古诗词

长相思·其二效南唐体

吕胜已

展颦蛾。zhǎn pín é。
抹流波。mǒ liú bō。
并插玲珑碧玉梭。bìng chā líng lóng bì yù suō。
松分两髻螺。sōng fēn liǎng jì luó。
晓霜和。xiǎo shuāng hé。
冻轻呵。dòng qīng hē。
拍罢阳春白雪歌。pāi bà yáng chūn bái xuě gē。
偎人春意多。wēi rén chūn yì duō。

吕胜已

宋建阳(今属福建)人,吕祉之子,字季克,号渭川居士。
绍兴七年(公元1147年)吕祉于淮西兵变被杀身死,敕葬邵武,胜己遂以邵武为家。以荫为湖南幹官,历官江州通判,改任杭州太守。淳熙辛丑(公元1181年)知沅州,以事罢官,后至长沙。官至朝请大夫。自号渭川居士。工于词,有《渭川居士词》。《全宋词》录存八十九首。 吕胜已的作品>>

猜您喜欢

霜天晓角·题九里驿

吕胜已

晓来风作。xiǎo lái fēng zuò。
病怯春衫薄。bìng qiè chūn shān báo。
郭外溪山明秀,红尘里、自拘缚。guō wài xī shān míng xiù,hóng chén lǐ zì jū fù。
村酒频斟酌。cūn jiǔ pín zhēn zhuó。
野花偏绰约。yě huā piān chuò yuē。
十载人非物是,惊回首、梦初觉。shí zài rén fēi wù shì,jīng huí shǒu mèng chū jué。

点绛唇·其五代作,贺生子

吕胜已

瑞气盈门,神仙谪下看看到。ruì qì yíng mén,shén xiān zhé xià kàn kàn dào。
已知消耗。yǐ zhī xiāo hào。
弧矢呈祥了。hú shǐ chéng xiáng le。
种德阴功,自有多男报。zhǒng dé yīn gōng,zì yǒu duō nán bào。
还知道。hái zhī dào。
果生蓬岛。guǒ shēng péng dǎo。
不比人间早。bù bǐ rén jiān zǎo。

虞美人·其一咏菊

吕胜已

疏风摆撼芙蓉沼。shū fēng bǎi hàn fú róng zhǎo。
垄上梅英小。lǒng shàng méi yīng xiǎo。
谁家姊妹去寻芳。shuí jiā zǐ mèi qù xún fāng。
粉面云鬟参杂、汉宫妆。fěn miàn yún huán cān zá hàn gōng zhuāng。
邯郸奏罢宫中乐。hán dān zòu bà gōng zhōng lè。
邂逅同杯酌。xiè hòu tóng bēi zhuó。
老来花酒制颓龄。lǎo lái huā jiǔ zhì tuí líng。
为爱嫣然娇靥、斗盈盈。wèi ài yān rán jiāo yè dòu yíng yíng。

虞美人·其二

吕胜已

年年冬后心情快。nián nián dōng hòu xīn qíng kuài。
常是留宾醉。cháng shì liú bīn zuì。
尊前笑靥粲金钿。zūn qián xiào yè càn jīn diàn。
更有半黄枨橘、满堆磐。gèng yǒu bàn huáng chéng jú mǎn duī pán。
人人爱道休官去。rén rén ài dào xiū guān qù。
总是闲言语。zǒng shì xián yán yǔ。
古今文士与贤才。gǔ jīn wén shì yǔ xián cái。
为甚独高陶令、赋归来。wèi shén dú gāo táo lìng fù guī lái。

虞美人·其三月下听琴,西湖作

吕胜已

横波清剪西湖水。héng bō qīng jiǎn xī hú shuǐ。
黛拂吴山翠。dài fú wú shān cuì。
藕丝衫子水沉香。ǒu sī shān zi shuǐ chén xiāng。
坐久冰肌玉骨、起微凉。zuò jiǔ bīng jī yù gǔ qǐ wēi liáng。
金徽泛柳听佳句。jīn huī fàn liǔ tīng jiā jù。
叠叠胎仙舞。dié dié tāi xiān wǔ。
曲终松下小磐桓。qū zhōng sōng xià xiǎo pán huán。
风露泠泠、直欲便骖鸾。fēng lù líng líng zhí yù biàn cān luán。

南歌子

吕胜已

湛露凉亭馆,香风散芰荷。zhàn lù liáng tíng guǎn,xiāng fēng sàn jì hé。
晚来月色似金波。wǎn lái yuè sè shì jīn bō。
间绿围红、同伴雪儿歌。jiān lǜ wéi hóng tóng bàn xuě ér gē。
年少风流足,情深欢会多。nián shǎo fēng liú zú,qíng shēn huān huì duō。
佳人月下拜嫦娥。jiā rén yuè xià bài cháng é。
不似隔年牛女、望星河。bù shì gé nián niú nǚ wàng xīng hé。

菩萨蛮·其一

吕胜已

遥山几叠天边碧。yáo shān jǐ dié tiān biān bì。
故教遮断天涯客。gù jiào zhē duàn tiān yá kè。
楼倚暮云端。lóu yǐ mù yún duān。
春风罗袖寒。chūn fēng luó xiù hán。
与君千里别。yǔ jūn qiān lǐ bié。
共此关山月。gòng cǐ guān shān yuè。
皓月一般明。hào yuè yī bān míng。
君心怎敢凭。jūn xīn zěn gǎn píng。

