古诗词

鹿门寺

李廌

蓬莱鹿门道,莽莽汉津渡。péng lái lù mén dào,mǎng mǎng hàn jīn dù。
川涂两缅邈,今古同此路。chuān tú liǎng miǎn miǎo,jīn gǔ tóng cǐ lù。
德公厌州里,翁媪是中去。dé gōng yàn zhōu lǐ,wēng ǎo shì zhōng qù。
风流可引想,千载豹隐雾。fēng liú kě yǐn xiǎng,qiān zài bào yǐn wù。
浩然绕城归,羸马琢妙句。hào rán rào chéng guī,léi mǎ zuó miào jù。
宿草被荒丘,寒榛轶惊兔。sù cǎo bèi huāng qiū,hán zhēn yì jīng tù。
昔我怀登临,岁晏属凝冱。xī wǒ huái dēng lín,suì yàn shǔ níng hù。
兹游惬于愿,春仲忽云暮。zī yóu qiè yú yuàn,chūn zhòng hū yún mù。
杖策升翠麓,喟叹怜老步。zhàng cè shēng cuì lù,kuì tàn lián lǎo bù。
冠云得危亭,临世濯凡趣。guān yún dé wēi tíng,lín shì zhuó fán qù。
蒿荠俯青林,绣绘辨红树。hāo jì fǔ qīng lín,xiù huì biàn hóng shù。
他山照寸碧,迂江泫晞露。tā shān zhào cùn bì,yū jiāng xuàn xī lù。
我生老忧患,胸次贮百虑。wǒ shēng lǎo yōu huàn,xiōng cì zhù bǎi lǜ。
寓目宇宙间,猛省忘外慕。yù mù yǔ zhòu jiān,měng shěng wàng wài mù。
前瞻万松岭,翠壁屹相顾。qián zhān wàn sōng lǐng,cuì bì yì xiāng gù。
轻飙触纤柯,虚籁森已度。qīng biāo chù xiān kē,xū lài sēn yǐ dù。
甓道绕危巅,爽气袭篮舆。pì dào rào wēi diān,shuǎng qì xí lán yú。
传闻古道场,台殿若鳞布。chuán wén gǔ dào chǎng,tái diàn ruò lín bù。
日者一昔灾,楹栋皆若炬。rì zhě yī xī zāi,yíng dòng jiē ruò jù。
坏垣积煨烬,况乃金碧处。huài yuán jī wēi jìn,kuàng nǎi jīn bì chù。
山僧勤朴斫,堂构略已具。shān sēng qín pǔ zhuó,táng gòu lüè yǐ jù。
童奴一万指,役作供指呼。tóng nú yī wàn zhǐ,yì zuò gōng zhǐ hū。
当有鬼运闸,变现助持护。dāng yǒu guǐ yùn zhá,biàn xiàn zhù chí hù。
蹇予藏史后,道骨天所付。jiǎn yǔ cáng shǐ hòu,dào gǔ tiān suǒ fù。
一为功名想,误落尘土污。yī wèi gōng míng xiǎng,wù luò chén tǔ wū。
华颠发先缟,黧面颜色故。huá diān fā xiān gǎo,lí miàn yán sè gù。
惟有炯炯心,从昔常自悟。wéi yǒu jiǒng jiǒng xīn,cóng xī cháng zì wù。
会当借岩谷,投老寄冠屦。huì dāng jiè yán gǔ,tóu lǎo jì guān jù。
吹云饭青精,煮石羹白芋。chuī yún fàn qīng jīng,zhǔ shí gēng bái yù。
神游八极表,讽诵大人赋。shén yóu bā jí biǎo,fěng sòng dà rén fù。
鹍鹏或图南,为子阆风御。kūn péng huò tú nán,wèi zi láng fēng yù。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

和钱之道

李廌

仲尼圣之时,岂蔽不恭隘。zhòng ní shèng zhī shí,qǐ bì bù gōng ài。
知命识大忧,嗣世宅已坏。zhī mìng shí dà yōu,sì shì zhái yǐ huài。
不阅父母邦,遑及为蒯瞆。bù yuè fù mǔ bāng,huáng jí wèi kuǎi kuì。
依仁罕言利,执礼不语怪。yī rén hǎn yán lì,zhí lǐ bù yǔ guài。
污墁泥中辙,脂牵速遄迈。wū màn ní zhōng zhé,zhī qiān sù chuán mài。
难乎其有恒,取善仅餔馈。nán hū qí yǒu héng,qǔ shàn jǐn bù kuì。
苟非言抑扬,大道或几卖。gǒu fēi yán yì yáng,dà dào huò jǐ mài。
峡有食象蛇,常苦蝼蚁嘬。xiá yǒu shí xiàng shé,cháng kǔ lóu yǐ chuài。
昭昭神禹功,凿水疏九派。zhāo zhāo shén yǔ gōng,záo shuǐ shū jiǔ pài。
刊随神明疲,新水螭蜃快。kān suí shén míng pí,xīn shuǐ chī shèn kuài。
志士每丧元,时靡可究届。zhì shì měi sàng yuán,shí mí kě jiū jiè。

