古诗词

适斋先生续乐天达哉行因继其后诗虽不工聊抒鄙意而已

姜特立

乐天吾所敬,挂冠方一年。lè tiān wú suǒ jìng,guà guān fāng yī nián。
家事能几何,处置有后先。jiā shì néng jǐ hé,chù zhì yǒu hòu xiān。
始卖南坊园,次卖东郭田。shǐ mài nán fāng yuán,cì mài dōng guō tián。
末乃货其庐,缗钱可三千。mò nǎi huò qí lú,mín qián kě sān qiān。
不为子孙计,冀可了目前。bù wèi zi sūn jì,jì kě le mù qián。
呜呼古之人,未易相比肩。wū hū gǔ zhī rén,wèi yì xiāng bǐ jiān。
颜子附郭外,不闻鬻其阡。yán zi fù guō wài,bù wén yù qí qiān。
渊明松菊径,仲蔚蓬莱间。yuān míng sōng jú jìng,zhòng wèi péng lái jiān。
阙一尚不可,而况尽弃捐。quē yī shàng bù kě,ér kuàng jǐn qì juān。
先生果何心,达者未必然。xiān shēng guǒ hé xīn,dá zhě wèi bì rán。
适斋贤主人,归卧甬水边。shì zhāi xián zhǔ rén,guī wò yǒng shuǐ biān。
家中无留贸,饥食困即眠。jiā zhōng wú liú mào,jī shí kùn jí mián。
不可学其可,已省区中缘。bù kě xué qí kě,yǐ shěng qū zhōng yuán。
嗟哉我何人,爱慕此二贤。jiē zāi wǒ hé rén,ài mù cǐ èr xián。
素贫乏常产,晚有屋数椽。sù pín fá cháng chǎn,wǎn yǒu wū shù chuán。
圣君不忍弃,未许车高悬。shèng jūn bù rěn qì,wèi xǔ chē gāo xuán。
月散官中粟,不蓄俸馀钱。yuè sàn guān zhōng sù,bù xù fèng yú qián。
性复喜宾客,日日罗盘筵。xìng fù xǐ bīn kè,rì rì luó pán yán。
万事不挂眼,尚为诗所缠。wàn shì bù guà yǎn,shàng wèi shī suǒ chán。
山上列花木,山下疏清泉。shān shàng liè huā mù,shān xià shū qīng quán。
终日自逍遥,濠上乐亦全。zhōng rì zì xiāo yáo,háo shàng lè yì quán。
起予者谁欤,三诵达哉篇。qǐ yǔ zhě shuí yú,sān sòng dá zāi piān。

姜特立

姜特立[公元?年至一一九二年左右],字邦杰,浙江丽水人。生年不详,卒于宋光宗绍熙中。以父恩补承信郎。淳熙中,(公元一一八一年左右)累迁福建兵马副都监;擒海贼姜大獠。赵汝愚荐于朝,召见,献诗百篇。除阁门舍人,充太子宫左右春坊。太子即位,除知阁门事。恃恩纵恣,遂夺职。帝颇念旧,复除浙东马步军副总管。宁宗时,官终庆远军节度使。特立工于诗,意境超旷。作有《梅山稿》六卷,续稿十五卷,《直斋书录解题》行于世。 姜特立的作品>>

猜您喜欢

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

君侯不与力科同,能事都归德行中。jūn hóu bù yǔ lì kē tóng,néng shì dōu guī dé xíng zhōng。
矍相圃间唯孔子,和容堂上独韩公。jué xiāng pǔ jiān wéi kǒng zi,hé róng táng shàng dú hán gōng。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

千层山色参空碧,十里波光照眼寒。qiān céng shān sè cān kōng bì,shí lǐ bō guāng zhào yǎn hán。
六月火云横障日,好来此处凭栏干。liù yuè huǒ yún héng zhàng rì,hǎo lái cǐ chù píng lán gàn。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

牡丹过后看红药,赖有藏春得少留。mǔ dān guò hòu kàn hóng yào,lài yǒu cáng chūn dé shǎo liú。
恰似隋宫千彩女,锦帆一夜下扬州。qià shì suí gōng qiān cǎi nǚ,jǐn fān yī yè xià yáng zhōu。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