八声甘州·怀渭川作

吕胜已

自秋来、多病意无聊,不作渭川游。zì qiū lái duō bìng yì wú liáo,bù zuò wèi chuān yóu。
想兰菊凋疏,松筠茂密,亭馆清幽。xiǎng lán jú diāo shū,sōng yún mào mì,tíng guǎn qīng yōu。
四望遥山万叠,叠叠翠光浮。sì wàng yáo shān wàn dié,dié dié cuì guāng fú。
人道蓬莱岛,仿佛瀛洲。rén dào péng lái dǎo,fǎng fú yíng zhōu。
居士心迷丘壑,念迂疏老懒,难觅封侯。jū shì xīn mí qiū hè,niàn yū shū lǎo lǎn,nán mì fēng hóu。
看才能成事业,且自抽头。kàn cái néng chéng shì yè,qiě zì chōu tóu。
携老稚、团栾百口,要他年、在此作菟裘。xié lǎo zhì tuán luán bǎi kǒu,yào tā nián zài cǐ zuò tú qiú。
无言也,此生心事,都付东流。wú yán yě,cǐ shēng xīn shì,dōu fù dōng liú。

菩萨蛮·其二题莲花庵

吕胜已

岭猿啸罢千山碧。lǐng yuán xiào bà qiān shān bì。
小庵虚室团团白。xiǎo ān xū shì tuán tuán bái。
庵在小山头。ān zài xiǎo shān tóu。
从来少客游。cóng lái shǎo kè yóu。
道人方打坐。dào rén fāng dǎ zuò。
举袖来迎我。jǔ xiù lái yíng wǒ。
问我此来因。wèn wǒ cǐ lái yīn。
拈花与道人。niān huā yǔ dào rén。

如梦令·其一

吕胜已

花上娇莺哑咤。huā shàng jiāo yīng yǎ zhà。
著色江南图画。zhù sè jiāng nán tú huà。
可惜好春风,有酒无人同把。kě xī hǎo chūn fēng,yǒu jiǔ wú rén tóng bǎ。
拚舍。pàn shě。
拚舍。pàn shě。
独醉好天良夜。dú zuì hǎo tiān liáng yè。

西江月·为内子寿

吕胜已

日日齐眉举案,年年劝酒持觥。rì rì qí méi jǔ àn,nián nián quàn jiǔ chí gōng。
今年着意寿卿卿。jīn nián zhe yì shòu qīng qīng。
幼稚绵绵可庆。yòu zhì mián mián kě qìng。
官冷未尝贫贱,家肥胜似功名。guān lěng wèi cháng pín jiàn,jiā féi shèng shì gōng míng。
所为方便合人情。suǒ wèi fāng biàn hé rén qíng。
管取前途更永。guǎn qǔ qián tú gèng yǒng。

如梦令·其二同官新得故官故姬

吕胜已

王谢堂前旧燕。wáng xiè táng qián jiù yàn。
毕竟情高意远。bì jìng qíng gāo yì yuǎn。
只恐宠恩深,后会不教人见。zhǐ kǒng chǒng ēn shēn,hòu huì bù jiào rén jiàn。
深劝。shēn quàn。
深劝。shēn quàn。
不枉追欢一遍。bù wǎng zhuī huān yī biàn。

如梦令·其三催梅雪

吕胜已

梅雪渐当时候。méi xuě jiàn dāng shí hòu。
访问全无消耗。fǎng wèn quán wú xiāo hào。
凭仗小阳春,催取南枝先到。píng zhàng xiǎo yáng chūn,cuī qǔ nán zhī xiān dào。
然后。rán hòu。
然后。rán hòu。
雪月交光同照。xuě yuè jiāo guāng tóng zhào。

杏花天

吕胜已

当年悔我抛生计。dāng nián huǐ wǒ pāo shēng jì。
趁升斗、蛮乡远地。chèn shēng dòu mán xiāng yuǎn dì。
谁知事向无心起。shuí zhī shì xiàng wú xīn qǐ。
回首邯郸梦里。huí shǒu hán dān mèng lǐ。
风雪满□□□□。fēng xuě mǎn。
最好处、吴头楚尾。zuì hǎo chù wú tóu chǔ wěi。
青山本是强人意。qīng shān běn shì qiáng rén yì。
更时见、梅花助美。gèng shí jiàn méi huā zhù měi。

渔家傲·其一沅州作

吕胜已

长记浔阳江上宴。zhǎng jì xún yáng jiāng shàng yàn。
庾公楼上凭阑遍。yǔ gōng lóu shàng píng lán biàn。
北望淮山连楚甸。běi wàng huái shān lián chǔ diān。
真伟观。zhēn wěi guān。
中原气象依稀见。zhōng yuán qì xiàng yī xī jiàn。
漂泊江湖波浪远。piāo pō jiāng hú bō làng yuǎn。
依然身在蛮溪畔。yī rán shēn zài mán xī pàn。
愁里不知时节换。chóu lǐ bù zhī shí jié huàn。
春早晚。chūn zǎo wǎn。
杜鹃声里飞花满。dù juān shēng lǐ fēi huā mǎn。
6512345