古诗词

题郭功甫诗卷

李廌

山人跨鱼天上来,识者珍重愚者猜。shān rén kuà yú tiān shàng lái,shí zhě zhēn zhòng yú zhě cāi。
或呼文举异童子,林宗独谓王佐材。huò hū wén jǔ yì tóng zi,lín zōng dú wèi wáng zuǒ cái。
蚩蚩众目如瞽蒙,白马羽雪皆皑皑。chī chī zhòng mù rú gǔ méng,bái mǎ yǔ xuě jiē ái ái。
古有仁贤不愚者,举足疐路心徘徊。gǔ yǒu rén xián bù yú zhě,jǔ zú zhì lù xīn pái huái。
桐城明府住姑孰,襟裾萧洒天与才。tóng chéng míng fǔ zhù gū shú,jīn jū xiāo sǎ tiān yǔ cái。
谗言屡改耻自雪,政事报成羞援媒。chán yán lǚ gǎi chǐ zì xuě,zhèng shì bào chéng xiū yuán méi。
临川先生久知己,十年执政居公台。lín chuān xiān shēng jiǔ zhī jǐ,shí nián zhí zhèng jū gōng tái。
横飞后生尽豪俊,往往拔越自草莱。héng fēi hòu shēng jǐn háo jùn,wǎng wǎng bá yuè zì cǎo lái。
洪炉造化岂一端,如何不与珽填坯。hóng lú zào huà qǐ yī duān,rú hé bù yǔ tǐng tián pī。
盛朝能诗可屈指,少师仆射苏与梅。shèng cháo néng shī kě qū zhǐ,shǎo shī pū shè sū yǔ méi。
少师新为地下客,苏梅骨化成尘灰。shǎo shī xīn wèi dì xià kè,sū méi gǔ huà chéng chén huī。
金陵仆射今已老,班班丝雪侵颐腮。jīn líng pū shè jīn yǐ lǎo,bān bān sī xuě qīn yí sāi。
当今儒生迂此道,如使杞柳为棬杯。dāng jīn rú shēng yū cǐ dào,rú shǐ qǐ liǔ wèi quān bēi。
好古爱诗惟有君,独使笔力惊风雷。hǎo gǔ ài shī wéi yǒu jūn,dú shǐ bǐ lì jīng fēng léi。
清音绕齿嚼鸣玉,烂光满纸如琼瑰。qīng yīn rào chǐ jué míng yù,làn guāng mǎn zhǐ rú qióng guī。
古原夜烧光夺月,立使万物有灰煤。gǔ yuán yè shāo guāng duó yuè,lì shǐ wàn wù yǒu huī méi。
清泉漱石白凿凿,湍落急濑成渊洄。qīng quán shù shí bái záo záo,tuān luò jí lài chéng yuān huí。
才雄句险骇人胆,九月秋水滟滪堆。cái xióng jù xiǎn hài rén dǎn,jiǔ yuè qiū shuǐ yàn yù duī。
有时清贞叩玄关,至诚直可歆郊禖。yǒu shí qīng zhēn kòu xuán guān,zhì chéng zhí kě xīn jiāo méi。
公才颖栗公望异,牢落下位命何乖。gōng cái yǐng lì gōng wàng yì,láo luò xià wèi mìng hé guāi。
岂无白虹夜贯斗,犹使宝剑丰城埋。qǐ wú bái hóng yè guàn dòu,yóu shǐ bǎo jiàn fēng chéng mái。
几年令尉困下国,板简青衫趋郡阶。jǐ nián lìng wèi kùn xià guó,bǎn jiǎn qīng shān qū jùn jiē。
犹将富贵委脱毂,苟不知命安为怀。yóu jiāng fù guì wěi tuō gǔ,gǒu bù zhī mìng ān wèi huái。
竹溪逸人杜陵翁,当年得意称壮哉。zhú xī yì rén dù líng wēng,dāng nián dé yì chēng zhuàng zāi。
直言时病傲宫禁,谓可立致青云阶。zhí yán shí bìng ào gōng jìn,wèi kě lì zhì qīng yún jiē。
公行孰避蹲草虎,由径不畏当路豺。gōng xíng shú bì dūn cǎo hǔ,yóu jìng bù wèi dāng lù chái。
输忠献策恃才藻,宰辅切齿全班排。shū zhōng xiàn cè shì cái zǎo,zǎi fǔ qiè chǐ quán bān pái。
遂离黼座谪千里,翻疑方直为祸胎。suì lí fǔ zuò zhé qiān lǐ,fān yí fāng zhí wèi huò tāi。
杳如蹑云上幽顶,文石嵲屼悬虚崖。yǎo rú niè yún shàng yōu dǐng,wén shí niè wù xuán xū yá。
