古诗词

出郭

萧立之

野径村平树,人家石断流。yě jìng cūn píng shù,rén jiā shí duàn liú。
南云偏有瘴,楚水欲无秋。nán yún piān yǒu zhàng,chǔ shuǐ yù wú qiū。
素履行忠信,浮生任去留。sù lǚ xíng zhōng xìn,fú shēng rèn qù liú。
尊前古今意,吾道信悠悠。zūn qián gǔ jīn yì,wú dào xìn yōu yōu。

萧立之

萧立之,原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳祐十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隐。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识后》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本为底本。新辑集外诗附于卷末。 萧立之的作品>>

猜您喜欢

开元天宝杂咏移春槛

萧立之

东来西去木为轮,异草名花易地春。dōng lái xī qù mù wèi lún,yì cǎo míng huā yì dì chūn。
未必乾坤关气数,世间何事不由人。wèi bì qián kūn guān qì shù,shì jiān hé shì bù yóu rén。

开元天宝杂咏辟寒犀

萧立之

迢迢交趾到长安,黄色如金眼不看。tiáo tiáo jiāo zhǐ dào zhǎng ān,huáng sè rú jīn yǎn bù kàn。
阖殿春回人未觉,外间何处不风寒。hé diàn chūn huí rén wèi jué,wài jiān hé chù bù fēng hán。

开元天宝杂咏有脚阳春

萧立之

有脚□□□□□,开元人物晓天星。yǒu jiǎo,kāi yuán rén wù xiǎo tiān xīng。
满颐雪刺归何处,坐看秋风入禁庭。mǎn yí xuě cì guī hé chù,zuò kàn qiū fēng rù jìn tíng。

开元天宝杂咏红冰

萧立之

当年召入即承恩,何事登车却断魂。dāng nián zhào rù jí chéng ēn,hé shì dēng chē què duàn hún。
只道红冰生别泪,不知杀气满乾坤。zhǐ dào hóng bīng shēng bié lèi,bù zhī shā qì mǎn qián kūn。

开元天宝杂咏失题

萧立之

六宫粉黛谩三千,妃子椒房宠自专。liù gōng fěn dài mán sān qiān,fēi zi jiāo fáng chǒng zì zhuān。
应恨长门锁秋鬓,君恩也赐洗儿钱。yīng hèn zhǎng mén suǒ qiū bìn,jūn ēn yě cì xǐ ér qián。

开元天宝杂咏长汤十六所

萧立之

赐浴华清总有名,长汤十六更泠泠。cì yù huá qīng zǒng yǒu míng,zhǎng tāng shí liù gèng líng líng。
可怜洗□□□□,□洗胡尘一点腥。kě lián xǐ,xǐ hú chén yī diǎn xīng。

开元天宝杂咏失题

萧立之

蛛丝卜巧对西风,岁岁佳期此夕同。zhū sī bo qiǎo duì xī fēng,suì suì jiā qī cǐ xī tóng。
谁道禁宫天共远,他时言语出临邛。shuí dào jìn gōng tiān gòng yuǎn,tā shí yán yǔ chū lín qióng。

桃源

萧立之

桃源花发几番春,闻说渔郎此问津。táo yuán huā fā jǐ fān chūn,wén shuō yú láng cǐ wèn jīn。
秦帝漫劳方士遣,神仙已是避秦人。qín dì màn láo fāng shì qiǎn,shén xiān yǐ shì bì qín rén。

杜鹃

萧立之

思归言语苦悲辛,啼老江南绿树春。sī guī yán yǔ kǔ bēi xīn,tí lǎo jiāng nán lǜ shù chūn。
莫倚巴西君故土,巴西风景近愁人。mò yǐ bā xī jūn gù tǔ,bā xī fēng jǐng jìn chóu rén。

秋日

萧立之

野店聊为一枕谋,五更归梦入乡愁。yě diàn liáo wèi yī zhěn móu,wǔ gèng guī mèng rù xiāng chóu。
溪流清浅舂锄晓,篱落荒凉络纬秋。xī liú qīng qiǎn chōng chú xiǎo,lí luò huāng liáng luò wěi qiū。

赠裱褙匠

萧立之

牙签玉轴新未触,何如颓檐灯火读。yá qiān yù zhóu xīn wèi chù,hé rú tuí yán dēng huǒ dú。
李成骤雨郭熙山,何如一藤烟火间。lǐ chéng zhòu yǔ guō xī shān,hé rú yī téng yān huǒ jiān。
书画移人亦尤物,宝绘堂中长公说。shū huà yí rén yì yóu wù,bǎo huì táng zhōng zhǎng gōng shuō。
子持此艺将归时,霜刀正足供刈葵。zi chí cǐ yì jiāng guī shí,shuāng dāo zhèng zú gōng yì kuí。
争名场中困机械,学古悠悠晚知悔。zhēng míng chǎng zhōng kùn jī xiè,xué gǔ yōu yōu wǎn zhī huǐ。
残编料理数能来,了我明窗读书债。cán biān liào lǐ shù néng lái,le wǒ míng chuāng dú shū zhài。

