古诗词

上姑丈闾丘通牧少卿

李廌

天下一大器,安危系平倾。tiān xià yī dà qì,ān wēi xì píng qīng。
哲王慎民监,措术如和羹。zhé wáng shèn mín jiān,cuò shù rú hé gēng。
辛甘或偏长,非可制割烹。xīn gān huò piān zhǎng,fēi kě zhì gē pēng。
五味既可口,君子尝曰平。wǔ wèi jì kě kǒu,jūn zi cháng yuē píng。
方今太平君,戒攲如持盈。fāng jīn tài píng jūn,jiè qī rú chí yíng。
乞言用龟鉴,履德均权衡。qǐ yán yòng guī jiàn,lǚ dé jūn quán héng。
庶民虽惷愚,一或非所营。shù mín suī chǔn yú,yī huò fēi suǒ yíng。
视之如己内,涂污千仞坑。shì zhī rú jǐ nèi,tú wū qiān rèn kēng。
是用选贤德,告戒敷至诚。shì yòng xuǎn xián dé,gào jiè fū zhì chéng。
曰虽一人良,万邦咸以贞。yuē suī yī rén liáng,wàn bāng xián yǐ zhēn。
尚赖尔庶牧,裨朕来聪明。shàng lài ěr shù mù,bì zhèn lái cōng míng。
分符授虎节,专政千里城。fēn fú shòu hǔ jié,zhuān zhèng qiān lǐ chéng。
朱车轮两轓,画戟门十旌。zhū chē lún liǎng fān,huà jǐ mén shí jīng。
礼文既光华,远煜如杕英。lǐ wén jì guāng huá,yuǎn yù rú dì yīng。
良图沃朕心,蠲瘼求民情。liáng tú wò zhèn xīn,juān mò qiú mín qíng。
如意运手足,乃与朕力并。rú yì yùn shǒu zú,nǎi yǔ zhèn lì bìng。
朕所戒假乐,难慎惟守成。zhèn suǒ jiè jiǎ lè,nán shèn wéi shǒu chéng。
愿昭先人功,奠枕临周京。yuàn zhāo xiān rén gōng,diàn zhěn lín zhōu jīng。
群方政咸乂,惟海隅苍生。qún fāng zhèng xián yì,wéi hǎi yú cāng shēng。
鱼盐机巧利,凉德多矜争。yú yán jī qiǎo lì,liáng dé duō jīn zhēng。
版图庶汇徵,雉垒侵荒荆。bǎn tú shù huì zhēng,zhì lěi qīn huāng jīng。
矧乘荐饥后,鲂鲿尾多赪。shěn chéng jiàn jī hòu,fáng cháng wěi duō chēng。
古既无罪岁,此独何所令。gǔ jì wú zuì suì,cǐ dú hé suǒ lìng。
明明普天下,孰非圣人氓。míng míng pǔ tiān xià,shú fēi shèng rén máng。
当求善仁政,如解中山酲。dāng qiú shàn rén zhèng,rú jiě zhōng shān chéng。
时公罢仙班,入觐中天闳。shí gōng bà xiān bān,rù jìn zhōng tiān hóng。
帝优老成人,锡祉升名卿。dì yōu lǎo chéng rén,xī zhǐ shēng míng qīng。
吏能素严翼,公望方峥嵘。lì néng sù yán yì,gōng wàng fāng zhēng róng。
物赖山愈静,川纳海益竑。wù lài shān yù jìng,chuān nà hǎi yì hóng。
齐安汉中治,政迹如韶茎。qí ān hàn zhōng zhì,zhèng jì rú sháo jīng。
刚明济清净,锦组辉琼莹。gāng míng jì qīng jìng,jǐn zǔ huī qióng yíng。
果毅将慎智,佩玦锵璁珩。guǒ yì jiāng shèn zhì,pèi jué qiāng cōng háng。
英英众人师,落落天地晶。yīng yīng zhòng rén shī,luò luò tiān dì jīng。
是用简上心,佥议如预盟。shì yòng jiǎn shàng xīn,qiān yì rú yù méng。
公辞臣老矣,已与世累轻。gōng cí chén lǎo yǐ,yǐ yǔ shì lèi qīng。
东吴富山水,烟霞氛紫清。dōng wú fù shān shuǐ,yān xiá fēn zǐ qīng。
乐郊适所愿,逍遥挂尘缨。lè jiāo shì suǒ yuàn,xiāo yáo guà chén yīng。
赏延及孙子,荣庆并弟兄。shǎng yán jí sūn zi,róng qìng bìng dì xiōng。
智恬欲相养,为寿期老彭。zhì tián yù xiāng yǎng,wèi shòu qī lǎo péng。
帝云东州民,思济求令名。dì yún dōng zhōu mín,sī jì qiú lìng míng。
窒如相忘鱼,喣沫涔辙泓。zhì rú xiāng wàng yú,xǔ mò cén zhé hóng。