下视黑潭鳄鱼窟,山雨润泽浮苍苔。xià shì hēi tán è yú kū,shān yǔ rùn zé fú cāng tái。
临危惴惴惧石陨,况更步滑粘青鞋。lín wēi zhuì zhuì jù shí yǔn,kuàng gèng bù huá zhān qīng xié。
上愬逢怒下见诮,愠望宁与群小偕。shàng sù féng nù xià jiàn qiào,yùn wàng níng yǔ qún xiǎo xié。
秋江接天夜如练,桂宫隐见琼瑶台。qiū jiāng jiē tiān yè rú liàn,guì gōng yǐn jiàn qióng yáo tái。
泛舟夜披紫绮裘,兴发鼓枻倾金罍。fàn zhōu yè pī zǐ qǐ qiú,xīng fā gǔ yì qīng jīn léi。
岸人疑是王子猷,美女揶揄言谑谐。àn rén yí shì wáng zi yóu,měi nǚ yé yú yán xuè xié。
沧浪水深波浪阔,醉谓止可探一柴。cāng làng shuǐ shēn bō làng kuò,zuì wèi zhǐ kě tàn yī chái。
徜徉濯缨傲巨浸,掬月不得翻委骸。cháng yáng zhuó yīng ào jù jìn,jū yuè bù dé fān wěi hái。
上皇虽悼屈平善,千载乃得为朋侪。shàng huáng suī dào qū píng shàn,qiān zài nǎi dé wèi péng chái。
秋霜何草不玄黄,蜀山戌削青崔嵬。qiū shuāng hé cǎo bù xuán huáng,shǔ shān xū xuē qīng cuī wéi。
马如蹇驴不惯远,陟险色变成豗隤。mǎ rú jiǎn lǘ bù guàn yuǎn,zhì xiǎn sè biàn chéng huī tuí。
阁道繁霜晓成澌,古壑暴雨飞阴霾。gé dào fán shuāng xiǎo chéng sī,gǔ hè bào yǔ fēi yīn mái。
散关野哭夜悲怨,倏见鬼燐明岩隈。sàn guān yě kū yè bēi yuàn,shū jiàn guǐ lín míng yán wēi。
长蛇食象留齿骨,猛虎噬人馀钏钗。zhǎng shé shí xiàng liú chǐ gǔ,měng hǔ shì rén yú chuàn chāi。
故人招庇岂惮远,军谋宥密惟参陪。gù rén zhāo bì qǐ dàn yuǎn,jūn móu yòu mì wéi cān péi。
春雨霢霂兴槁苗,膏润不及枯根荄。chūn yǔ mài mù xīng gǎo miáo,gāo rùn bù jí kū gēn gāi。
正风寝熄雅颂废,吾言来自单于垓。zhèng fēng qǐn xī yǎ sòng fèi,wú yán lái zì dān yú gāi。
古今厩马讵为匹,骅骝骃骆驽与騋。gǔ jīn jiù mǎ jù wèi pǐ,huá liú yīn luò nú yǔ lái。
力良调俊惟骐骥,李杜故得其梧魁。lì liáng diào jùn wéi qí jì,lǐ dù gù dé qí wú kuí。
前辈攀辕让驰道,下石夹毂谦争推。qián bèi pān yuán ràng chí dào,xià shí jiā gǔ qiān zhēng tuī。
二公当年走声价,日月左运天旋回。èr gōng dāng nián zǒu shēng jià,rì yuè zuǒ yùn tiān xuán huí。
方今明时废声律,将使湮沦如烬煨。fāng jīn míng shí fèi shēng lǜ,jiāng shǐ yān lún rú jìn wēi。
非君鼓吹力主持,是道不世将倾颓。fēi jūn gǔ chuī lì zhǔ chí,shì dào bù shì jiāng qīng tuí。
关西鄙夫怀此愤,白石空炼如女娲。guān xī bǐ fū huái cǐ fèn,bái shí kōng liàn rú nǚ wā。
命违时否口常钝,如挂风铎环堵斋。mìng wéi shí fǒu kǒu cháng dùn,rú guà fēng duó huán dǔ zhāi。
安得献言彤庭下,出入金马如皋枚。ān dé xiàn yán tóng tíng xià,chū rù jīn mǎ rú gāo méi。
秉钧庙堂司惨舒,建旌立节如张裴。bǐng jūn miào táng sī cǎn shū,jiàn jīng lì jié rú zhāng péi。
古云能诗多坎轲,苟或信矣良可哀。gǔ yún néng shī duō kǎn kē,gǒu huò xìn yǐ liáng kě āi。
傥使文章敌天下,再使神禹驱秦淮。tǎng shǐ wén zhāng dí tiān xià,zài shǐ shén yǔ qū qín huái。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