花木楼台锦不如,关门下瞰更凌虚。huā mù lóu tái jǐn bù rú,guān mén xià kàn gèng líng xū。
他时老子如相过,认取东来青犊车。tā shí lǎo zi rú xiāng guò,rèn qǔ dōng lái qīng dú chē。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

洞天别是一蓬瀛,桂馆时时吹玉笙。dòng tiān bié shì yī péng yíng,guì guǎn shí shí chuī yù shēng。
中有仙翁长不老,不知几个董双成。zhōng yǒu xiān wēng zhǎng bù lǎo,bù zhī jǐ gè dǒng shuāng chéng。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

归耕此计未为迟,畎亩艰难已素知。guī gēng cǐ jì wèi wèi chí,quǎn mǔ jiān nán yǐ sù zhī。
伊尹佐商功业盛,却思前日有莘时。yī yǐn zuǒ shāng gōng yè shèng,què sī qián rì yǒu shēn shí。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

四时花木巧玲珑,夹路纷纷紫映红。sì shí huā mù qiǎo líng lóng,jiā lù fēn fēn zǐ yìng hóng。
步障不须西蜀锦,相公行处裹春风。bù zhàng bù xū xī shǔ jǐn,xiāng gōng xíng chù guǒ chūn fēng。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

高亭四望与天开,乘兴登临亦快哉。gāo tíng sì wàng yǔ tiān kāi,chéng xīng dēng lín yì kuài zāi。
胸次如公无滞念,时时只合眺崔嵬。xiōng cì rú gōng wú zhì niàn,shí shí zhǐ hé tiào cuī wéi。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

蟠桃花发景争新,流水漂香几换春。pán táo huā fā jǐng zhēng xīn,liú shuǐ piāo xiāng jǐ huàn chūn。
洞口霞光长蔽日,须知中有武陵人。dòng kǒu xiá guāng zhǎng bì rì,xū zhī zhōng yǒu wǔ líng rén。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

莫疑造物擅天工,先借孤根暖气通。mò yí zào wù shàn tiān gōng,xiān jiè gū gēn nuǎn qì tōng。
待得乾坤生意广,一时散施与东风。dài dé qián kūn shēng yì guǎng,yī shí sàn shī yǔ dōng fēng。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

森森翠色密藏烟,雾鬣风髯上拂天。sēn sēn cuì sè mì cáng yān,wù liè fēng rán shàng fú tiān。
应伴我公长不老,不知化石在何年。yīng bàn wǒ gōng zhǎng bù lǎo,bù zhī huà shí zài hé nián。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

机心已尽自虚明,滓翳宁容点太清。jī xīn yǐ jǐn zì xū míng,zǐ yì níng róng diǎn tài qīng。
寄语堂前鸥与鹭,五湖烟水莫寒盟。jì yǔ táng qián ōu yǔ lù,wǔ hú yān shuǐ mò hán méng。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

华池岛屿屹中间,花木毵毵水一环。huá chí dǎo yǔ yì zhōng jiān,huā mù sān sān shuǐ yī huán。
恰似诸姬梳洗罢,一时窥镜弄娇颜。qià shì zhū jī shū xǐ bà,yī shí kuī jìng nòng jiāo yán。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

天机织处纷红绿,丹凤衔梭自往来。tiān jī zhī chù fēn hóng lǜ,dān fèng xián suō zì wǎng lái。
全似蜀江初濯罢,风和日暖锦千堆。quán shì shǔ jiāng chū zhuó bà,fēng hé rì nuǎn jǐn qiān duī。

平原郡王南园诗二十一首南园

姜特立

仙桂扶疏秋复春,一天风露散氤氲。xiān guì fú shū qiū fù chūn,yī tiān fēng lù sàn yīn yūn。
常娥自有长生药,相伴仙翁住月轮。cháng é zì yǒu zhǎng shēng yào,xiāng bàn xiān wēng zhù yuè lún。