古诗词

江行得水压青天下小桥一句足成唐律

萧立之

老去无心任一瓢,意行聊复侣渔樵。lǎo qù wú xīn rèn yī piáo,yì xíng liáo fù lǚ yú qiáo。
云迷远树昏残照,水压青天下小桥。yún mí yuǎn shù hūn cán zhào,shuǐ yā qīng tiān xià xiǎo qiáo。
物我境空鸡已木,功名梦断鹿犹蕉。wù wǒ jìng kōng jī yǐ mù,gōng míng mèng duàn lù yóu jiāo。
插秧绿遍江南岸,又送年光入画桡。chā yāng lǜ biàn jiāng nán àn,yòu sòng nián guāng rù huà ráo。

萧立之

萧立之,原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳祐十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隐。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识后》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本为底本。新辑集外诗附于卷末。 萧立之的作品>>

猜您喜欢

和黄立轩梅诗十首

萧立之

波流茅靡正堪悲,能洁能污墨子丝。bō liú máo mí zhèng kān bēi,néng jié néng wū mò zi sī。
冬令自玄梅自白,此花还有独醒时。dōng lìng zì xuán méi zì bái,cǐ huā hái yǒu dú xǐng shí。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

不肯托根桃李场,千林摇落正孤芳。bù kěn tuō gēn táo lǐ chǎng,qiān lín yáo luò zhèng gū fāng。
莫将香影生分别,说着香时影亦香。mò jiāng xiāng yǐng shēng fēn bié,shuō zhe xiāng shí yǐng yì xiāng。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

如梅合是花君子,未论孤高压众芳。rú méi hé shì huā jūn zi,wèi lùn gū gāo yā zhòng fāng。
不以玉堂矜富贵,何曾茅舍怨荒凉。bù yǐ yù táng jīn fù guì,hé céng máo shě yuàn huāng liáng。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

清绝霜枝冠顶开,被人俗了说花魁。qīng jué shuāng zhī guān dǐng kāi,bèi rén sú le shuō huā kuí。
此花骨相神仙做,市卒能仙为姓梅。cǐ huā gǔ xiāng shén xiān zuò,shì zú néng xiān wèi xìng méi。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

读老子章花似道,不嫌雪恶与霜粗。dú lǎo zi zhāng huā shì dào,bù xián xuě è yǔ shuāng cū。
能知其白守其黑,长入人间墨画图。néng zhī qí bái shǒu qí hēi,zhǎng rù rén jiān mò huà tú。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

苍天变色雪漫漫,树树江头带恨看。cāng tiān biàn sè xuě màn màn,shù shù jiāng tóu dài hèn kàn。
旧读史来今记忆,白衣冠客从燕丹。jiù dú shǐ lái jīn jì yì,bái yī guān kè cóng yàn dān。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

谁折一枝千里信,江南曾寄与人夸。shuí zhé yī zhī qiān lǐ xìn,jiāng nán céng jì yǔ rén kuā。
如今不奈城头角,僝僽花神也撒花。rú jīn bù nài chéng tóu jiǎo,chán zhòu huā shén yě sā huā。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

移竹移松半死生,移梅便可主花盟。yí zhú yí sōng bàn sǐ shēng,yí méi biàn kě zhǔ huā méng。
何当绕屋三千树,撰出人间白玉京。hé dāng rào wū sān qiān shù,zhuàn chū rén jiān bái yù jīng。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

八表同昏江换陆,孤山今日又花时。bā biǎo tóng hūn jiāng huàn lù,gū shān jīn rì yòu huā shí。
感时溅泪无人见,只有当年杜老知。gǎn shí jiàn lèi wú rén jiàn,zhǐ yǒu dāng nián dù lǎo zhī。

和黄立轩梅诗十首

萧立之

古今有许兴亡恨,出自煌煌入涸阴。gǔ jīn yǒu xǔ xīng wáng hèn,chū zì huáng huáng rù hé yīn。
惆怅雪花如席处,见梅时节又伤心。chóu chàng xuě huā rú xí chù,jiàn méi shí jié yòu shāng xīn。

谢周平洲花粢雪饼之贶

萧立之

染鹦鹉粒作春华,霜粉熬成亦当家。rǎn yīng wǔ lì zuò chūn huá,shuāng fěn áo chéng yì dāng jiā。
崖下老翁今□□,夸张盘饤对梅花。yá xià lǎo wēng jīn,kuā zhāng pán dìng duì méi huā。

赠陈子正造墨

萧立之

昔人论墨陈为贵,子姓为陈业更专。xī rén lùn mò chén wèi guì,zi xìng wèi chén yè gèng zhuān。
问子去玄知几世,童乌有艺亦能玄。wèn zi qù xuán zhī jǐ shì,tóng wū yǒu yì yì néng xuán。

雪夜作

萧立之

颓云不动天如醉,与夜为谋雪似羞。tuí yún bù dòng tiān rú zuì,yǔ yè wèi móu xuě shì xiū。
明日诗成春五鼓,一年甲子又从头。míng rì shī chéng chūn wǔ gǔ,yī nián jiǎ zi yòu cóng tóu。

题黎泉山吟卷二首

萧立之

君吟康乐曾吟处,涧碧泉红秋一春。jūn yín kāng lè céng yín chù,jiàn bì quán hóng qiū yī chūn。
安得此泉成雨去,洗空人世撒花尘。ān dé cǐ quán chéng yǔ qù,xǐ kōng rén shì sā huā chén。

题黎泉山吟卷二首

萧立之

杜说在山泉水清,泉山诗好称诗名。dù shuō zài shān quán shuǐ qīng,quán shān shī hǎo chēng shī míng。
如今山外正多事,泉出山来应太平。rú jīn shān wài zhèng duō shì,quán chū shān lái yīng tài píng。