壁间所挂山水图

李廌

老骥无能空在闲,苜蓿既饱思行山。lǎo jì wú néng kōng zài xián,mù xu jì bǎo sī xíng shān。
谁知八幅分向背,恍如百里随跻攀。shuí zhī bā fú fēn xiàng bèi,huǎng rú bǎi lǐ suí jī pān。
云烟蒙蒙心共远,草树阴阴日将晚。yún yān méng méng xīn gòng yuǎn,cǎo shù yīn yīn rì jiāng wǎn。
一声幽鸟隔前溪,万古回春来叠巘。yī shēng yōu niǎo gé qián xī,wàn gǔ huí chūn lái dié yǎn。
凉风仿佛飞清霜,奉身九折思王阳。liáng fēng fǎng fú fēi qīng shuāng,fèng shēn jiǔ zhé sī wáng yáng。
嗟我胡为不自爱,逐物颠倒轻馀光。jiē wǒ hú wèi bù zì ài,zhú wù diān dào qīng yú guāng。
瓜篱活计知何日,相对无言搔短发。guā lí huó jì zhī hé rì,xiāng duì wú yán sāo duǎn fā。
芒鞋竹杖请自在,皎皎吾身真匪石。máng xié zhú zhàng qǐng zì zài,jiǎo jiǎo wú shēn zhēn fěi shí。

闻角叹

李廌

晚角吟,声正悲。wǎn jiǎo yín,shēng zhèng bēi。
嗟尔行道迟迟兮中心有违,女心忧伤之人未归。jiē ěr xíng dào chí chí xī zhōng xīn yǒu wéi,nǚ xīn yōu shāng zhī rén wèi guī。
临岐满掬泪,轻埃变污泥,壮夫安尔为。lín qí mǎn jū lèi,qīng āi biàn wū ní,zhuàng fū ān ěr wèi。
日月挂两臆,厉声长嗟咨。rì yuè guà liǎng yì,lì shēng zhǎng jiē zī。
噫吁嘻!季世无良臣,御戎无上策。yī xū xī!jì shì wú liáng chén,yù róng wú shàng cè。
辅桀盗货财,稽功数俘馘。fǔ jié dào huò cái,jī gōng shù fú guó。
安知閟国步,且要高官职。ān zhī bì guó bù,qiě yào gāo guān zhí。
勇如汉将军,诡道作无益。yǒng rú hàn jiāng jūn,guǐ dào zuò wú yì。
角本胡地乐,相闻地辽邈。jiǎo běn hú dì lè,xiāng wén dì liáo miǎo。
汉家岂无大吕与黄钟,岂无鼙鼓与钲镯。hàn jiā qǐ wú dà lǚ yǔ huáng zhōng,qǐ wú pí gǔ yǔ zhēng zhuó。
且欲震军声,安用胡地角。qiě yù zhèn jūn shēng,ān yòng hú dì jiǎo。
胡不严,秋关弓。hú bù yán,qiū guān gōng。
莫使胡人来,莫使琵琶之声过河朔。mò shǐ hú rén lái,mò shǐ pí pá zhī shēng guò hé shuò。

