古诗词

大雷雨

姜特立

驱逐风雷撼海潮,迢迢已觉度山椒。qū zhú fēng léi hàn hǎi cháo,tiáo tiáo yǐ jué dù shān jiāo。
金蛇照夜三千尺,银竹倾云百万条。jīn shé zhào yè sān qiān chǐ,yín zhú qīng yún bǎi wàn tiáo。
起舞不辞巾角垫,卷廊从听药囊漂。qǐ wǔ bù cí jīn jiǎo diàn,juǎn láng cóng tīng yào náng piāo。
吾家虽乏千仓积,一饭何妨共祝尧。wú jiā suī fá qiān cāng jī,yī fàn hé fáng gòng zhù yáo。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

子陵祠堂后两崖对起可高百丈或者指为钓台

姜特立

壁立双台百丈馀,如何竿线掷空虚。bì lì shuāng tái bǎi zhàng yú,rú hé gān xiàn zhì kōng xū。
时人不会先生意,只钓清名不钓鱼。shí rén bù huì xiān shēng yì,zhǐ diào qīng míng bù diào yú。

侧金盏

姜特立

浅浅娇黄向日开,枝头斜挂几金杯。qiǎn qiǎn jiāo huáng xiàng rì kāi,zhī tóu xié guà jǐ jīn bēi。
细详名字并花意,不醉花间不得回。xì xiáng míng zì bìng huā yì,bù zuì huā jiān bù dé huí。

庭草其一

姜特立

一簇墙阴绿正繁,不依朱户傍雕栏。yī cù qiáng yīn lǜ zhèng fán,bù yī zhū hù bàng diāo lán。
竹光苔色深相映,只许闲人静处看。zhú guāng tái sè shēn xiāng yìng,zhǐ xǔ xián rén jìng chù kàn。

秋旱骤雨

姜特立

滂沱一雨洗清秋,千里郊原旱气收。pāng tuó yī yǔ xǐ qīng qiū,qiān lǐ jiāo yuán hàn qì shōu。
急遣奚奴洗觥盏,醒心亭上看溪流。jí qiǎn xī nú xǐ gōng zhǎn,xǐng xīn tíng shàng kàn xī liú。

买乌薪戏题

姜特立

雨雪冬春无了时,乌薪断续恼衰羸。yǔ xuě dōng chūn wú le shí,wū xīn duàn xù nǎo shuāi léi。
偶然买得婆欢喜,且免山翁晓皱眉。ǒu rán mǎi dé pó huān xǐ,qiě miǎn shān wēng xiǎo zhòu méi。

晨起出门

姜特立

水绕芳堤云绕山,数椽茅屋住中间。shuǐ rào fāng dī yún rào shān,shù chuán máo wū zhù zhōng jiān。
神仙更自足官府,世上谁如此老闲。shén xiān gèng zì zú guān fǔ,shì shàng shuí rú cǐ lǎo xián。

和潘倅新溪七首

姜特立

山色湖光相接连,千章古木老云烟。shān sè hú guāng xiāng jiē lián,qiān zhāng gǔ mù lǎo yún yān。
晚来曲港回舟处,如在孤山柳屿边。wǎn lái qū gǎng huí zhōu chù,rú zài gū shān liǔ yǔ biān。

和潘倅新溪七首

姜特立

平湖潋滟带垂杨,绿暗长堤五月凉。píng hú liàn yàn dài chuí yáng,lǜ àn zhǎng dī wǔ yuè liáng。
彩女移舟莲浦去,棹歌声里水风香。cǎi nǚ yí zhōu lián pǔ qù,zhào gē shēng lǐ shuǐ fēng xiāng。

和潘倅新溪七首

姜特立

浓淡燕脂千树开,崇光香雾袭人来。nóng dàn yàn zhī qiān shù kāi,chóng guāng xiāng wù xí rén lái。
如今不共梅花笑,步绕行吟日几回。rú jīn bù gòng méi huā xiào,bù rào xíng yín rì jǐ huí。

和潘倅新溪七首

姜特立

钓月亭边三两家,月明无处认芦花。diào yuè tíng biān sān liǎng jiā,yuè míng wú chù rèn lú huā。
忽闻鹎鵊相惊起,知有溪禽在浅沙。hū wén bēi jiá xiāng jīng qǐ,zhī yǒu xī qín zài qiǎn shā。

和潘倅新溪七首

姜特立

溪头风月四时新,机尽还欣乌鸟亲。xī tóu fēng yuè sì shí xīn,jī jǐn hái xīn wū niǎo qīn。
沮溺相逢如借问,报言老子自知津。jǔ nì xiāng féng rú jiè wèn,bào yán lǎo zi zì zhī jīn。

和潘倅新溪七首

姜特立

如君方此富春秋,未可追寻三径游。rú jūn fāng cǐ fù chūn qiū,wèi kě zhuī xún sān jìng yóu。
且放子真归谷口,不应马援困壶头。qiě fàng zi zhēn guī gǔ kǒu,bù yīng mǎ yuán kùn hú tóu。

和潘倅新溪七首

姜特立

我来久矣了穷通,出处谁能与众同。wǒ lái jiǔ yǐ le qióng tōng,chū chù shuí néng yǔ zhòng tóng。
此去便须专一壑,人生何必作三公。cǐ qù biàn xū zhuān yī hè,rén shēng hé bì zuò sān gōng。

虾蟆

姜特立

周公洒灰垂典教,为尔朋徒多取闹。zhōu gōng sǎ huī chuí diǎn jiào,wèi ěr péng tú duō qǔ nào。
如今大索不相容,省口何如且泥淖。rú jīn dà suǒ bù xiāng róng,shěng kǒu hé rú qiě ní nào。

有感

姜特立

巍峨厦屋起千间,更作朝廷第一官。wēi é shà wū qǐ qiān jiān,gèng zuò cháo tíng dì yī guān。
几个得归仍得老,可怜一世不曾闲。jǐ gè dé guī réng dé lǎo,kě lián yī shì bù céng xián。