薙草

李廌

宿草竞春力,阶除日青青。sù cǎo jìng chūn lì,jiē chú rì qīng qīng。
何心愿滋茂,薙去辄复生。hé xīn yuàn zī mào,tì qù zhé fù shēng。
一气养万类,兰药尽勾萌。yī qì yǎng wàn lèi,lán yào jǐn gōu méng。
何当纫余佩,采采撷芳英。hé dāng rèn yú pèi,cǎi cǎi xié fāng yīng。

同仲宝风雨中过德麟留宿以夜未央为韵分得未字并和二公夜央字韵

李廌

悲风送寒雨,遥夜俄总至。bēi fēng sòng hán yǔ,yáo yè é zǒng zhì。
草木虽战秋,渠能保柔脆。cǎo mù suī zhàn qiū,qú néng bǎo róu cuì。
杯盘照青灯,哦诗久无寐。bēi pán zhào qīng dēng,ó shī jiǔ wú mèi。
安能决云开,坐见参横未。ān néng jué yún kāi,zuò jiàn cān héng wèi。

同仲宝风雨中过德麟留宿以夜未央为韵分得未字并和二公夜央字韵

李廌

秋徂风雨多,欲作雪霜迓。qiū cú fēng yǔ duō,yù zuò xuě shuāng yà。
况乃地气偏,寒暑或相借。kuàng nǎi dì qì piān,hán shǔ huò xiāng jiè。
温凉久未定,裘葛易无暇。wēn liáng jiǔ wèi dìng,qiú gé yì wú xiá。
惭愧平原君,客至列盏斝。cán kuì píng yuán jūn,kè zhì liè zhǎn jiǎ。
日为文字饮,短昼继清夜。rì wèi wén zì yǐn,duǎn zhòu jì qīng yè。
嗟予寡世偶,痴甚已如霸。jiē yǔ guǎ shì ǒu,chī shén yǐ rú bà。
有田未归耕,无策敢求射。yǒu tián wèi guī gēng,wú cè gǎn qiú shè。
耽诗近知味,疑从果裸化。dān shī jìn zhī wèi,yí cóng guǒ luǒ huà。

同仲宝风雨中过德麟留宿以夜未央为韵分得未字并和二公夜央字韵

李廌

敢友天下士,辙环之四方。gǎn yǒu tiān xià shì,zhé huán zhī sì fāng。
适愿得所向,偶如钟应霜。shì yuàn dé suǒ xiàng,ǒu rú zhōng yīng shuāng。
交态久未定,市道良可伤。jiāo tài jiǔ wèi dìng,shì dào liáng kě shāng。
君看江汉水,安流日泱泱。jūn kàn jiāng hàn shuǐ,ān liú rì yāng yāng。

张康节家西轩竹张福夷兄弟求诗

李廌

种花鄙弱植,种柳恶连阴。zhǒng huā bǐ ruò zhí,zhǒng liǔ è lián yīn。
主人种竹意,闿爽见灵襟。zhǔ rén zhǒng zhú yì,kǎi shuǎng jiàn líng jīn。
猗猗复劲节,凛凛况虚心。yī yī fù jìn jié,lǐn lǐn kuàng xū xīn。
晚岁示贞操,清风应好音。wǎn suì shì zhēn cāo,qīng fēng yīng hǎo yīn。
扶疏高轩下,众景为萧森。fú shū gāo xuān xià,zhòng jǐng wèi xiāo sēn。
世袭万户封,奚取千亩林。shì xí wàn hù fēng,xī qǔ qiān mǔ lín。

夜坐

李廌

东郭新雨馀,日入凉气佳。dōng guō xīn yǔ yú,rì rù liáng qì jiā。
长风吹天维,坐见参斗斜。zhǎng fēng chuī tiān wéi,zuò jiàn cān dòu xié。
默默群动息,寒螀先秋哗。mò mò qún dòng xī,hán jiāng xiān qiū huā。
清谈互绝倒,岂复忧过差。qīng tán hù jué dào,qǐ fù yōu guò chà。