作塞上射猎行

李廌

塞云委地如泼墨,恶风吹沙变黄黑。sāi yún wěi dì rú pō mò,è fēng chuī shā biàn huáng hēi。
紫髯将军柳叶甲,银騣护阑白玉勒。zǐ rán jiāng jūn liǔ yè jiǎ,yín zōng hù lán bái yù lēi。
铁林子弟八九千,饮马渡桥过河北。tiě lín zi dì bā jiǔ qiān,yǐn mǎ dù qiáo guò hé běi。
沙漠黓地古战场,寸草不生地皮赤。shā mò yì dì gǔ zhàn chǎng,cùn cǎo bù shēng dì pí chì。
将军指呼令鼓鼙,旌旆悠悠动坚壁。jiāng jūn zhǐ hū lìng gǔ pí,jīng pèi yōu yōu dòng jiān bì。
壮夫露股挟纩温,蕃马鞘脚寒有力。zhuàng fū lù gǔ xié kuàng wēn,fān mǎ qiào jiǎo hán yǒu lì。
龟手荷戈指欲坠,气结冰凌满须历。guī shǒu hé gē zhǐ yù zhuì,qì jié bīng líng mǎn xū lì。
前驱萧萧近林翳,军声业业震金革。qián qū xiāo xiāo jìn lín yì,jūn shēng yè yè zhèn jīn gé。
怪狐跳梁罔两避,虎豹惊骇丧胆魄。guài hú tiào liáng wǎng liǎng bì,hǔ bào jīng hài sàng dǎn pò。
山根浅草枯槎枒,隐隐叶下见兔迹。shān gēn qiǎn cǎo kū chá yā,yǐn yǐn yè xià jiàn tù jì。
武夫张罝四散逐,双兔雌雄中金镝。wǔ fū zhāng jū sì sàn zhú,shuāng tù cí xióng zhōng jīn dī。
自云舍矢不失驰,手持双兔有德色。zì yún shě shǐ bù shī chí,shǒu chí shuāng tù yǒu dé sè。
凯旋如殪大兕归,喜非诡遇无所获。kǎi xuán rú yì dà sì guī,xǐ fēi guǐ yù wú suǒ huò。
常闻武功贵时习,忘战必危欲定国。cháng wén wǔ gōng guì shí xí,wàng zhàn bì wēi yù dìng guó。
蒐田以时选车徒,士卒素练务严翼。sōu tián yǐ shí xuǎn chē tú,shì zú sù liàn wù yán yì。
季冬物成农事休,民闲庶类亦蕃殖。jì dōng wù chéng nóng shì xiū,mín xián shù lèi yì fān zhí。
泮上虎臣献俘馘,淮夷攸服远人格。pàn shàng hǔ chén xiàn fú guó,huái yí yōu fú yuǎn rén gé。
悲夫王泽寖熄多鬼蜮,蒙恬白起为民贼。bēi fū wáng zé jìn xī duō guǐ yù,méng tián bái qǐ wèi mín zéi。
君不见长平鬼哭万人冢,击破秦坑髑髅白。jūn bù jiàn zhǎng píng guǐ kū wàn rén zhǒng,jī pò qín kēng dú lóu bái。

赠卜者张生歌张历阳人也

李廌

我忆扁舟昔南渡,江心忽值蛟龙怒。wǒ yì biǎn zhōu xī nán dù,jiāng xīn hū zhí jiāo lóng nù。
大浪崩腾舞我舟,尾胁蜿蜒束吾橹。dà làng bēng téng wǔ wǒ zhōu,wěi xié wān yán shù wú lǔ。
怒声如雷雷火烈,腥风鼓天天如雾。nù shēng rú léi léi huǒ liè,xīng fēng gǔ tiān tiān rú wù。
我观蛟龙等一戏,众面仓惶独无怖。wǒ guān jiāo lóng děng yī xì,zhòng miàn cāng huáng dú wú bù。
平生忠信天自知,死葬江鱼未应误。píng shēng zhōng xìn tiān zì zhī,sǐ zàng jiāng yú wèi yīng wù。
须臾水天碧镜净,顺风入帆风若御。xū yú shuǐ tiān bì jìng jìng,shùn fēng rù fān fēng ruò yù。
历阳古岸舣荒亭,寒云澹澹依江树。lì yáng gǔ àn yǐ huāng tíng,hán yún dàn dàn yī jiāng shù。
江南山水天下奇,更在江山奇险处。jiāng nán shān shuǐ tiān xià qí,gèng zài jiāng shān qí xiǎn chù。
朱门玉窗带青嶂,想见君家傍烟屿。zhū mén yù chuāng dài qīng zhàng,xiǎng jiàn jūn jiā bàng yān yǔ。
我今西来二十年,梦寐江南见幽趣。wǒ jīn xī lái èr shí nián,mèng mèi jiāng nán jiàn yōu qù。
夫君何为抱奇术,轻去故乡踏长路。fū jūn hé wèi bào qí shù,qīng qù gù xiāng tà zhǎng lù。
胸中秀气未甘蛰,欲继君平齐季主。xiōng zhōng xiù qì wèi gān zhé,yù jì jūn píng qí jì zhǔ。
术高不肯等闲售,惟喜遨游卜卿辅。shù gāo bù kěn děng xián shòu,wéi xǐ áo yóu bo qīng fǔ。
尔来山郭坐空馆,怜我困穷为推数。ěr lái shān guō zuò kōng guǎn,lián wǒ kùn qióng wèi tuī shù。
阅人多矣君自信,归去来兮余已悟。yuè rén duō yǐ jūn zì xìn,guī qù lái xī yú yǐ wù。
少年飞动已知非,老来忧患宁堪顾。shǎo nián fēi dòng yǐ zhī fēi,lǎo lái yōu huàn níng kān gù。
壮时犹愧不如人,岂复衰残彊驰骛。zhuàng shí yóu kuì bù rú rén,qǐ fù shuāi cán jiàng chí wù。
傥来轩冕任去留,纵有功名逼迟暮。tǎng lái xuān miǎn rèn qù liú,zòng yǒu gōng míng bī chí mù。
箕山之阴颍水湄,二顷荒田安?亩。jī shān zhī yīn yǐng shuǐ méi,èr qǐng huāng tián ān mǔ。
曲肱饮水吾自乐,乘坚齿肥乌足慕。qū gōng yǐn shuǐ wú zì lè,chéng jiān chǐ féi wū zú mù。
吾生贫贱吾自知,不解胁肩求贵富。wú shēng pín jiàn wú zì zhī,bù jiě xié jiān qiú guì fù。
我如富贵当蚤得,已可通侯封万户。wǒ rú fù guì dāng zǎo dé,yǐ kě tōng hóu fēng wàn hù。
惟有退身可自如,造物哀怜应不拒。wéi yǒu tuì shēn kě zì rú,zào wù āi lián yīng bù jù。
扁舟常系屋南溪,会当乘兴江南去。biǎn zhōu cháng xì wū nán xī,huì dāng chéng xīng jiāng nán qù。