黄景纯社仓求诗

萧立之

黄君为善不近名,九鼎大吕荆溪评。huáng jūn wèi shàn bù jìn míng,jiǔ dǐng dà lǚ jīng xī píng。
贼奴金印弃如唾,未用富民侯汉廷。zéi nú jīn yìn qì rú tuò,wèi yòng fù mín hóu hàn tíng。
只今作仓北原北,肯与贫人供年谷。zhǐ jīn zuò cāng běi yuán běi,kěn yǔ pín rén gōng nián gǔ。
乖崖梦中紫府客,君家世美如乔木。guāi yá mèng zhōng zǐ fǔ kè,jūn jiā shì měi rú qiáo mù。
题诗往往来达官,锦标玉轴乌丝栏。tí shī wǎng wǎng lái dá guān,jǐn biāo yù zhóu wū sī lán。
知君见诗应怒骂,百万摴蒲乞鹅炙。zhī jūn jiàn shī yīng nù mà,bǎi wàn chū pú qǐ é zhì。

锦鸡送陈广文

萧立之

舞鸾失镜啼秋影,文鸾白头翠交颈。wǔ luán shī jìng tí qiū yǐng,wén luán bái tóu cuì jiāo jǐng。
山鸡谁遣双入笼,走送书堂春睡醒。shān jī shuí qiǎn shuāng rù lóng,zǒu sòng shū táng chūn shuì xǐng。
霜浓木脱生惊雷,翩翩飞下平冈来。shuāng nóng mù tuō shēng jīng léi,piān piān fēi xià píng gāng lái。
锦囊礧磈碧钗文,□之而隐身之灾。jǐn náng léi wěi bì chāi wén,zhī ér yǐn shēn zhī zāi。
岩呼谷应深云里,岁晚斓斑落城市。yán hū gǔ yīng shēn yún lǐ,suì wǎn lán bān luò chéng shì。
吟边怜汝忽自怜,我亦江南客千里。yín biān lián rǔ hū zì lián,wǒ yì jiāng nán kè qiān lǐ。

花朝同刘同年判簿登苏山

萧立之

攲眠困萧寺,晓视天宇晴。qī mián kùn xiāo sì,xiǎo shì tiān yǔ qíng。
细马金盘陀,路出东南城。xì mǎ jīn pán tuó,lù chū dōng nán chéng。
狞飙碾花作红埃,十里八里青松栽。níng biāo niǎn huā zuò hóng āi,shí lǐ bā lǐ qīng sōng zāi。
云埋塔影铃铎语,水落石洪风雨来。yún mái tǎ yǐng líng duó yǔ,shuǐ luò shí hóng fēng yǔ lái。
仙君一去今几年,断碑苍藓留层巅。xiān jūn yī qù jīn jǐ nián,duàn bēi cāng xiǎn liú céng diān。
鹤归华表作人语,石卧沉香生晚烟。hè guī huá biǎo zuò rén yǔ,shí wò chén xiāng shēng wǎn yān。
蚁穴蜂房三万户,山上清明山下雾。yǐ xué fēng fáng sān wàn hù,shān shàng qīng míng shān xià wù。
可怜当日跨龙人,依旧思归入城去。kě lián dāng rì kuà lóng rén,yī jiù sī guī rù chéng qù。
我愿山头拾桃颗,归种云根春娿娜。wǒ yuàn shān tóu shí táo kē,guī zhǒng yún gēn chūn ē nà。
从渠一实三千年,不向人间食烟火。cóng qú yī shí sān qiān nián,bù xiàng rén jiān shí yān huǒ。

同年刘仲山和送锦鸡长韵再用韵为侍彩泛幕之行饯

萧立之

世人论心画写影,倾盖谁能交刎颈。shì rén lùn xīn huà xiě yǐng,qīng gài shuí néng jiāo wěn jǐng。
慈恩梦事风花飞,一见八年肝胆醒。cí ēn mèng shì fēng huā fēi,yī jiàn bā nián gān dǎn xǐng。
锦鸡山上霜皑皑,机动阱发从何来。jǐn jī shān shàng shuāng ái ái,jī dòng jǐng fā cóng hé lái。
骑牛涧谷未必恶,古来铁马无非灾。qí niú jiàn gǔ wèi bì è,gǔ lái tiě mǎ wú fēi zāi。
彩衣蹁跹晴昼里,台上曲高倾倚市。cǎi yī pián xiān qíng zhòu lǐ,tái shàng qū gāo qīng yǐ shì。
回雁峰头一笑春,来缊傥可烦邻里。huí yàn fēng tóu yī xiào chūn,lái yūn tǎng kě fán lín lǐ。