古诗词

特立夜直读荆公客至当饮酒篇感而有赋

姜特立

客至当饮酒,客去合如何。kè zhì dāng yǐn jiǔ,kè qù hé rú hé。
人生无根蒂,何必客经过。rén shēng wú gēn dì,hé bì kè jīng guò。
有客固当饮,无客饮自歌。yǒu kè gù dāng yǐn,wú kè yǐn zì gē。
有客与无客,颓然同一科。yǒu kè yǔ wú kè,tuí rán tóng yī kē。
昔人秉烛游,正尔畏蹉跎。xī rén bǐng zhú yóu,zhèng ěr wèi cuō tuó。
粤余生多艰,一官剧奔波。yuè yú shēng duō jiān,yī guān jù bēn bō。
读书四十年,铁砚空研磨。dú shū sì shí nián,tiě yàn kōng yán mó。
粝食岂有肉,菜羹或无鹾。lì shí qǐ yǒu ròu,cài gēng huò wú cuó。
一衣递单夹,摺制屡舛讹。yī yī dì dān jiā,zhé zhì lǚ chuǎn é。
六十始小遇,鬓毛已双皤。liù shí shǐ xiǎo yù,bìn máo yǐ shuāng pó。
屈指从心年,光阴苦无多。qū zhǐ cóng xīn nián,guāng yīn kǔ wú duō。
酒虽非所嗜,不饮意不佳。jiǔ suī fēi suǒ shì,bù yǐn yì bù jiā。
一盏助朝气,三杯养天和。yī zhǎn zhù cháo qì,sān bēi yǎng tiān hé。
放浪风月夕,留连四时花。fàng làng fēng yuè xī,liú lián sì shí huā。
以此毕吾生,无愧亦无嗟。yǐ cǐ bì wú shēng,wú kuì yì wú jiē。
寻思百岁后,有酒如倾河。xún sī bǎi suì hòu,yǒu jiǔ rú qīng hé。
一滴不入唇,谁见此颜酡。yī dī bù rù chún,shuí jiàn cǐ yán tuó。
作诗广前贤,闻者且勿呵。zuò shī guǎng qián xián,wén zhě qiě wù hē。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

咏闲

姜特立

一年闲有十年功,十岁如将百岁同。yī nián xián yǒu shí nián gōng,shí suì rú jiāng bǎi suì tóng。
此去得闲犹未已,向前日月尽壶中。cǐ qù dé xián yóu wèi yǐ,xiàng qián rì yuè jǐn hú zhōng。

水仙

姜特立

六出玉盘金屈卮,青瑶丛里出花枝。liù chū yù pán jīn qū zhī,qīng yáo cóng lǐ chū huā zhī。
清香自信高群品,故与江梅相并时。qīng xiāng zì xìn gāo qún pǐn,gù yǔ jiāng méi xiāng bìng shí。

移瑞香

姜特立

少年无酒答群葩,投老逢春鬓已华。shǎo nián wú jiǔ dá qún pā,tóu lǎo féng chūn bìn yǐ huá。
今日对花无意思,花应怜我我怜花。jīn rì duì huā wú yì sī,huā yīng lián wǒ wǒ lián huā。

饮酒

姜特立

平生嗜酒不耽酒,不爱深斟爱浅斟。píng shēng shì jiǔ bù dān jiǔ,bù ài shēn zhēn ài qiǎn zhēn。
嵇阮讵能知此味,可怜一世只醺沈。jī ruǎn jù néng zhī cǐ wèi,kě lián yī shì zhǐ xūn shěn。

偶成

姜特立

腻白夭红渐满枝,倡条冶叶竞纷披。nì bái yāo hóng jiàn mǎn zhī,chàng tiáo yě yè jìng fēn pī。
化工只解呈新巧,恼杀衰翁都不知。huà gōng zhǐ jiě chéng xīn qiǎo,nǎo shā shuāi wēng dōu bù zhī。

春晚戏题

姜特立

岁月飞腾不可回,红颜去尽老相催。suì yuè fēi téng bù kě huí,hóng yán qù jǐn lǎo xiāng cuī。
自怜皱面无光彩,赖得春风为熨开。zì lián zhòu miàn wú guāng cǎi,lài dé chūn fēng wèi yùn kāi。

寻春

姜特立

选胜寻春莫预期,风和日暖即佳时。xuǎn shèng xún chūn mò yù qī,fēng hé rì nuǎn jí jiā shí。
行庖草草何妨事,明日阴晴特未知。xíng páo cǎo cǎo hé fáng shì,míng rì yīn qíng tè wèi zhī。

庚申春再得奉祠

姜特立

香火缘深宦意灰,十年萧散卧蒿莱。xiāng huǒ yuán shēn huàn yì huī,shí nián xiāo sàn wò hāo lái。
庞公从此不入市,只与渔樵相往来。páng gōng cóng cǐ bù rù shì,zhǐ yǔ yú qiáo xiāng wǎng lái。

二月有霜海棠颇瘁

姜特立

青春淑景忽飞霜,馀烈犹能到海棠。qīng chūn shū jǐng hū fēi shuāng,yú liè yóu néng dào hǎi táng。
中山靖王孺子妾,尚书门下主讴娘。zhōng shān jìng wáng rú zi qiè,shàng shū mén xià zhǔ ōu niáng。

初夏

姜特立

催成新夏荷浮翠,送尽馀春柳褪绵。cuī chéng xīn xià hé fú cuì,sòng jǐn yú chūn liǔ tuì mián。
正是清和好时节,嫩柯娇叶媚晴天。zhèng shì qīng hé hǎo shí jié,nèn kē jiāo yè mèi qíng tiān。

王思叔惠象牙笋

姜特立

鱼煮船头笋煮园,一时风味最甘鲜。yú zhǔ chuán tóu sǔn zhǔ yuán,yī shí fēng wèi zuì gān xiān。
君家象齿先春发,为我携锄斸翠烟。jūn jiā xiàng chǐ xiān chūn fā,wèi wǒ xié chú zhǔ cuì yān。

晚春

姜特立

品物趋时慰寂寥,静观玄化自超遥。pǐn wù qū shí wèi jì liáo,jìng guān xuán huà zì chāo yáo。
鹦因求友偏饶舌,柳为含绵懒折腰。yīng yīn qiú yǒu piān ráo shé,liǔ wèi hán mián lǎn zhé yāo。

闲吟

姜特立

天公靳惜是虚名,怪我吟诗笔不停。tiān gōng jìn xī shì xū míng,guài wǒ yín shī bǐ bù tíng。
莫把文章觑天巧,只将浑沌养馀龄。mò bǎ wén zhāng qù tiān qiǎo,zhǐ jiāng hún dùn yǎng yú líng。

次洪监簿惠诗韵五首

姜特立

相逢可恨十年迟,针芥相投更不疑。xiāng féng kě hèn shí nián chí,zhēn jiè xiāng tóu gèng bù yí。
从此诗筒数来往,不须千里寄相思。cóng cǐ shī tǒng shù lái wǎng,bù xū qiān lǐ jì xiāng sī。

次洪监簿惠诗韵五首

姜特立

新诗三复用功深,始信今人有古心。xīn shī sān fù yòng gōng shēn,shǐ xìn jīn rén yǒu gǔ xīn。
斗叶俪花儿辈事,唱高庙瑟有遗音。dòu yè lì huā ér bèi shì,chàng gāo miào sè yǒu yí yīn。