古诗词

赠宋公佐

周孚

鬓发伤今白,艰难忆昨经。bìn fā shāng jīn bái,jiān nán yì zuó jīng。
君犹厕跛鳖,我合弃流萤。jūn yóu cè bǒ biē,wǒ hé qì liú yíng。
老树秋凄瑟,寒风昼窈冥。lǎo shù qiū qī sè,hán fēng zhòu yǎo míng。
山房半酣坐,差胜楚人醒。shān fáng bàn hān zuò,chà shèng chǔ rén xǐng。

周孚

宋济南人,寓居丹徒,字信道,号蠹斋。孝宗乾道二年进士。淳熙初,官至真州教授。工诗,文章不事雕绘。有《蠹斋铅刀编》。 周孚的作品>>

猜您喜欢

答闾丘仲时见寄

周孚

纤纤轻草不胜锄,忽有新诗来起予。xiān xiān qīng cǎo bù shèng chú,hū yǒu xīn shī lái qǐ yǔ。
十载光阴消蠹简,两家生计共蜗庐。shí zài guāng yīn xiāo dù jiǎn,liǎng jiā shēng jì gòng wō lú。
久知吾子传真诀,试与衰翁辩赝书。jiǔ zhī wú zi chuán zhēn jué,shì yǔ shuāi wēng biàn yàn shū。
何日一筇真过我,共炊香稻撷园蔬。hé rì yī qióng zhēn guò wǒ,gòng chuī xiāng dào xié yuán shū。

留别致远

周孚

堤边杨柳发新枝,叹息春工又一时。dī biān yáng liǔ fā xīn zhī,tàn xī chūn gōng yòu yī shí。
对景不为千日醉,语离还赋四愁诗。duì jǐng bù wèi qiān rì zuì,yǔ lí hái fù sì chóu shī。
穷途至此空回首,老色如今各到丝。qióng tú zhì cǐ kōng huí shǒu,lǎo sè rú jīn gè dào sī。
粗有一廛归去好,犁锄何地不相宜。cū yǒu yī chán guī qù hǎo,lí chú hé dì bù xiāng yí。

次韵仲时春莫怀归

周孚

奕奕新诗饱琢磨,精灵如此竟谁过。yì yì xīn shī bǎo zuó mó,jīng líng rú cǐ jìng shuí guò。
共听鶗鴂春将老,旧记骊驹子试歌。gòng tīng tí jué chūn jiāng lǎo,jiù jì lí jū zi shì gē。
坐病已孤新岁酒,忍穷思种故山禾。zuò bìng yǐ gū xīn suì jiǔ,rěn qióng sī zhǒng gù shān hé。
只今石鼓文多缺,谁为铨量掘臼科。zhǐ jīn shí gǔ wén duō quē,shuí wèi quán liàng jué jiù kē。

次韵安民

周孚

肺病侵陵倦出游,寒窗棐几即菟裘。fèi bìng qīn líng juàn chū yóu,hán chuāng fěi jǐ jí tú qiú。
百年忽忽从渠转,万事昏昏只么休。bǎi nián hū hū cóng qú zhuǎn,wàn shì hūn hūn zhǐ me xiū。
学道几人能杜口,趋功谁子不焦头。xué dào jǐ rén néng dù kǒu,qū gōng shuí zi bù jiāo tóu。
留君试话人间事,翠竹黄花最耐秋。liú jūn shì huà rén jiān shì,cuì zhú huáng huā zuì nài qiū。

戏洪致远

周孚

不妨一斛贮槟榔,兰玉诜诜已雁行。bù fáng yī hú zhù bīn láng,lán yù shēn shēn yǐ yàn xíng。
可是誉儿元有癖,未应辟谷独无方。kě shì yù ér yuán yǒu pǐ,wèi yīng pì gǔ dú wú fāng。
玉川此际贫虽甚,稠锡他年债已偿。yù chuān cǐ jì pín suī shén,chóu xī tā nián zhài yǐ cháng。
世事乘除君记取,击鲜从古是诸郎。shì shì chéng chú jūn jì qǔ,jī xiān cóng gǔ shì zhū láng。

送赵师孟

周孚

乃翁墓木已秋声,喜向诸郎识老成。nǎi wēng mù mù yǐ qiū shēng,xǐ xiàng zhū láng shí lǎo chéng。
舞拙固应缘短袖,诗高或许是长城。wǔ zhuō gù yīng yuán duǎn xiù,shī gāo huò xǔ shì zhǎng chéng。
莫惊浊世还分袂,闻有清淮可濯缨。mò jīng zhuó shì hái fēn mèi,wén yǒu qīng huái kě zhuó yīng。
岁计不赢亲已老,肯因腰直厌逢迎。suì jì bù yíng qīn yǐ lǎo,kěn yīn yāo zhí yàn féng yíng。

次韵朱德裕见赠时予病初起

周孚

盖世功名黍一炊,惊心岁月毂双驰。gài shì gōng míng shǔ yī chuī,jīng xīn suì yuè gǔ shuāng chí。
五浆先馈那须尔,二竖相凌少避之。wǔ jiāng xiān kuì nà xū ěr,èr shù xiāng líng shǎo bì zhī。
种种鬓毛吾欲老,翩翩书札子能奇。zhǒng zhǒng bìn máo wú yù lǎo,piān piān shū zhá zi néng qí。
黄花无语秋将暮,莫惜玄谈与解颐。huáng huā wú yǔ qiū jiāng mù,mò xī xuán tán yǔ jiě yí。

