古诗词

碧泉书院偶书花木所有七首

胡宏

青松未结茯苓英,杞菊春风亦已生。qīng sōng wèi jié fú líng yīng,qǐ jú chūn fēng yì yǐ shēng。
药物岂能增大数,栽培扶我暮龄行。yào wù qǐ néng zēng dà shù,zāi péi fú wǒ mù líng xíng。

胡宏

宋建宁崇安人,字仁仲,号五峰。胡安国子。幼师杨时、侯仲良,而卒传其父之学。优游衡山下二十余年,张栻师事之。高宗绍兴中,以荫补官,不调。秦桧死,被召,以疾辞。有《知言》、《皇王大纪》、《五峰集》。 胡宏的作品>>

猜您喜欢

泉上

胡宏

晨起步林丘,路经泉上头。chén qǐ bù lín qiū,lù jīng quán shàng tóu。
天边日色下,水底浪花浮。tiān biān rì sè xià,shuǐ dǐ làng huā fú。
沙净蒲芽绿,风牵荇带流。shā jìng pú yá lǜ,fēng qiān xìng dài liú。
澄澜立白鹭,细浪逐轻鸥。chéng lán lì bái lù,xì làng zhú qīng ōu。
翠鸟来还去,修鱼跃更游。cuì niǎo lái hái qù,xiū yú yuè gèng yóu。
动成春色好,愈觉道情幽。dòng chéng chūn sè hǎo,yù jué dào qíng yōu。
田舍知何处,江湖兴未收。tián shě zhī hé chù,jiāng hú xīng wèi shōu。
徘徊不忍去,暝色冷如秋。pái huái bù rěn qù,míng sè lěng rú qiū。

题上封寺

胡宏

百年身似客,浩荡世间游。bǎi nián shēn shì kè,hào dàng shì jiān yóu。
入望青山好,梦魂偏我留。rù wàng qīng shān hǎo,mèng hún piān wǒ liú。
我家巫山十二峰,浮江直过巴陵东。wǒ jiā wū shān shí èr fēng,fú jiāng zhí guò bā líng dōng。
潇湘水与苍梧通,环绕衡岳青冥中。xiāo xiāng shuǐ yǔ cāng wú tōng,huán rào héng yuè qīng míng zhōng。
扁舟白云不可度,杖藜蜡屐乘春风。biǎn zhōu bái yún bù kě dù,zhàng lí là jī chéng chūn fēng。
山光浮动可揽结,云舒霞卷飞烟虹。shān guāng fú dòng kě lǎn jié,yún shū xiá juǎn fēi yān hóng。
深岩大壑翠巘列,足力已到心无穷。shēn yán dà hè cuì yǎn liè,zú lì yǐ dào xīn wú qióng。
群峰迤逦势不竞,上尽祝融五千仞。qún fēng yí lǐ shì bù jìng,shàng jǐn zhù róng wǔ qiān rèn。
祝融峰高天更高,太空人世如牛毛。zhù róng fēng gāo tiān gèng gāo,tài kōng rén shì rú niú máo。
风云万变一瞬息,红尘奔走真徒劳。fēng yún wàn biàn yī shùn xī,hóng chén bēn zǒu zhēn tú láo。
蓬莱羽化慕神仙,神仙渺茫何处传。péng lái yǔ huà mù shén xiān,shén xiān miǎo máng hé chù chuán。
雪山清净问因缘,未识乾坤造化权。xuě shān qīng jìng wèn yīn yuán,wèi shí qián kūn zào huà quán。
独立高寒明月里,此心无著已怡然。dú lì gāo hán míng yuè lǐ,cǐ xīn wú zhù yǐ yí rán。
从今识尽青山好,归向人间别看天。cóng jīn shí jǐn qīng shān hǎo,guī xiàng rén jiān bié kàn tiān。

