古诗词

松石歌寿皇太子殿下

姜特立

万生总总各殊禀,中间变化通希夷。wàn shēng zǒng zǒng gè shū bǐng,zhōng jiān biàn huà tōng xī yí。
大椿一万八千岁,蟠桃结实千年期。dà chūn yī wàn bā qiān suì,pán táo jié shí qiān nián qī。
虽云阅世最久远,要自与物同推移。suī yún yuè shì zuì jiǔ yuǎn,yào zì yǔ wù tóng tuī yí。
不如长松老为石,仙家旧事尤瑰奇。bù rú zhǎng sōng lǎo wèi shí,xiān jiā jiù shì yóu guī qí。
尝闻道士马自然,曾见天宝观前屈铁枝。cháng wén dào shì mǎ zì rán,céng jiàn tiān bǎo guān qián qū tiě zhī。
指云此木三千年,去后合变坚凝姿。zhǐ yún cǐ mù sān qiān nián,qù hòu hé biàn jiān níng zī。
当时山上五里松,龙拿虎蹲相与蜕化无馀遗。dāng shí shān shàng wǔ lǐ sōng,lóng ná hǔ dūn xiāng yǔ tuì huà wú yú yí。
六丁夜半奉玉敕,雷公䃸磹轰取之。liù dīng yè bàn fèng yù chì,léi gōng xiàn tán hōng qǔ zhī。
阳侯河伯亦好事,洪涛巨浪移荒陂。yáng hóu hé bó yì hǎo shì,hóng tāo jù làng yí huāng bēi。
至今空山断壑所,遗者一块未许千金窥。zhì jīn kōng shān duàn hè suǒ,yí zhě yī kuài wèi xǔ qiān jīn kuī。
壶山柏木不足道,康干节理由人为。hú shān bǎi mù bù zú dào,kāng gàn jié lǐ yóu rén wèi。
何如此石最耐久,万年千载无成亏。hé rú cǐ shí zuì nài jiǔ,wàn nián qiān zài wú chéng kuī。
上不为女娲补天阙,下不为颛皇支地维。shàng bù wèi nǚ wā bǔ tiān quē,xià bù wèi zhuān huáng zhī dì wéi。
直将送似广成子,日与西母对坐同盘嬉。zhí jiāng sòng shì guǎng chéng zi,rì yǔ xī mǔ duì zuò tóng pán xī。
蓬莱海水会清浅,广成之寿无穷时。péng lái hǎi shuǐ huì qīng qiǎn,guǎng chéng zhī shòu wú qióng shí。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

洗竹

姜特立

修篁君子性,枝蔓谩相妨。xiū huáng jūn zi xìng,zhī màn mán xiāng fáng。
一自删除后,侁侁弟子行。yī zì shān chú hòu,shēn shēn dì zi xíng。

六十遇明主

姜特立

六十遇明主,家空无一廛。liù shí yù míng zhǔ,jiā kōng wú yī chán。
百年今共尽,五福晚兼全。bǎi nián jīn gòng jǐn,wǔ fú wǎn jiān quán。

水村

姜特立

一水泻寒玉,数峰罗翠屏。yī shuǐ xiè hán yù,shù fēng luó cuì píng。
渔樵自来往,不悟落丹青。yú qiáo zì lái wǎng,bù wù luò dān qīng。

甲辰春蒙恩召试时年六十

姜特立

霜满颐间雪满簪,已甘萧散卧山林。shuāng mǎn yí jiān xuě mǎn zān,yǐ gān xiāo sàn wò shān lín。
如何六十公孙子,尚作当年举子心。rú hé liù shí gōng sūn zi,shàng zuò dāng nián jǔ zi xīn。

甲辰春蒙恩召试时年六十

姜特立

君王初未识相如,谁与殷勤荐子虚。jūn wáng chū wèi shí xiāng rú,shuí yǔ yīn qín jiàn zi xū。
莫笑粗官便无用,粗官也解试中书。mò xiào cū guān biàn wú yòng,cū guān yě jiě shì zhōng shū。

早朝

姜特立

迷晓逆风飘漏远,惊秋堕叶响廊深。mí xiǎo nì fēng piāo lòu yuǎn,jīng qiū duò yè xiǎng láng shēn。
五更又上篮舆去,忘却当年调笑吟。wǔ gèng yòu shàng lán yú qù,wàng què dāng nián diào xiào yín。

寄华亭黄用之

姜特立

陆机不听华亭鹤,张翰还思吴郡鲈。lù jī bù tīng huá tíng hè,zhāng hàn hái sī wú jùn lú。
何似故人无一事,菊花时节独携壶。hé shì gù rén wú yī shì,jú huā shí jié dú xié hú。

谢人惠诗二首

姜特立

炉锤锻鍊不遗力,造化穷锼无遁情。lú chuí duàn liàn bù yí lì,zào huà qióng sōu wú dùn qíng。
每对时人思杜老,不知能事属先生。měi duì shí rén sī dù lǎo,bù zhī néng shì shǔ xiān shēng。

谢人惠诗二首

姜特立

九攻莫下墨子守,一矢难摧飞卫锋。jiǔ gōng mò xià mò zi shǒu,yī shǐ nán cuī fēi wèi fēng。
始悟从前最高著,向来未肯付渠侬。shǐ wù cóng qián zuì gāo zhù,xiàng lái wèi kěn fù qú nóng。

偶题

姜特立

莫恨卢姬嫁得迟,尚能料理旧容仪。mò hèn lú jī jià dé chí,shàng néng liào lǐ jiù róng yí。
班姑陈后承恩早,衰悴难堪似少时。bān gū chén hòu chéng ēn zǎo,shuāi cuì nán kān shì shǎo shí。

偶题

姜特立

花事匆匆一饷空,清和池馆转薰风。huā shì cōng cōng yī xiǎng kōng,qīng hé chí guǎn zhuǎn xūn fēng。
绿阴似欲专清夏,不许林间见落红。lǜ yīn shì yù zhuān qīng xià,bù xǔ lín jiān jiàn luò hóng。

借书戏作

姜特立

无书阅市交何少,有书觅羊趣何卑。wú shū yuè shì jiāo hé shǎo,yǒu shū mì yáng qù hé bēi。
争似北邻两公子,不嫌俗士笑渠痴。zhēng shì běi lín liǎng gōng zi,bù xián sú shì xiào qú chī。

觅龙涎巧石

姜特立

何年云斧斸烟峦,散在先生燕坐间。hé nián yún fǔ zhǔ yān luán,sàn zài xiān shēng yàn zuò jiān。
袖里吾将有东海,凭诗乞与小巑岏。xiù lǐ wú jiāng yǒu dōng hǎi,píng shī qǐ yǔ xiǎo cuán wán。

觅龙涎巧石

姜特立

甲蠡浅俗枣仍昏,沉水龙涎气最芬。jiǎ lí qiǎn sú zǎo réng hūn,chén shuǐ lóng xián qì zuì fēn。
敢望凝香如燕寝,竹炉聊欲试氤氲。gǎn wàng níng xiāng rú yàn qǐn,zhú lú liáo yù shì yīn yūn。

和徐判院见惠诗篇

姜特立

姚魏谁教混草莱,今朝老眼为君开。yáo wèi shuí jiào hùn cǎo lái,jīn cháo lǎo yǎn wèi jūn kāi。
建安自有亲衣钵,知道诗翁不姓梅。jiàn ān zì yǒu qīn yī bō,zhī dào shī wēng bù xìng méi。