郊行

周孚

江北江南岁已霜,老筇无伴自徜徉。jiāng běi jiāng nán suì yǐ shuāng,lǎo qióng wú bàn zì cháng yáng。
冥冥小雨朝犹剧,寂寂残花晚更香。míng míng xiǎo yǔ cháo yóu jù,jì jì cán huā wǎn gèng xiāng。
自古隙驹如岁月,只今刍狗是文章。zì gǔ xì jū rú suì yuè,zhǐ jīn chú gǒu shì wén zhāng。
虚名满世知何益,付与群儿自较量。xū míng mǎn shì zhī hé yì,fù yǔ qún ér zì jiào liàng。

即事二首

周孚

漠漠冥冥氛祲多,人间何地可婆娑。mò mò míng míng fēn jìn duō,rén jiān hé dì kě pó suō。
穷途正苦身为累,老境仍嫌病作魔。qióng tú zhèng kǔ shēn wèi lèi,lǎo jìng réng xián bìng zuò mó。
此日苍生望安石,向时老将忆廉颇。cǐ rì cāng shēng wàng ān shí,xiàng shí lǎo jiāng yì lián pǒ。
周宣汉武规摹在,谁为君王赋伐柯。zhōu xuān hàn wǔ guī mó zài,shuí wèi jūn wáng fù fá kē。

即事二首

周孚

曀曀长空蔽夕云,杖藜徙倚莫江滨。yì yì zhǎng kōng bì xī yún,zhàng lí xǐ yǐ mò jiāng bīn。
孤城风土偏愁客,别岸烟埃欲污人。gū chéng fēng tǔ piān chóu kè,bié àn yān āi yù wū rén。
谩说一言能悟汉,久疑三户解亡秦。mán shuō yī yán néng wù hàn,jiǔ yí sān hù jiě wáng qín。
风饕雪虐銮舆地,湖海无能泣病臣。fēng tāo xuě nüè luán yú dì,hú hǎi wú néng qì bìng chén。

次龚良臣韵有感予尝言一事而验

周孚

君家月旦擅新评,尚复常谈记老生。jūn jiā yuè dàn shàn xīn píng,shàng fù cháng tán jì lǎo shēng。
可但龙虾元异族,不妨箕斗是虚名。kě dàn lóng xiā yuán yì zú,bù fáng jī dòu shì xū míng。
孤怀曩日谁能会,危语今年子不惊。gū huái nǎng rì shuí néng huì,wēi yǔ jīn nián zi bù jīng。
更欲为渠倾底里,晓风涩雨未全晴。gèng yù wèi qú qīng dǐ lǐ,xiǎo fēng sè yǔ wèi quán qíng。

寄陈道人

周孚

瘦筇盘礴越江边,笑我孤灯照夜禅。shòu qióng pán bó yuè jiāng biān,xiào wǒ gū dēng zhào yè chán。
当日期穿水牯鼻,莫年犹著野狐涎。dāng rì qī chuān shuǐ gǔ bí,mò nián yóu zhù yě hú xián。
忙中弦望惊三易,圣处阶庭让一先。máng zhōng xián wàng jīng sān yì,shèng chù jiē tíng ràng yī xiān。
曾约芒鞋践云雨,快来相见已新年。céng yuē máng xié jiàn yún yǔ,kuài lái xiāng jiàn yǐ xīn nián。

再到焦山示度书记

周孚

雪埋断麓元曾到,风度疏棂始再来。xuě mái duàn lù yuán céng dào,fēng dù shū líng shǐ zài lái。
春尽幽园尚红药,雨馀荒径自苍苔。chūn jǐn yōu yuán shàng hóng yào,yǔ yú huāng jìng zì cāng tái。
短筇扶病吾犹力,古锦囊诗子合开。duǎn qióng fú bìng wú yóu lì,gǔ jǐn náng shī zi hé kāi。
第恐平生老无著,不能缚律似宗雷。dì kǒng píng shēng lǎo wú zhù,bù néng fù lǜ shì zōng léi。

送陈道人之金陵

周孚

一筇历遍海边山,每见钟鱼便破颜。yī qióng lì biàn hǎi biān shān,měi jiàn zhōng yú biàn pò yán。
瘦柏形骸虽已老,断云踪迹本来闲。shòu bǎi xíng hái suī yǐ lǎo,duàn yún zōng jì běn lái xián。
向来危死干戈际,此去相望梦寐间。xiàng lái wēi sǐ gàn gē jì,cǐ qù xiāng wàng mèng mèi jiān。
十载光阴已虚度,欲加诃斥待君还。shí zài guāng yīn yǐ xū dù,yù jiā hē chì dài jūn hái。

题苏庭藻竹堂

周孚

三生石上老徽之,水竹风流自一时。sān shēng shí shàng lǎo huī zhī,shuǐ zhú fēng liú zì yī shí。
春砌阴阴翻败箨,夜窗寂寂战寒枝。chūn qì yīn yīn fān bài tuò,yè chuāng jì jì zhàn hán zhī。
已专嵇阮生前境,尚记羊何别后诗。yǐ zhuān jī ruǎn shēng qián jìng,shàng jì yáng hé bié hòu shī。
开径相从定何日,即今已恨十年迟。kāi jìng xiāng cóng dìng hé rì,jí jīn yǐ hèn shí nián chí。