古诗词

次韵彦康

周孚

读书策新功,子久勖此课。dú shū cè xīn gōng,zi jiǔ xù cǐ kè。
蒲梢籋寒云,了不见坎轲。pú shāo niè hán yún,le bù jiàn kǎn kē。
深怀浃背耻,但欲袖手坐。shēn huái jiā bèi chǐ,dàn yù xiù shǒu zuò。
新诗忽来辱,快读起疲懦。xīn shī hū lái rǔ,kuài dú qǐ pí nuò。
还疑正始在,欲突黄初过。hái yí zhèng shǐ zài,yù tū huáng chū guò。
斯文未易到,吾党真可贺。sī wén wèi yì dào,wú dǎng zhēn kě hè。
向来豫章法,政复如此作。xiàng lái yù zhāng fǎ,zhèng fù rú cǐ zuò。
钮头三寸泽,子质况黄糯。niǔ tóu sān cùn zé,zi zhì kuàng huáng nuò。
只今百尺的,已见一矢破。zhǐ jīn bǎi chǐ de,yǐ jiàn yī shǐ pò。
更期十载后,凛凛谁子奈。gèng qī shí zài hòu,lǐn lǐn shuí zi nài。
耆年日凋丧,我亦老寒饿。qí nián rì diāo sàng,wǒ yì lǎo hán è。
奇穷不自惜,乃复珍此货。qí qióng bù zì xī,nǎi fù zhēn cǐ huò。
但恐黄禾空,子驹谁秣莝。dàn kǒng huáng hé kōng,zi jū shuí mò cuò。

周孚

宋济南人,寓居丹徒,字信道,号蠹斋。孝宗乾道二年进士。淳熙初,官至真州教授。工诗,文章不事雕绘。有《蠹斋铅刀编》。 周孚的作品>>

猜您喜欢

戏题小庵画轴三首其二

周孚

扁舟渺渺入平湖,秋叶经霜半已无。biǎn zhōu miǎo miǎo rù píng hú,qiū yè jīng shuāng bàn yǐ wú。
不是幽林欠残雪,为君题作剡溪图。bù shì yōu lín qiàn cán xuě,wèi jūn tí zuò shàn xī tú。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

煌煌百宝函,珠璧烂星月。huáng huáng bǎi bǎo hán,zhū bì làn xīng yuè。
惊倒西域胡,祥光与天接。jīng dào xī yù hú,xiáng guāng yǔ tiān jiē。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

江云隐檐楹,海月净窗几。jiāng yún yǐn yán yíng,hǎi yuè jìng chuāng jǐ。
安得德云来,与渠同徙倚。ān dé dé yún lái,yǔ qú tóng xǐ yǐ。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

大地不解容,四众俱欲杀。dà dì bù jiě róng,sì zhòng jù yù shā。
不辨如是心,定难消此衲。bù biàn rú shì xīn,dìng nán xiāo cǐ nà。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

微风不动波,莹可照毛发。wēi fēng bù dòng bō,yíng kě zhào máo fā。
谁解与渠磨,寒空秋夜月。shuí jiě yǔ qú mó,hán kōng qiū yè yuè。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

馀妖屏蛇虺,老屋化金碧。yú yāo píng shé huī,lǎo wū huà jīn bì。
惜无柳柳州,为铭岩下石。xī wú liǔ liǔ zhōu,wèi míng yán xià shí。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

一辱云汉章,林壑遂增价。yī rǔ yún hàn zhāng,lín hè suì zēng jià。
便是补陀峰,还须避三舍。biàn shì bǔ tuó fēng,hái xū bì sān shě。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

不见碧眼胡,忽忽心未稳。bù jiàn bì yǎn hú,hū hū xīn wèi wěn。
印心须此经,烦君剩传本。yìn xīn xū cǐ jīng,fán jūn shèng chuán běn。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

谁云沧溟深,一吸了无在。shuí yún cāng míng shēn,yī xī le wú zài。
试问何样人,身如椰子大。shì wèn hé yàng rén,shēn rú yē zi dà。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

寥寥清夜月,现此亭中水。liáo liáo qīng yè yuè,xiàn cǐ tíng zhōng shuǐ。
谁能同斯游,归唤寒山子。shuí néng tóng sī yóu,guī huàn hán shān zi。

金山十咏呈坦叔奎文阁

周孚

方惊匹练横,忽骇群羊散。fāng jīng pǐ liàn héng,hū hài qún yáng sàn。
纵使踣苍崖,老禅唯解看。zòng shǐ bó cāng yá,lǎo chán wéi jiě kàn。

寄日新

周孚

楚水茫茫觌面难,燕鸿冉冉寄书还。chǔ shuǐ máng máng dí miàn nán,yàn hóng rǎn rǎn jì shū hái。
自知荒泽谁为雨,却怪孤云未出山。zì zhī huāng zé shuí wèi yǔ,què guài gū yún wèi chū shān。

次韵洪致远春日绝句二首

周孚

石友今年断不来,纷纷没马但黄埃。shí yǒu jīn nián duàn bù lái,fēn fēn méi mǎ dàn huáng āi。
自怜老臂今三折,安得愁肠不九回。zì lián lǎo bì jīn sān zhé,ān dé chóu cháng bù jiǔ huí。

次韵洪致远春日绝句二首

周孚

卧病尘尊久不开,知君新棹酒船回。wò bìng chén zūn jiǔ bù kāi,zhī jūn xīn zhào jiǔ chuán huí。
似嫌白发非春事,不向东风遣信来。shì xián bái fā fēi chūn shì,bù xiàng dōng fēng qiǎn xìn lái。

口占赠致远

周孚

柳絮翩翩燕子飞,小园风物总宜诗。liǔ xù piān piān yàn zi fēi,xiǎo yuán fēng wù zǒng yí shī。
今年已解穰侯印,输与三生杜牧之。jīn nián yǐ jiě ráng hóu yìn,shū yǔ sān shēng dù mù zhī。