送友人归荆南

胡宏

瞬息光阴便百年,壮时无谓此身坚。shùn xī guāng yīn biàn bǎi nián,zhuàng shí wú wèi cǐ shēn jiān。
莫随白日悠悠去,要见先民的的传。mò suí bái rì yōu yōu qù,yào jiàn xiān mín de de chuán。
心耻文俳似班马,眼看青紫自头旋。xīn chǐ wén pái shì bān mǎ,yǎn kàn qīng zǐ zì tóu xuán。
望云飞鸟长天外,临水不知鱼在筌。wàng yún fēi niǎo zhǎng tiān wài,lín shuǐ bù zhī yú zài quán。
沉吟岩野意不展,燮理一身居屡迁。chén yín yán yě yì bù zhǎn,xiè lǐ yī shēn jū lǚ qiān。
愿学只知依孔圣,懒从禅客问因缘。yuàn xué zhǐ zhī yī kǒng shèng,lǎn cóng chán kè wèn yīn yuán。
圣门子贡最明达,肯使宫墙但及肩。shèng mén zi gòng zuì míng dá,kěn shǐ gōng qiáng dàn jí jiān。
天生我才朴更拙,未逢良匠入雕镌。tiān shēng wǒ cái pǔ gèng zhuō,wèi féng liáng jiàng rù diāo juān。
清漳见公二十载,论仁一句期超然。qīng zhāng jiàn gōng èr shí zài,lùn rén yī jù qī chāo rán。
致知两字足功力,方信能行穷化先。zhì zhī liǎng zì zú gōng lì,fāng xìn néng xíng qióng huà xiān。
南山文会未振起,公今远去岷江边。nán shān wén huì wèi zhèn qǐ,gōng jīn yuǎn qù mín jiāng biān。
闻说豺狼卧当路,日向黄昏休更前。wén shuō chái láng wò dāng lù,rì xiàng huáng hūn xiū gèng qián。
况复江城动鼙鼓,四时烽火长相连。kuàng fù jiāng chéng dòng pí gǔ,sì shí fēng huǒ zhǎng xiāng lián。
征轮决去曳不止,男儿性命绝可怜。zhēng lún jué qù yè bù zhǐ,nán ér xìng mìng jué kě lián。
晓月子规惊别梦,冥冥空有泪痕溅。xiǎo yuè zi guī jīng bié mèng,míng míng kōng yǒu lèi hén jiàn。
临岐相赠要切语,慎勿使我空华颠。lín qí xiāng zèng yào qiè yǔ,shèn wù shǐ wǒ kōng huá diān。

简彪汉明

胡宏

斯文久寥落,我欲问苍天。sī wén jiǔ liáo luò,wǒ yù wèn cāng tiān。
苍天默无言,复欲问古先。cāng tiān mò wú yán,fù yù wèn gǔ xiān。
古先群圣人,去我三千年。gǔ xiān qún shèng rén,qù wǒ sān qiān nián。
纷纷儒林士,章句以为贤。fēn fēn rú lín shì,zhāng jù yǐ wèi xián。
问之性命理,醉梦俱茫然。wèn zhī xìng mìng lǐ,zuì mèng jù máng rán。
皓月隐重云,明珠媚深渊。hào yuè yǐn zhòng yún,míng zhū mèi shēn yuān。
近得程夫子,一线通天泉。jìn dé chéng fū zi,yī xiàn tōng tiān quán。
荡涤净尘垢,逸驾真无前。dàng dí jìng chén gòu,yì jià zhēn wú qián。
自从丧乱来,鼙鼓声阗阗。zì cóng sàng luàn lái,pí gǔ shēng tián tián。
日事干戈末,那寻孔孟传。rì shì gàn gē mò,nà xún kǒng mèng chuán。
湘中彪夫子,有志穷益坚。xiāng zhōng biāo fū zi,yǒu zhì qióng yì jiān。
读书文字表,至善时一迁。dú shū wén zì biǎo,zhì shàn shí yī qiān。
老去不自止,直欲求纯全。lǎo qù bù zì zhǐ,zhí yù qiú chún quán。
问我曾点意,乘风舞雩颠。wèn wǒ céng diǎn yì,chéng fēng wǔ yú diān。
行年付造化,笑问青铜钱。xíng nián fù zào huà,xiào wèn qīng tóng qián。
默契天地心,谁能泥青编。mò qì tiān dì xīn,shuí néng ní qīng biān。