谷隐寺

李廌

挈巢江湖去,端为山水癖。qiè cháo jiāng hú qù,duān wèi shān shuǐ pǐ。
朅来谷隐游,契我赏心适。qiè lái gǔ yǐn yóu,qì wǒ shǎng xīn shì。
寒江渺平楚,复岭转层壁。hán jiāng miǎo píng chǔ,fù lǐng zhuǎn céng bì。
谁与龙象筵,一扫狐兔迹。shuí yǔ lóng xiàng yán,yī sǎo hú tù jì。
彩云布楼台,迎日丽金碧。cǎi yún bù lóu tái,yíng rì lì jīn bì。
堂高磬声邃,壑远松响激。táng gāo qìng shēng suì,hè yuǎn sōng xiǎng jī。
山光晚相照,空翠浓欲滴。shān guāng wǎn xiāng zhào,kōng cuì nóng yù dī。
行当就墟市,幽栖买泉石。xíng dāng jiù xū shì,yōu qī mǎi quán shí。
日咏招隐诗,时过弥天释。rì yǒng zhāo yǐn shī,shí guò mí tiān shì。

题蔡君谟墨迹后

李廌

古人托一技,身死名不灭。gǔ rén tuō yī jì,shēn sǐ míng bù miè。
贤愚置不论,笔画观可阅。xián yú zhì bù lùn,bǐ huà guān kě yuè。
峄山刻秦铭,斯篆屈金铁。yì shān kè qín míng,sī zhuàn qū jīn tiě。
虽在众憎恶,恨不颈荐钺。suī zài zhòng zēng è,hèn bù jǐng jiàn yuè。
褚令狷且直,还笏首叩血。chǔ lìng juàn qiě zhí,hái hù shǒu kòu xuè。
鲁公秉忠勤,白首抗希烈。lǔ gōng bǐng zhōng qín,bái shǒu kàng xī liè。
独有虞永兴,当年称四绝。dú yǒu yú yǒng xīng,dāng nián chēng sì jué。
贤哉蔡莆阳,直气亘南粤。xián zāi cài pú yáng,zhí qì gèn nán yuè。
入为枫宸侍,遇事挺奇节。rù wèi fēng chén shì,yù shì tǐng qí jié。
挥毫霸当年,粲然星中月。huī háo bà dāng nián,càn rán xīng zhōng yuè。
非惟惊代能,乃是名世哲。fēi wéi jīng dài néng,nǎi shì míng shì zhé。

啸台

李廌

步兵游方外,弃礼真太简。bù bīng yóu fāng wài,qì lǐ zhēn tài jiǎn。
过差生杯酒,况复能白眼。guò chà shēng bēi jiǔ,kuàng fù néng bái yǎn。
苏门鸾凤音,戏技犹赧赧。sū mén luán fèng yīn,xì jì yóu nǎn nǎn。
当知愧孙登,不独嵇中散。dāng zhī kuì sūn dēng,bù dú jī zhōng sàn。

啸台

李廌

步兵真旷达,与世故浮游。bù bīng zhēn kuàng dá,yǔ shì gù fú yóu。
平时哭途穷,郁郁宇宙幽。píng shí kū tú qióng,yù yù yǔ zhòu yōu。
浩气独不掩,筑台凌清秋。hào qì dú bù yǎn,zhù tái líng qīng qiū。
一啸已望我,况乃尔汝俦。yī xiào yǐ wàng wǒ,kuàng nǎi ěr rǔ chóu。
斯人固遗世,世亦不汝收。sī rén gù yí shì,shì yì bù rǔ shōu。
得非青白眼,钧铢牾时流。dé fēi qīng bái yǎn,jūn zhū wǔ shí liú。
聊为招魂些,释汝故时忧。liáo wèi zhāo hún xiē,shì rǔ gù shí yōu。

啸台

李廌

言登阮公台,兴来聊独游。yán dēng ruǎn gōng tái,xīng lái liáo dú yóu。
因为尔时啸,景物故清幽。yīn wèi ěr shí xiào,jǐng wù gù qīng yōu。
奄冉古今意,凄瑟天地秋。yǎn rǎn gǔ jīn yì,qī sè tiān dì qiū。
阿戎迷簿领,况复五君俦。ā róng mí bù lǐng,kuàng fù wǔ jūn chóu。
北眺度遐想,遗音浩难收。běi tiào dù xiá xiǎng,yí yīn hào nán shōu。
登临感陈迹,云散惜风流。dēng lín gǎn chén jì,yún sàn xī fēng liú。
轫车此裴回,何以慰百忧。rèn chē cǐ péi huí,hé yǐ wèi bǎi yōu。

