古诗词

醉后苦热狂吟

姜特立

休说唐装与晋装,一丝不挂谩风狂。xiū shuō táng zhuāng yǔ jìn zhuāng,yī sī bù guà mán fēng kuáng。
登枝解衵不快意,脱帽露顶犹寻常。dēng zhī jiě yì bù kuài yì,tuō mào lù dǐng yóu xún cháng。
我生惮暑老益甚,束缚冠屦如以桎梏置我旁。wǒ shēng dàn shǔ lǎo yì shén,shù fù guān jù rú yǐ zhì gù zhì wǒ páng。
安得天风吹上雪山顶,凭陵大叫呼彼苍。ān dé tiān fēng chuī shàng xuě shān dǐng,píng líng dà jiào hū bǐ cāng。
下臣尘世热欲死,愿借三冬塞空之白雪,十月陨物之繁霜。xià chén chén shì rè yù sǐ,yuàn jiè sān dōng sāi kōng zhī bái xuě,shí yuè yǔn wù zhī fán shuāng。
阴崖已冻裂复裂,草木禽兽颠且僵。yīn yá yǐ dòng liè fù liè,cǎo mù qín shòu diān qiě jiāng。
此时天上天下无暑气,姜子夜半独立方清凉。cǐ shí tiān shàng tiān xià wú shǔ qì,jiāng zi yè bàn dú lì fāng qīng liáng。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

有感

姜特立

巍峨厦屋起千间,更作朝廷第一官。wēi é shà wū qǐ qiān jiān,gèng zuò cháo tíng dì yī guān。
几个得归仍得老,可怜一世不曾闲。jǐ gè dé guī réng dé lǎo,kě lián yī shì bù céng xián。

归老

姜特立

归老得闲浑可事,最怜白傅更能诗。guī lǎo dé xián hún kě shì,zuì lián bái fù gèng néng shī。
舞馀歌罢宾朋去,八节滩头醉卧时。wǔ yú gē bà bīn péng qù,bā jié tān tóu zuì wò shí。

和虞守钓台四首

姜特立

龙衮羊裘孰重轻,当时俱是一书生。lóng gǔn yáng qiú shú zhòng qīng,dāng shí jù shì yī shū shēng。
相忘道术仍忘势,超出人间万古情。xiāng wàng dào shù réng wàng shì,chāo chū rén jiān wàn gǔ qíng。

和虞守钓台四首

姜特立

七里滩头岁月增,汉家川谷几丘陵。qī lǐ tān tóu suì yuè zēng,hàn jiā chuān gǔ jǐ qiū líng。
祠堂只许玄英配,此后寥寥见未曾。cí táng zhǐ xǔ xuán yīng pèi,cǐ hòu liáo liáo jiàn wèi céng。

和虞守钓台四首

姜特立

天下清名属至公,当时四七谩英雄。tiān xià qīng míng shǔ zhì gōng,dāng shí sì qī mán yīng xióng。
祠庭千古增轮奂,不见云台续画工。cí tíng qiān gǔ zēng lún huàn,bù jiàn yún tái xù huà gōng。

和虞守钓台四首

姜特立

先生蝉蜕出尘埃,万古声名一草莱。xiān shēng chán tuì chū chén āi,wàn gǔ shēng míng yī cǎo lái。
尽道高风激贪懦,何人到此挽舟回。jǐn dào gāo fēng jī tān nuò,hé rén dào cǐ wǎn zhōu huí。

赠方叔

姜特立

世间旷士如君少,天下闲人似我稀。shì jiān kuàng shì rú jūn shǎo,tiān xià xián rén shì wǒ xī。
一旷一闲无一事,只应鸥鸟共忘机。yī kuàng yī xián wú yī shì,zhǐ yīng ōu niǎo gòng wàng jī。

诞日戏作亦可以瑞鹧鸪歌之

姜特立

梅山诞日簇觥筹,更挟娉婷共胜游。méi shān dàn rì cù gōng chóu,gèng xié pīng tíng gòng shèng yóu。
此去只求闲富贵,人生须是老风流。cǐ qù zhǐ qiú xián fù guì,rén shēng xū shì lǎo fēng liú。

门外

姜特立

门外青山列髻螺,园中花木锦成窠。mén wài qīng shān liè jì luó,yuán zhōng huā mù jǐn chéng kē。
惭无功业报明主,空占闲居乐事多。cán wú gōng yè bào míng zhǔ,kōng zhàn xián jū lè shì duō。

有感

姜特立

六年归老掩柴扉,今日天涯有所思。liù nián guī lǎo yǎn chái fēi,jīn rì tiān yá yǒu suǒ sī。
山阻雪深无去路,凄凉只咏四愁诗。shān zǔ xuě shēn wú qù lù,qī liáng zhǐ yǒng sì chóu shī。

菜羹

姜特立

浅下姜盐细点油,小甘微苦嫩香浮。qiǎn xià jiāng yán xì diǎn yóu,xiǎo gān wēi kǔ nèn xiāng fú。
是中自有天酥味,说与馋儿只掉头。shì zhōng zì yǒu tiān sū wèi,shuō yǔ chán ér zhǐ diào tóu。

题许尚书石刻二首

姜特立

乌丝玉轴陀尼表,斗草搴花锦不如。wū sī yù zhóu tuó ní biǎo,dòu cǎo qiān huā jǐn bù rú。
不是向来元祐脚,唐人文字晋人书。bù shì xiàng lái yuán yòu jiǎo,táng rén wén zì jìn rén shū。

题许尚书石刻二首

姜特立

先生自是吾所敬,况复曾蒙点化馀。xiān shēng zì shì wú suǒ jìng,kuàng fù céng méng diǎn huà yú。
笔妙共推三昧手,尚书安得不中书。bǐ miào gòng tuī sān mèi shǒu,shàng shū ān dé bù zhōng shū。

闲吟

姜特立

老去无心思世事,静中有业爱闲吟。lǎo qù wú xīn sī shì shì,jìng zhōng yǒu yè ài xián yín。
有时看水看山处,举世何人会此心。yǒu shí kàn shuǐ kàn shān chù,jǔ shì hé rén huì cǐ xīn。

红蕉二首

姜特立

一丛绿凤尾含烟,径尺红英晓更鲜。yī cóng lǜ fèng wěi hán yān,jìng chǐ hóng yīng xiǎo gèng xiān。
曾见画归丹禁里,太湖石后粉墙前。céng jiàn huà guī dān jìn lǐ,tài hú shí hòu fěn qiáng qián。