西林寺廓然堂有怀

胡宏

超然峰头秋气清,廓然堂延秋月明。chāo rán fēng tóu qiū qì qīng,kuò rán táng yán qiū yuè míng。
我乘清秋弄秋月,中有所感思冥冥。wǒ chéng qīng qiū nòng qiū yuè,zhōng yǒu suǒ gǎn sī míng míng。
峰势凌苍穹,上有烟林封。fēng shì líng cāng qióng,shàng yǒu yān lín fēng。
去天不盈尺,路断心忡忡。qù tiān bù yíng chǐ,lù duàn xīn chōng chōng。
堂空人何在,澹然思无穷。táng kōng rén hé zài,dàn rán sī wú qióng。
寂寂本心流太空,虚名过耳如松风,惆怅祸乱波流洪。jì jì běn xīn liú tài kōng,xū míng guò ěr rú sōng fēng,chóu chàng huò luàn bō liú hóng。
目极征鸿淡淡天,万古消沉向此中。mù jí zhēng hóng dàn dàn tiān,wàn gǔ xiāo chén xiàng cǐ zhōng。

和江子玉二首

胡宏

无奇试学居盘谷,谁信断弦胶可续。wú qí shì xué jū pán gǔ,shuí xìn duàn xián jiāo kě xù。
湘天冷落数家村,曩时曾枉旌麾沐。xiāng tiān lěng luò shù jiā cūn,nǎng shí céng wǎng jīng huī mù。
潺湲阶下碧溪横,柳静风微幽意足。chán yuán jiē xià bì xī héng,liǔ jìng fēng wēi yōu yì zú。
知君文武济时才,旧时军律寒生粟。zhī jūn wén wǔ jì shí cái,jiù shí jūn lǜ hán shēng sù。
文书脱略是人师,应有魏昭能换粥。wén shū tuō lüè shì rén shī,yīng yǒu wèi zhāo néng huàn zhōu。
我无真乐送芳年,怅望颜回屡空腹。wǒ wú zhēn lè sòng fāng nián,chàng wàng yán huí lǚ kōng fù。
凄凉指日秋风高,愿更同来写心曲。qī liáng zhǐ rì qiū fēng gāo,yuàn gèng tóng lái xiě xīn qū。

和江子玉二首

胡宏

白驹皎皎来空谷,希声绝世人难续。bái jū jiǎo jiǎo lái kōng gǔ,xī shēng jué shì rén nán xù。
异端蜂起乱群风,摆脱敝衣聊一沐。yì duān fēng qǐ luàn qún fēng,bǎi tuō bì yī liáo yī mù。
悠然良夜得酣寝,觉来无欠亦无足。yōu rán liáng yè dé hān qǐn,jué lái wú qiàn yì wú zú。
不蹈红尘陌上花,自种青云陇头粟。bù dǎo hóng chén mò shàng huā,zì zhǒng qīng yún lǒng tóu sù。
呜呼夫子大圣人,七日藜羹食无粥。wū hū fū zi dà shèng rén,qī rì lí gēng shí wú zhōu。
休争得失等鸡虫,克己乐善充身腹。xiū zhēng dé shī děng jī chóng,kè jǐ lè shàn chōng shēn fù。
风云变化会有时,微吟袖手清溪曲。fēng yún biàn huà huì yǒu shí,wēi yín xiù shǒu qīng xī qū。