啸台

李廌

乘流忽遇坎,触焉遘兹游。chéng liú hū yù kǎn,chù yān gòu zī yóu。
纡馀上云垒,禅房忽通幽。yū yú shàng yún lěi,chán fáng hū tōng yōu。
水光浮西泽,草树飒已秋。shuǐ guāng fú xī zé,cǎo shù sà yǐ qiū。
岂无竹林友,腰印不我俦。qǐ wú zhú lín yǒu,yāo yìn bù wǒ chóu。
异时东山约,兴尽辄复收。yì shí dōng shān yuē,xīng jǐn zhé fù shōu。
飞盖想清夜,华月湛西流。fēi gài xiǎng qīng yè,huá yuè zhàn xī liú。
何当共巾履,一笑破群忧。hé dāng gòng jīn lǚ,yī xiào pò qún yōu。

啸台

李廌

我登步兵台,缅怀昔来游。wǒ dēng bù bīng tái,miǎn huái xī lái yóu。
英声入万壑,奇气盘九幽。yīng shēng rù wàn hè,qí qì pán jiǔ yōu。
转盼迹已陈,况今仍千秋。zhuǎn pàn jì yǐ chén,kuàng jīn réng qiān qiū。
鸾凤吟苏门,奚用愧彼俦。luán fèng yín sū mén,xī yòng kuì bǐ chóu。
堪笑刘越石,幸胜功遂收。kān xiào liú yuè shí,xìng shèng gōng suì shōu。
登高君能赋,乃是子安流。dēng gāo jūn néng fù,nǎi shì zi ān liú。
作诗已可人,洗我万古忧。zuò shī yǐ kě rén,xǐ wǒ wàn gǔ yōu。

七夕

李廌

七夕知何夕,云是牛女期。qī xī zhī hé xī,yún shì niú nǚ qī。
俚俗具瓜华,阶除儿女嬉。lǐ sú jù guā huá,jiē chú ér nǚ xī。
繁星烂煌煌,流月湛沉辉。fán xīng làn huáng huáng,liú yuè zhàn chén huī。
群儿望鹊桥,桥端七宝帷。qún ér wàng què qiáo,qiáo duān qī bǎo wéi。
仿佛想言笑,芗泽疑烟霏。fǎng fú xiǎng yán xiào,xiāng zé yí yān fēi。
人间光阴速,天上日月迟。rén jiān guāng yīn sù,tiān shàng rì yuè chí。
隔岁等旦暮,会遇未应稀。gé suì děng dàn mù,huì yù wèi yīng xī。
愿言停笑驩,察我心所祈。yuàn yán tíng xiào huān,chá wǒ xīn suǒ qí。
我欲赐新巧,智术妙通微。wǒ yù cì xīn qiǎo,zhì shù miào tōng wēi。
金针度彩缕,宝奁卜蛛丝。jīn zhēn dù cǎi lǚ,bǎo lián bo zhū sī。
我嗟儿女愚,勤劳徒尔为。wǒ jiē ér nǚ yú,qín láo tú ěr wèi。
巧拙天所赋,乞怜真可嗤。qiǎo zhuō tiān suǒ fù,qǐ lián zhēn kě chī。
故拙不可厌,吾宁钝如椎。gù zhuō bù kě yàn,wú níng dùn rú chuí。
借云得新巧,无乃醇愈漓。jiè yún dé xīn qiǎo,wú nǎi chún yù lí。
吾观天垂象,列星有攸司。wú guān tiān chuí xiàng,liè xīng yǒu yōu sī。
牵牛常服箱,织女不下机。qiān niú cháng fú xiāng,zhī nǚ bù xià jī。
牵牛教人巧,积仓岁无饥。qiān niú jiào rén qiǎo,jī cāng suì wú jī。
织女教人巧,笥箧馀裳衣。zhī nǚ jiào rén qiǎo,sì qiè yú shang yī。
伊谁询儿女,组绣穷毫厘。yī shuí xún ér nǚ,zǔ xiù qióng háo lí。
年年渡河汉,秋至次舍移。nián nián dù hé hàn,qiū zhì cì shě yí。
宣淫五云上,此论乃吾欺。xuān yín wǔ yún shàng,cǐ lùn nǎi wú qī。
吾为牛女辨,欲判千古疑。wú wèi niú nǚ biàn,yù pàn qiān gǔ yí。