胡为乎行赠丘公美

李廌

吁嗟憧憧之民兮,何终身不灵耶。xū jiē chōng chōng zhī mín xī,hé zhōng shēn bù líng yé。
不能挥毫縻青天耀白日,胡为乎布衣韦带事读书。bù néng huī háo mí qīng tiān yào bái rì,hú wèi hū bù yī wéi dài shì dú shū。
不能坐穷庐运筹算,胡为乎骑马试剑轻其躯。bù néng zuò qióng lú yùn chóu suàn,hú wèi hū qí mǎ shì jiàn qīng qí qū。
项籍耻作百夫勇,禹行舜趣犹贱儒。xiàng jí chǐ zuò bǎi fū yǒng,yǔ xíng shùn qù yóu jiàn rú。
惫乎四支愁五脏,不能成功竟何如,胡为乎直待临老空嗟吁。bèi hū sì zhī chóu wǔ zàng,bù néng chéng gōng jìng hé rú,hú wèi hū zhí dài lín lǎo kōng jiē xū。
盍归乎来,盍归乎来。hé guī hū lái,hé guī hū lái。
长桥系白鲤,摆尾向天台。zhǎng qiáo xì bái lǐ,bǎi wěi xiàng tiān tái。
风流李北海,雄望摩九垓。fēng liú lǐ běi hǎi,xióng wàng mó jiǔ gāi。
长卿向穷时,尚为临邛咍。zhǎng qīng xiàng qióng shí,shàng wèi lín qióng hāi。
北邙古墓空蒿莱,胡为乎须上黄金台。běi máng gǔ mù kōng hāo lái,hú wèi hū xū shàng huáng jīn tái。