圃景大吟呈伯氏

胡宏

青鞋黄帽侵晨起,杖策徐行听流水。qīng xié huáng mào qīn chén qǐ,zhàng cè xú xíng tīng liú shuǐ。
云轻淡月欲明时,竹里清风开太始。yún qīng dàn yuè yù míng shí,zhú lǐ qīng fēng kāi tài shǐ。
山钟间发催天曙,庙鼓连声动群耳。shān zhōng jiān fā cuī tiān shǔ,miào gǔ lián shēng dòng qún ěr。
东山青树映霞明,西岭朱楼眇烟里。dōng shān qīng shù yìng xiá míng,xī lǐng zhū lóu miǎo yān lǐ。
樵夫荷斧晨出山,渔子携鱼午趋市。qiáo fū hé fǔ chén chū shān,yú zi xié yú wǔ qū shì。
静看岐路人营营,独坐小亭秋靡靡。jìng kàn qí lù rén yíng yíng,dú zuò xiǎo tíng qiū mí mí。
已知物理时常改,因见天工神不死。yǐ zhī wù lǐ shí cháng gǎi,yīn jiàn tiān gōng shén bù sǐ。
胸中浩荡一乾坤,世上荣枯均泰否。xiōng zhōng hào dàng yī qián kūn,shì shàng róng kū jūn tài fǒu。
悠然种植得佳趣,春意生生自无已。yōu rán zhǒng zhí dé jiā qù,chūn yì shēng shēng zì wú yǐ。

寄题向伯元敦止堂

胡宏

君不闻伊挚初耕有莘野,禄之弗顾千驷马。jūn bù wén yī zhì chū gēng yǒu shēn yě,lù zhī fú gù qiān sì mǎ。
春作秋成随老农,贫贱甘心万人下。chūn zuò qiū chéng suí lǎo nóng,pín jiàn gān xīn wàn rén xià。
一朝幡然感三聘,五就成汤五就夏。yī cháo fān rán gǎn sān pìn,wǔ jiù chéng tāng wǔ jiù xià。
悠悠如云行太空,竟使三风变为雅。yōu yōu rú yún xíng tài kōng,jìng shǐ sān fēng biàn wèi yǎ。
东西南北赖来苏,天下农夫谁似者。dōng xī nán běi lài lái sū,tiān xià nóng fū shuí shì zhě。
又不闻傅说安身操板筑,远离世间名与禄。yòu bù wén fù shuō ān shēn cāo bǎn zhù,yuǎn lí shì jiān míng yǔ lù。
那知商帝梦中形,远近搜求不容伏。nà zhī shāng dì mèng zhōng xíng,yuǎn jìn sōu qiú bù róng fú。
草茅夕起朝为相,俾后从绳正如木。cǎo máo xī qǐ cháo wèi xiāng,bǐ hòu cóng shéng zhèng rú mù。
四海俊乂咸风从,跋扈诸侯尽臣仆。sì hǎi jùn yì xián fēng cóng,bá hù zhū hóu jǐn chén pū。
功成止见颜容改,了了壮心无反覆。gōng chéng zhǐ jiàn yán róng gǎi,le le zhuàng xīn wú fǎn fù。
平生懒性愿退藏,退藏恐遂成荒唐。píng shēng lǎn xìng yuàn tuì cáng,tuì cáng kǒng suì chéng huāng táng。
因求古人作鉴戒,管宁华歆情所当。yīn qiú gǔ rén zuò jiàn jiè,guǎn níng huá xīn qíng suǒ dāng。
齐名遁迹俱锄菜,掷之不顾为人量。qí míng dùn jì jù chú cài,zhì zhī bù gù wèi rén liàng。
诗书俎豆化辽海,威武富贵何披猖。shī shū zǔ dòu huà liáo hǎi,wēi wǔ fù guì hé pī chāng。
初年虚名大可耻,末路高风纾思长。chū nián xū míng dà kě chǐ,mò lù gāo fēng shū sī zhǎng。
有志君当学伊傅,忘情我不傲羲皇。yǒu zhì jūn dāng xué yī fù,wàng qíng wǒ bù ào xī huáng。
愿如幼安有终始,进退一致宜加详。yuàn rú yòu ān yǒu zhōng shǐ,jìn tuì yī zhì yí jiā xiáng。

