山河壮帝居。xiǎo chén gēng zài wú tā yǔ,dàn yǒng shān hé zhuàng dì jū。

木犀

姜特立

木芙蓉蕊未经霜,篱畔黄花尚敛房。mù fú róng ruǐ wèi jīng shuāng,lí pàn huáng huā shàng liǎn fáng。
正冷落中才吐艳,不思量处猛闻香。zhèng lěng luò zhōng cái tǔ yàn,bù sī liàng chù měng wén xiāng。
酿成云壑澄清气,涤尽炎乡热恼肠。niàng chéng yún hè chéng qīng qì,dí jǐn yán xiāng rè nǎo cháng。
便欲架巢枝上宿,学他徐老爱花狂。biàn yù jià cháo zhī shàng sù,xué tā xú lǎo ài huā kuáng。

西湖素公爱余泊舟小诗画为扇子

姜特立

老子诗中那有画,阿师画里自兼诗。lǎo zi shī zhōng nà yǒu huà,ā shī huà lǐ zì jiān shī。
我非今世王摩诘,子岂前身李伯时。wǒ fēi jīn shì wáng mó jí,zi qǐ qián shēn lǐ bó shí。
烟月正临青嶂落,滩声惟许白鸥知。yān yuè zhèng lín qīng zhàng luò,tān shēng wéi xǔ bái ōu zhī。
可怜半幅鹅溪绢,写此寒江一段奇。kě lián bàn fú é xī juàn,xiě cǐ hán jiāng yī duàn qí。

道堂以梅结屏

姜特立

岁寒三友要君知,不比凡花儿女姿。suì hán sān yǒu yào jūn zhī,bù bǐ fán huā ér nǚ zī。
颇爱槎枒却高古,正嫌纠结玷幽奇。pǒ ài chá yā què gāo gǔ,zhèng xián jiū jié diàn yōu qí。
豪夸何用锦为障,潇洒须添露作帷。háo kuā hé yòng jǐn wèi zhàng,xiāo sǎ xū tiān lù zuò wéi。
可是道人多事在,横斜请看昔贤诗。kě shì dào rén duō shì zài,héng xié qǐng kàn xī xián shī。