赵德麟中秋生日

李廌

中秋月,风露凄清光倍洁。zhōng qiū yuè,fēng lù qī qīng guāng bèi jié。
皓气澄霄万象沉,孤光散彩繁星灭。hào qì chéng xiāo wàn xiàng chén,gū guāng sàn cǎi fán xīng miè。
中秋潮,江海鲸波此日高。zhōng qiū cháo,jiāng hǎi jīng bō cǐ rì gāo。
倒卷东溟荡平陆,逆撼九江翻怒涛。dào juǎn dōng míng dàng píng lù,nì hàn jiǔ jiāng fān nù tāo。
治平初年岁执徐,越王国邸生英儒。zhì píng chū nián suì zhí xú,yuè wáng guó dǐ shēng yīng rú。
虎腰燕颔岩电目,凤准犀颅冰雪肤。hǔ yāo yàn hàn yán diàn mù,fèng zhǔn xī lú bīng xuě fū。
九天月华为爽气,识照古今窥圣秘。jiǔ tiān yuè huá wèi shuǎng qì,shí zhào gǔ jīn kuī shèng mì。
胸中洞达不容尘,莹似太华无滓濊。xiōng zhōng dòng dá bù róng chén,yíng shì tài huá wú zǐ huì。
浙江潮头为骏声,名满宇县高峥嵘。zhè jiāng cháo tóu wèi jùn shēng,míng mǎn yǔ xiàn gāo zhēng róng。
词源落笔波涛动,冯夷阳侯皆震惊。cí yuán luò bǐ bō tāo dòng,féng yí yáng hóu jiē zhèn jīng。
裕陵求人如不足,蒐选群材起岩谷。yù líng qiú rén rú bù zú,sōu xuǎn qún cái qǐ yán gǔ。
网罗英雄至四海,晚获天麟在王族。wǎng luó yīng xióng zhì sì hǎi,wǎn huò tiān lín zài wáng zú。
除书令上芸香阁,中秘校雠专笔削。chú shū lìng shàng yún xiāng gé,zhōng mì xiào chóu zhuān bǐ xuē。
辞荣宁作卿寺僚,外迁肯入诸侯幕。cí róng níng zuò qīng sì liáo,wài qiān kěn rù zhū hóu mù。
人嗟官冷久淹回,我知解养王佐才。rén jiē guān lěng jiǔ yān huí,wǒ zhī jiě yǎng wáng zuǒ cái。
圣朝方欲相宗室,黑头作公坐三台。shèng cháo fāng yù xiāng zōng shì,hēi tóu zuò gōng zuò sān tái。
年年特班谢明主,宝床礼物来傍午。nián nián tè bān xiè míng zhǔ,bǎo chuáng lǐ wù lái bàng wǔ。
两军戏伎候掖门,马首迎归入公府。liǎng jūn xì jì hòu yē mén,mǎ shǒu yíng guī rù gōng fǔ。
我虽无能世或取,尚可与君为诏语。wǒ suī wú néng shì huò qǔ,shàng kě yǔ jūn wèi zhào yǔ。

以古画观音易眉子石砚歌

李廌

畴昔翰林苏谪仙,溪藤写赠眉石篇。chóu xī hàn lín sū zhé xiān,xī téng xiě zèng méi shí piān。
欲寻此砚副此什,婺源烟水空茫然。yù xún cǐ yàn fù cǐ shén,wù yuán yān shuǐ kōng máng rán。
君家宝砚多奇石,一一玄圭与苍璧。jūn jiā bǎo yàn duō qí shí,yī yī xuán guī yǔ cāng bì。
此砚初来众砚疑,厕居末品真可惜。cǐ yàn chū lái zhòng yàn yí,cè jū mò pǐn zhēn kě xī。
宝林大士千亿身,吾家古画妙入神。bǎo lín dà shì qiān yì shēn,wú jiā gǔ huà miào rù shén。
欲持吾画易君砚,庶几速证西来因。yù chí wú huà yì jūn yàn,shù jǐ sù zhèng xī lái yīn。
我持君砚复何为,嵩山之阳颍水湄。wǒ chí jūn yàn fù hé wèi,sōng shān zhī yáng yǐng shuǐ méi。
茹藜咀藿坐蓬荜,漱流枕石书新诗。rú lí jǔ huò zuò péng bì,shù liú zhěn shí shū xīn shī。
万事推迁皆传舍,世间孰是常存者,画砚伊余聊税驾。wàn shì tuī qiān jiē chuán shě,shì jiān shú shì cháng cún zhě,huà yàn yī yú liáo shuì jià。

冽泉亭诗

李廌

古井嵌空下如屋,寒泉馥冽甘如饴。gǔ jǐng qiàn kōng xià rú wū,hán quán fù liè gān rú yí。
昔人传是龙蜃窟,睡未千岁人不疑。xī rén chuán shì lóng shèn kū,shuì wèi qiān suì rén bù yí。
云蒸每见飞雳火,沉绠或惹髯间氂。yún zhēng měi jiàn fēi lì huǒ,chén gěng huò rě rán jiān máo。
安得海奴秉犀炬,乘月夜照窥端倪。ān dé hǎi nú bǐng xī jù,chéng yuè yè zhào kuī duān ní。