瘁如旱麓木,枯槁需春萌。cuì rú hàn lù mù,kū gǎo xū chūn méng。
朕意慎许可,当赖王国祯。zhèn yì shèn xǔ kě,dāng lài wáng guó zhēn。
如翩皆飞鸟,遴集惟鹪鹏。rú piān jiē fēi niǎo,lín jí wéi jiāo péng。
无辞逆朕意,钦哉卿惟行。wú cí nì zhèn yì,qīn zāi qīng wéi xíng。
公承帝眷异,竭节期有亨。gōng chéng dì juàn yì,jié jié qī yǒu hēng。
郡民幸其来,争以先见荣。jùn mín xìng qí lái,zhēng yǐ xiān jiàn róng。
实篚携浆壶,马首拜且迎。shí fěi xié jiāng hú,mǎ shǒu bài qiě yíng。
谓言前掾曹,执礼无私评。wèi yán qián yuàn cáo,zhí lǐ wú sī píng。
远兹三纪历,位重德愈宏。yuǎn zī sān jì lì,wèi zhòng dé yù hóng。
下车始授政,季秋末徂正。xià chē shǐ shòu zhèng,jì qiū mò cú zhèng。
囹圄屡空虚,盗止无黥刑。líng yǔ lǚ kōng xū,dào zhǐ wú qíng xíng。
康庄夜达旦,户敞民不惊。kāng zhuāng yè dá dàn,hù chǎng mín bù jīng。
柔远戒慢令,荒政先缓征。róu yuǎn jiè màn lìng,huāng zhèng xiān huǎn zhēng。
榛楛已济济,莪蔚将菁菁。zhēn hù yǐ jì jì,é wèi jiāng jīng jīng。
熙熙春台乐,苾苾太室牲。xī xī chūn tái lè,bì bì tài shì shēng。
尝闻至仁化,政立可去兵。cháng wén zhì rén huà,zhèng lì kě qù bīng。
又闻公明心,罚罪能驱鲸。yòu wén gōng míng xīn,fá zuì néng qū jīng。
古云州县劳,此语非准程。gǔ yún zhōu xiàn láo,cǐ yǔ fēi zhǔn chéng。
韩侯功固高,羞比于绛婴。hán hóu gōng gù gāo,xiū bǐ yú jiàng yīng。
光初必凶终,进锐多反瞠。guāng chū bì xiōng zhōng,jìn ruì duō fǎn chēng。
如彻礼饮酌,彊酒奠兕觥。rú chè lǐ yǐn zhuó,jiàng jiǔ diàn sì gōng。
虽云快壮心,泰至多酗醟。suī yún kuài zhuàng xīn,tài zhì duō xù yòng。
孰知安行健,履坦非掀横。shú zhī ān xíng jiàn,lǚ tǎn fēi xiān héng。
圭璋贱珉玼,山川贵刚骍。guī zhāng jiàn mín cǐ,shān chuān guì gāng xīng。
良弓岂苟饰,利用关以弸。liáng gōng qǐ gǒu shì,lì yòng guān yǐ péng。
斯为古循吏,业广惟励精。sī wèi gǔ xún lì,yè guǎng wéi lì jīng。
孤生何所罹,自幼忧患萦。gū shēng hé suǒ lí,zì yòu yōu huàn yíng。
遭家屡不造,省始离呱喤。zāo jiā lǚ bù zào,shěng shǐ lí gū huáng。
迩复远所恃,羁迹如漂萍。ěr fù yuǎn suǒ shì,jī jì rú piāo píng。
操心但书危,固户赖巧甍。cāo xīn dàn shū wēi,gù hù lài qiǎo méng。
曲蒙惠私重,哀愚斯独茕。qū méng huì sī zhòng,āi yú sī dú qióng。
字抚得不违,俾就三龙黉。zì fǔ dé bù wéi,bǐ jiù sān lóng hóng。
曰余欲玉汝,谁何吝金籯。yuē yú yù yù rǔ,shuí hé lìn jīn yíng。
愚非苟恩者,锐志思迅铿。yú fēi gǒu ēn zhě,ruì zhì sī xùn kēng。
为修不敢殆,希彼农夫耕。wèi xiū bù gǎn dài,xī bǐ nóng fū gēng。
勤勤虑寇至,豫蓄终岁盛。qín qín lǜ kòu zhì,yù xù zhōng suì shèng。
战战与心竞,中林亦丁丁。zhàn zhàn yǔ xīn jìng,zhōng lín yì dīng dīng。
渊崖视鸟道,履冰越深瀛。yuān yá shì niǎo dào,lǚ bīng yuè shēn yíng。
刚克素自许,窃亦轻申枨。gāng kè sù zì xǔ,qiè yì qīng shēn chéng。
永言念眷勤,愿以坚白鸣。yǒng yán niàn juàn qín,yuàn yǐ jiān bái míng。
作诗谓云何,姑以纪颂声。zuò shī wèi yún hé,gū yǐ jì sòng shēng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

