古诗词

邵中立六香吟屋歌

萧立之

百原山头鹤不归,远孙流落沧江湄。bǎi yuán shān tóu hè bù guī,yuǎn sūn liú luò cāng jiāng méi。
深衣大带冠嵬巍,劲气崷崒崆峒低。shēn yī dà dài guān wéi wēi,jìn qì qiú zú kōng dòng dī。
平生不俯俗子首,食箪悬墙歌吾伊。píng shēng bù fǔ sú zi shǒu,shí dān xuán qiáng gē wú yī。
莳香环屋供吟弄,冷石幽云选春梦。shí xiāng huán wū gōng yín nòng,lěng shí yōu yún xuǎn chūn mèng。
吞腥逐臭暍黄尘,笑杀世人无鼻孔。tūn xīng zhú chòu yē huáng chén,xiào shā shì rén wú bí kǒng。
濂溪爱莲陶爱菊,和靖梅花子猷竹。lián xī ài lián táo ài jú,hé jìng méi huā zi yóu zhú。
楚骚兰桂有不同,昔所难并今所足。chǔ sāo lán guì yǒu bù tóng,xī suǒ nán bìng jīn suǒ zú。
问君是中有何好,君言妙处难为道。wèn jūn shì zhōng yǒu hé hǎo,jūn yán miào chù nán wèi dào。
四时风味一家春,八窗玲珑三径晓。sì shí fēng wèi yī jiā chūn,bā chuāng líng lóng sān jìng xiǎo。
金精故山深冥冥,芝田术圃无人耕。jīn jīng gù shān shēn míng míng,zhī tián shù pǔ wú rén gēng。
几时脱我马口衔,与君煎茶只愁□。jǐ shí tuō wǒ mǎ kǒu xián,yǔ jūn jiān chá zhǐ chóu。
老天忌君取数多,皑霜涂屋冰塞河。lǎo tiān jì jūn qǔ shù duō,ái shuāng tú wū bīng sāi hé。
竹门肩舆不得施,闭户且赋疏影横斜诗。zhú mén jiān yú bù dé shī,bì hù qiě fù shū yǐng héng xié shī。

萧立之

萧立之,原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳祐十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隐。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识后》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本为底本。新辑集外诗附于卷末。 萧立之的作品>>

猜您喜欢

病起行散

萧立之

分得红腰半日晴,苍苔蜡屐竹间亭。fēn dé hóng yāo bàn rì qíng,cāng tái là jī zhú jiān tíng。
平畴白水斜阳外,都在黄梅雨里青。píng chóu bái shuǐ xié yáng wài,dōu zài huáng méi yǔ lǐ qīng。

题剑江姚叔宏吟卷三首

萧立之

宝剑能神双玉龙,地灵人亦万夫雄。bǎo jiàn néng shén shuāng yù lóng,dì líng rén yì wàn fū xióng。
千年紫气不消歇,吐向笔头生白虹。qiān nián zǐ qì bù xiāo xiē,tǔ xiàng bǐ tóu shēng bái hóng。

题剑江姚叔宏吟卷三首

萧立之

一编鼻祖晚唐诗,姚许齐名岱华低。yī biān bí zǔ wǎn táng shī,yáo xǔ qí míng dài huá dī。
天外凤凰须得髓,可嗔儿辈厌家鸡。tiān wài fèng huáng xū dé suǐ,kě chēn ér bèi yàn jiā jī。

题剑江姚叔宏吟卷三首

萧立之

薄饭不羹春荠老,枉君远道辔玲珑。báo fàn bù gēng chūn jì lǎo,wǎng jūn yuǎn dào pèi líng lóng。
金膏冰碧须沧海,万里扬帆东更东。jīn gāo bīng bì xū cāng hǎi,wàn lǐ yáng fān dōng gèng dōng。

题剑江甘元英诗号溪山画谱

萧立之

一幅亭前溪与山,画无好手记苍寒。yī fú tíng qián xī yǔ shān,huà wú hǎo shǒu jì cāng hán。
如今有问名亭意,只就君家画谱看。rú jīn yǒu wèn míng tíng yì,zhǐ jiù jūn jiā huà pǔ kàn。

开元天宝杂咏妖烛

萧立之

烛似无情还有情,酒边故故弄昏明。zhú shì wú qíng hái yǒu qíng,jiǔ biān gù gù nòng hūn míng。
宴酣尽道谁能觉,□□□□玉笛声。yàn hān jǐn dào shuí néng jué,yù dí shēng。

开元天宝杂咏灯婢

萧立之

风流看尽当时事,夜夜擎灯绣帐前。fēng liú kàn jǐn dāng shí shì,yè yè qíng dēng xiù zhàng qián。
野草荒田自他日,断无外传与伶玄。yě cǎo huāng tián zì tā rì,duàn wú wài chuán yǔ líng xuán。

开元天宝杂咏冰山

萧立之

冰山难倚子能知,如此嵩山只合归。bīng shān nán yǐ zi néng zhī,rú cǐ sōng shān zhǐ hé guī。
莫恨有头抬不得,得抬头处更危机。mò hèn yǒu tóu tái bù dé,dé tái tóu chù gèng wēi jī。

开元天宝杂咏玉有太平字

萧立之

瑞玉天开此日奇,分明中有篆文题。ruì yù tiān kāi cǐ rì qí,fēn míng zhōng yǒu zhuàn wén tí。
翠华不作西南幸,肯信渔阳有鼓鼙。cuì huá bù zuò xī nán xìng,kěn xìn yú yáng yǒu gǔ pí。

开元天宝杂咏美人呵笔

萧立之

冻笔能回雪殿春,君恩珍重遣宫嫔。dòng bǐ néng huí xuě diàn chūn,jūn ēn zhēn zhòng qiǎn gōng pín。
金花笺上清平乐,倚得词工却误人。jīn huā jiān shàng qīng píng lè,yǐ dé cí gōng què wù rén。

开元天宝杂咏射团

萧立之

四海升平征战息,宫中行乐外间无。sì hǎi shēng píng zhēng zhàn xī,gōng zhōng xíng lè wài jiān wú。
粉团滑腻犹□□,愁杀胡儿忆塞酥。fěn tuán huá nì yóu,chóu shā hú ér yì sāi sū。

开元天宝杂咏风流阵

萧立之

两阵雌雄禁掖间,纷纷攻击寸心寒。liǎng zhèn cí xióng jìn yē jiān,fēn fēn gōng jī cùn xīn hán。
风流天子贪行乐,不作伊川被发看。fēng liú tiān zi tān xíng lè,bù zuò yī chuān bèi fā kàn。

开元天宝杂咏失题

萧立之

腻粉匀成玉箸垂,春风面面晓妆迟。nì fěn yún chéng yù zhù chuí,chūn fēng miàn miàn xiǎo zhuāng chí。
妆成图得君王顾,却为君王谶别离。zhuāng chéng tú dé jūn wáng gù,què wèi jūn wáng chèn bié lí。

开元天宝杂咏游仙枕

萧立之

一枕仙游足自娱,萧然清思离尘区。yī zhěn xiān yóu zú zì yú,xiāo rán qīng sī lí chén qū。
十洲三岛经行处,知有岷峨剑阁无。shí zhōu sān dǎo jīng xíng chù,zhī yǒu mín é jiàn gé wú。

开元天宝杂咏失题

萧立之

六军难解驿门围,此日回头事事非。liù jūn nán jiě yì mén wéi,cǐ rì huí tóu shì shì fēi。
千炬摇红成底用,腥魂夜逐月明归。qiān jù yáo hóng chéng dǐ yòng,xīng hún yè zhú yuè míng guī。