东湖诗

李廌

翠荇弄水时出没,紫莼浸滑涎蜿蜒。cuì xìng nòng shuǐ shí chū méi,zǐ chún jìn huá xián wān yán。
川光遥接行潦前,野气空阔浮寒烟。chuān guāng yáo jiē xíng lǎo qián,yě qì kōng kuò fú hán yān。
常思郢客解刺船,岂解乘槎上青天。cháng sī yǐng kè jiě cì chuán,qǐ jiě chéng chá shàng qīng tiān。
又思吾儿能测渊,岂能夺得骊颔蠙。yòu sī wú ér néng cè yuān,qǐ néng duó dé lí hàn pín。
上升却回复入海,只恐澄海为桑田。shàng shēng què huí fù rù hǎi,zhǐ kǒng chéng hǎi wèi sāng tián。

对春二首

李廌

半阴半晴恼乱我,不禁春意惟殢春。bàn yīn bàn qíng nǎo luàn wǒ,bù jìn chūn yì wéi tì chūn。
黄莺丁宁舌初转,杨花轻盈来弄人。huáng yīng dīng níng shé chū zhuǎn,yáng huā qīng yíng lái nòng rén。
东家秋千多美女,舞腰娉婷衣金缕。dōng jiā qiū qiān duō měi nǚ,wǔ yāo pīng tíng yī jīn lǚ。
彩索徘徊渐渐高,墙头见人羞欲住。cǎi suǒ pái huái jiàn jiàn gāo,qiáng tóu jiàn rén xiū yù zhù。
柳下谁家薄媚郎,立马昂头不肯去。liǔ xià shuí jiā báo mèi láng,lì mǎ áng tóu bù kěn qù。

对春二首

李廌

一点两点催花雨,章台走马无尘土。yī diǎn liǎng diǎn cuī huā yǔ,zhāng tái zǒu mǎ wú chén tǔ。
少年去老能几时,买笑金钱不须数。shǎo nián qù lǎo néng jǐ shí,mǎi xiào jīn qián bù xū shù。
高阳酒徒多白发,长安佳妓今老妪。gāo yáng jiǔ tú duō bái fā,zhǎng ān jiā jì jīn lǎo yù。
共君把酒莫厌多,作意彊作青春主。gòng jūn bǎ jiǔ mò yàn duō,zuò yì jiàng zuò qīng chūn zhǔ。
文章放行多气焰,笔画把捉无精神。wén zhāng fàng xíng duō qì yàn,bǐ huà bǎ zhuō wú jīng shén。
愿得神王如六通,日写万卷酬青春。yuàn dé shén wáng rú liù tōng,rì xiě wàn juǎn chóu qīng chūn。

某顷元祐三年春礼部不第蒙东坡先生送之以诗黄鲁直诸公皆有和诗今年秋复下第将归耕颍川辄次前韵上呈编史内翰先生及乞诸公一篇以荣林泉不胜幸甚

李廌

半生虚老太平日,一日不知人不识。bàn shēng xū lǎo tài píng rì,yī rì bù zhī rén bù shí。
鬓毛斑斑黑无几,渐与布衣为一色。bìn máo bān bān hēi wú jǐ,jiàn yǔ bù yī wèi yī sè。
平时功名众所料,数奇辜负师友责。píng shí gōng míng zhòng suǒ liào,shù qí gū fù shī yǒu zé。
世为长物穷且忍,静看诸公树勋德。shì wèi zhǎng wù qióng qiě rěn,jìng kàn zhū gōng shù xūn dé。
欲持牛衣归颍川,结庐抱耒箕隗前。yù chí niú yī guī yǐng chuān,jié lú bào lěi jī kuí qián。
只将残龄学农圃,试问瀛洲紫府仙。zhǐ jiāng cán líng xué nóng pǔ,shì wèn yíng zhōu zǐ fǔ xiān。

精思观崔道士授剑柏中剑常吼若雷

李廌

阴阴老柏森庭牖,外脱中空若虚缶。yīn yīn lǎo bǎi sēn tíng yǒu,wài tuō zhōng kōng ruò xū fǒu。
崔仙授剑柏遂神,剑气腾天剑声吼。cuī xiān shòu jiàn bǎi suì shén,jiàn qì téng tiān jiàn shēng hǒu。
顷年天师受丹诀,此地精思岁华久。qǐng nián tiān shī shòu dān jué,cǐ dì jīng sī suì huá jiǔ。
玉函金匮发灵崖,因使阴符诬虎口。yù hán jīn kuì fā líng yá,yīn shǐ yīn fú wū hǔ kǒu。
殿中真人道玄笔,笔妙飞扬传不朽。diàn zhōng zhēn rén dào xuán bǐ,bǐ miào fēi yáng chuán bù xiǔ。
霜发羽人逢白叟,间岁已闻逾九九。shuāng fā yǔ rén féng bái sǒu,jiān suì yǐ wén yú jiǔ jiǔ。
神游八极吾所愿,道骨仙风愧无有。shén yóu bā jí wú suǒ yuàn,dào gǔ xiān fēng kuì wú yǒu。
欲赋大鹏思子微,恐尔年龄亦为偶。yù fù dà péng sī zi wēi,kǒng ěr nián líng yì wèi ǒu。