云月

胡宏

朝看南山云,暮看西山月。cháo kàn nán shān yún,mù kàn xī shān yuè。
云物时有无,月魄递盈阙。yún wù shí yǒu wú,yuè pò dì yíng quē。
月明云昭章,云散月奇绝。yuè míng yún zhāo zhāng,yún sàn yuè qí jué。
屈伸至理中,莫道吾生拙。qū shēn zhì lǐ zhōng,mò dào wú shēng zhuō。

南山即事

胡宏

南山崇崇几千丈,今晨忽被蛮烟蜑雾埋其高。nán shān chóng chóng jǐ qiān zhàng,jīn chén hū bèi mán yān dàn wù mái qí gāo。
安得万里飘风一吹散,见巍峨苍翠解我心郁陶。ān dé wàn lǐ piāo fēng yī chuī sàn,jiàn wēi é cāng cuì jiě wǒ xīn yù táo。
郁陶心匪他,为爱南山高。yù táo xīn fěi tā,wèi ài nán shān gāo。

题杨氏猗猗阁

胡宏

望处积云深,妙见此君心。wàng chù jī yún shēn,miào jiàn cǐ jūn xīn。
中虚抱元气,不受一尘侵。zhōng xū bào yuán qì,bù shòu yī chén qīn。
嗟哉人生逐利名,鸡犬放去犹知寻。jiē zāi rén shēng zhú lì míng,jī quǎn fàng qù yóu zhī xún。
我爱坐君阁,游戏猗猗林。wǒ ài zuò jūn gé,yóu xì yī yī lín。
明月照我怀,清风吹我襟。míng yuè zhào wǒ huái,qīng fēng chuī wǒ jīn。
消磨胸中沈著病,无愧卫武生于今。xiāo mó xiōng zhōng shěn zhù bìng,wú kuì wèi wǔ shēng yú jīn。

题杨氏猗猗阁

胡宏

林生何猗猗,挺立似豪杰。lín shēng hé yī yī,tǐng lì shì háo jié。
新稍一直上青冥,本末便与春风彻。xīn shāo yī zhí shàng qīng míng,běn mò biàn yǔ chūn fēng chè。
嗟哉流俗人,交义随情决。jiē zāi liú sú rén,jiāo yì suí qíng jué。
寒霜落千山,我爱此君节。hán shuāng luò qiān shān,wǒ ài cǐ jūn jié。
眷焉题阁心,万变不磨灭。juàn yān tí gé xīn,wàn biàn bù mó miè。

苍天

胡宏

苍天映清水,下见白云飞。cāng tiān yìng qīng shuǐ,xià jiàn bái yún fēi。
天水从何来,飞云更何依。tiān shuǐ cóng hé lái,fēi yún gèng hé yī。
人生亦如此,融结中有机。rén shēng yì rú cǐ,róng jié zhōng yǒu jī。
此机即天命,吾心端不违。cǐ jī jí tiān mìng,wú xīn duān bù wéi。

题谈氏濯缨亭

胡宏

茶陵水似沧浪清,我行征骖登小亭。chá líng shuǐ shì cāng làng qīng,wǒ xíng zhēng cān dēng xiǎo tíng。
孔圣去矣不可见,野人有歌谁复听。kǒng shèng qù yǐ bù kě jiàn,yě rén yǒu gē shuí fù tīng。
孟子能推孔圣心,寥寥斯意有谁寻。mèng zi néng tuī kǒng shèng xīn,liáo liáo sī yì yǒu shuí xún。
中原可惜无人问,此日聊为梁父吟。zhōng yuán kě xī wú rén wèn,cǐ rì liáo wèi liáng fù yín。
90123456