古诗词

一年佳节惟立春元夕并在一日亦盛事也灯火笙簧处处有之斗城且尔况京都乎追想旧游成一诗聊摅郁郁

姜特立

试听楼头报几更,暗尘渐歇夜方清。shì tīng lóu tóu bào jǐ gèng,àn chén jiàn xiē yè fāng qīng。
但知贪赏千家月,不问滞留三里城。dàn zhī tān shǎng qiān jiā yuè,bù wèn zhì liú sān lǐ chéng。
延得簪缨还洞府,移将星斗下瑶京。yán dé zān yīng hái dòng fǔ,yí jiāng xīng dòu xià yáo jīng。
道心与俗元无碍,感耳何嫌下俚声。dào xīn yǔ sú yuán wú ài,gǎn ěr hé xián xià lǐ shēng。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

和张倅湖上十绝

姜特立

旷士同游兴自浓,那堪霁景上曈眬。kuàng shì tóng yóu xīng zì nóng,nà kān jì jǐng shàng tóng lóng。
忽惊画手开千嶂,不见愁眉蹙两峰。hū jīng huà shǒu kāi qiān zhàng,bù jiàn chóu méi cù liǎng fēng。

和张倅湖上十绝

姜特立

湖边柳色媚清涟,湖上新荷叠绮钱。hú biān liǔ sè mèi qīng lián,hú shàng xīn hé dié qǐ qián。
料得高人初出郭,眼中风物一醒然。liào dé gāo rén chū chū guō,yǎn zhōng fēng wù yī xǐng rán。

和张倅湖上十绝

姜特立

仙山那许世人来,有底今朝洞户开。xiān shān nà xǔ shì rén lái,yǒu dǐ jīn cháo dòng hù kāi。
青鸟想传佳客至,不须惊汝问莓苔。qīng niǎo xiǎng chuán jiā kè zhì,bù xū jīng rǔ wèn méi tái。

和张倅湖上十绝

姜特立

休日吟边引兴长,岂容簿领更相妨。xiū rì yín biān yǐn xīng zhǎng,qǐ róng bù lǐng gèng xiāng fáng。
怪君诗思如河决,曾梦西江水涤肠。guài jūn shī sī rú hé jué,céng mèng xī jiāng shuǐ dí cháng。

和张倅湖上十绝

姜特立

宝叔祠前落照红,平湖万顷碧涵空。bǎo shū cí qián luò zhào hóng,píng hú wàn qǐng bì hán kōng。
个中有景君能道,添入三贤诗句中。gè zhōng yǒu jǐng jūn néng dào,tiān rù sān xián shī jù zhōng。

和张倅湖上十绝

姜特立

群彦俱堪议相毡,小诗聊尔出秾纤。qún yàn jù kān yì xiāng zhān,xiǎo shī liáo ěr chū nóng xiān。
梅山老子何多幸,收得连珠归玉奁。méi shān lǎo zi hé duō xìng,shōu dé lián zhū guī yù lián。

和张倅湖上十绝

姜特立

尽将丘壑卷胸中,醉帽归时御晚风。jǐn jiāng qiū hè juǎn xiōng zhōng,zuì mào guī shí yù wǎn fēng。
明日府公催吏牍,可堪骑马踏香红。míng rì fǔ gōng cuī lì dú,kě kān qí mǎ tà xiāng hóng。

和张倅湖上十绝

姜特立

两山胜处古坟多,多少英贤发咏歌。liǎng shān shèng chù gǔ fén duō,duō shǎo yīng xián fā yǒng gē。
它日浮家钓清濑,腰章吾欲换渔蓑。tā rì fú jiā diào qīng lài,yāo zhāng wú yù huàn yú suō。

和张倅湖上十绝

姜特立

夕寒山水閟清晖,归到华堂月半扉。xī hán shān shuǐ bì qīng huī,guī dào huá táng yuè bàn fēi。
倾倒锦囊无剩语,风光那得更相违。qīng dào jǐn náng wú shèng yǔ,fēng guāng nà dé gèng xiāng wéi。

人惠酴醾

姜特立

少年着意玩时芳,每爱风枝玉雪扬。shǎo nián zhe yì wán shí fāng,měi ài fēng zhī yù xuě yáng。
老去此心浑忘却,不堪犹作故时香。lǎo qù cǐ xīn hún wàng què,bù kān yóu zuò gù shí xiāng。

使北二首

姜特立

万里持哀使北荒,偶能成礼报君王。wàn lǐ chí āi shǐ běi huāng,ǒu néng chéng lǐ bào jūn wáng。
中原旧事成新恨,添得归来两鬓霜。zhōng yuán jiù shì chéng xīn hèn,tiān dé guī lái liǎng bìn shuāng。

使北二首

姜特立

略无险阻蔽皇居,底事当时醉寐如。lüè wú xiǎn zǔ bì huáng jū,dǐ shì dāng shí zuì mèi rú。
若使贾生参国论,便应咽死更无书。ruò shǐ jiǎ shēng cān guó lùn,biàn yīng yàn sǐ gèng wú shū。

早朝

姜特立

攲眠侧耳数寒更,欲起未起心不平。qī mián cè ěr shù hán gèng,yù qǐ wèi qǐ xīn bù píng。
何似山间浑睡足,卧看红日上窗明。hé shì shān jiān hún shuì zú,wò kàn hóng rì shàng chuāng míng。

蛱蝶二首

姜特立

水上蜻蜓木上蝉,醯鸡飞舞瓮中天。shuǐ shàng qīng tíng mù shàng chán,xī jī fēi wǔ wèng zhōng tiān。
如何尔独多情思,结得千花百卉缘。rú hé ěr dú duō qíng sī,jié dé qiān huā bǎi huì yuán。

蛱蝶二首

姜特立

园林五月绿漫漫,雨后轻狂尚作团。yuán lín wǔ yuè lǜ màn màn,yǔ hòu qīng kuáng shàng zuò tuán。
夏老不知花事退,犹疑春色在栏干。xià lǎo bù zhī huā shì tuì,yóu yí chūn sè zài lán gàn。