张居士歌

李廌

凡夫冥冥不知晓,劫尘流浪如沙扫。fán fū míng míng bù zhī xiǎo,jié chén liú làng rú shā sǎo。
上天宫阙隔青云,九原垄墓空秋草。shàng tiān gōng quē gé qīng yún,jiǔ yuán lǒng mù kōng qiū cǎo。
神仙有意怜下土,独取飙车出三岛。shén xiān yǒu yì lián xià tǔ,dú qǔ biāo chē chū sān dǎo。
张翁陋巷贫且贤,箪饷瓢浆久怀宝。zhāng wēng lòu xiàng pín qiě xián,dān xiǎng piáo jiāng jiǔ huái bǎo。
羽客飞来自何所,蓬荜相迎笑相劳。yǔ kè fēi lái zì hé suǒ,péng bì xiāng yíng xiào xiāng láo。
高谈妙理妙道本,定是青牛度关老。gāo tán miào lǐ miào dào běn,dìng shì qīng niú dù guān lǎo。
仙丹无形有真气,一视传灵入凡枣。xiān dān wú xíng yǒu zhēn qì,yī shì chuán líng rù fán zǎo。
聊分七枣遗张翁,一饵云充千岁饱。liáo fēn qī zǎo yí zhāng wēng,yī ěr yún chōng qiān suì bǎo。
张公不食今几年,齿如儿童颜色好。zhāng gōng bù shí jīn jǐ nián,chǐ rú ér tóng yán sè hǎo。
我闻神仙本无滓,诸漏皆空体玄道。wǒ wén shén xiān běn wú zǐ,zhū lòu jiē kōng tǐ xuán dào。
姑射神人饮风露,淮南鸡犬依丹灶。gū shè shén rén yǐn fēng lù,huái nán jī quǎn yī dān zào。
真诠自然本简易,不在劳形勤补脑。zhēn quán zì rán běn jiǎn yì,bù zài láo xíng qín bǔ nǎo。
封山航海漫殚费,叶衣草茹空枯槁。fēng shān háng hǎi màn dān fèi,yè yī cǎo rú kōng kū gǎo。
况乃纷纷五浊世,粒食火化常热恼。kuàng nǎi fēn fēn wǔ zhuó shì,lì shí huǒ huà cháng rè nǎo。
余苦风尘衰太早,绿发苍苍半玄缟。yú kǔ fēng chén shuāi tài zǎo,lǜ fā cāng cāng bàn xuán gǎo。
青春堂堂暗中去,常恐馀生似潢潦。qīng chūn táng táng àn zhōng qù,cháng kǒng yú shēng shì huáng lǎo。
何当刀圭借残龄,相与神游超八表。hé dāng dāo guī jiè cán líng,xiāng yǔ shén yóu chāo bā biǎo。

钟山钟

李廌

延平双剑朝丰城,钟山之钟挟以行。yán píng shuāng jiàn cháo fēng chéng,zhōng shān zhī zhōng xié yǐ xíng。
延平春浪拂天地,左右两龙雷火鸣。yán píng chūn làng fú tiān dì,zuǒ yòu liǎng lóng léi huǒ míng。
建隆真人君八极,河伯效珍宝钟出。jiàn lóng zhēn rén jūn bā jí,hé bó xiào zhēn bǎo zhōng chū。
不似汾睢发鼎光,泛泛逆流浮万镒。bù shì fén suī fā dǐng guāng,fàn fàn nì liú fú wàn yì。
诏赐阊阖濯龙宫,声掩景阳闻九重。zhào cì chāng hé zhuó lóng gōng,shēng yǎn jǐng yáng wén jiǔ zhòng。
吾闻此钟亦神物,独肯寒溪就埋没。wú wén cǐ zhōng yì shén wù,dú kěn hán xī jiù mái méi。