老叹

李廌

此身常恐竟无成,忧患频更已不惊。cǐ shēn cháng kǒng jìng wú chéng,yōu huàn pín gèng yǐ bù jīng。
下第但能供酒令,他时何意主文盟。xià dì dàn néng gōng jiǔ lìng,tā shí hé yì zhǔ wén méng。
耽经谩有春秋癖,闭户犹防月旦评。dān jīng mán yǒu chūn qiū pǐ,bì hù yóu fáng yuè dàn píng。
独对秋风叹华发,暮云萧瑟岁峥嵘。dú duì qiū fēng tàn huá fā,mù yún xiāo sè suì zhēng róng。

社日书怀

李廌

社公沐发望年丰,岂谓雨馀仍苦风。shè gōng mù fā wàng nián fēng,qǐ wèi yǔ yú réng kǔ fēng。
未报田间禾颖秀,但惊堂上燕巢空。wèi bào tián jiān hé yǐng xiù,dàn jīng táng shàng yàn cháo kōng。
里人分胙祈微福,稚子爬沟拟乞聪。lǐ rén fēn zuò qí wēi fú,zhì zi pá gōu nǐ qǐ cōng。
老病不知秋过半,谩刍新酿要治聋。lǎo bìng bù zhī qiū guò bàn,mán chú xīn niàng yào zhì lóng。

二士石榻在中院之北巨石如榻有自然石枕可卧二士和大受韵

李廌

忆昔登封日,山蹊困六飞。yì xī dēng fēng rì,shān qī kùn liù fēi。
我来犹舍杖,共坐拂云衣。wǒ lái yóu shě zhàng,gòng zuò fú yún yī。

荼蘼洞

李廌

无华真国色,有韵自天香。wú huá zhēn guó sè,yǒu yùn zì tiān xiāng。
临风难自持,为舞白霓裳。lín fēng nán zì chí,wèi wǔ bái ní shang。

春日即事九首

李廌

蔼蔼花絮乱,纷纷蜂蝶多。ǎi ǎi huā xù luàn,fēn fēn fēng dié duō。
今年春复尔,不饮奈愁何。jīn nián chūn fù ěr,bù yǐn nài chóu hé。

春日即事九首

李廌

新绿阴将就,残红在亦稀。xīn lǜ yīn jiāng jiù,cán hóng zài yì xī。
雨中千点絮,来伴落花飞。yǔ zhōng qiān diǎn xù,lái bàn luò huā fēi。

春日即事九首

李廌

怒风吹老屋,急雨闹空庭。nù fēng chuī lǎo wū,jí yǔ nào kōng tíng。
莫叹林花尽,悬知陇麦青。mò tàn lín huā jǐn,xuán zhī lǒng mài qīng。

春日即事九首

李廌

毛桃犹带蕊,青杏已团枝。máo táo yóu dài ruǐ,qīng xìng yǐ tuán zhī。
老不禁春恼,应知老易欺。lǎo bù jìn chūn nǎo,yīng zhī lǎo yì qī。

春日即事九首

李廌

但喜朝朝醉,那知夜夜风。dàn xǐ cháo cháo zuì,nà zhī yè yè fēng。
老人贪睡美,春梦五更中。lǎo rén tān shuì měi,chūn mèng wǔ gèng zhōng。

春日即事九首

李廌

化国有馀暇,丰年多醉人。huà guó yǒu yú xiá,fēng nián duō zuì rén。
典衣谋一饮,对酒却惭春。diǎn yī móu yī yǐn,duì jiǔ què cán chūn。

春日即事九首

李廌

怅望白铜鞮,醉听金缕衣。chàng wàng bái tóng dī,zuì tīng jīn lǚ yī。
花间愁落日,老更惜春归。huā jiān chóu luò rì,lǎo gèng xī chūn guī。

春日即事九首

李廌

娇马宁馨郎,毡车薄媚娘。jiāo mǎ níng xīn láng,zhān chē báo mèi niáng。
萧萧两蓬鬓,愁入少年场。xiāo xiāo liǎng péng bìn,chóu rù shǎo nián chǎng。

春日即事九首

李廌

逃闲闭关坐,忽有卖花声。táo xián bì guān zuò,hū yǒu mài huā shēng。
老大自多感,依然京洛情。lǎo dà zì duō gǎn,yī rán jīng luò qíng。

李廌

纸窗明晃晃,云日暗暾暾。zhǐ chuāng míng huǎng huǎng,yún rì àn tūn tūn。
半夜寒添被,清晨雪拥门。bàn yè hán tiān bèi,qīng chén xuě yōng mén。

晚晴

李廌

微阳挂木杪,孤鸟下云淀。wēi yáng guà mù miǎo,gū niǎo xià yún diàn。
广墟遗稻粱,鹳鹤伴凫雁。guǎng xū yí dào liáng,guàn hè bàn fú yàn。