古诗词

赋陈新伯秋潭

萧立之

人间四时秋最清,九秋之水寒潭明。rén jiān sì shí qiū zuì qīng,jiǔ qiū zhī shuǐ hán tán míng。
先生奇骨二难并,十指忽忽风涛生。xiān shēng qí gǔ èr nán bìng,shí zhǐ hū hū fēng tāo shēng。
麻姑山前书满屋,读书夜长跋见烛。má gū shān qián shū mǎn wū,dú shū yè zhǎng bá jiàn zhú。
汪汪陂度牛医儿,未抵寒潭一泓玉。wāng wāng bēi dù niú yī ér,wèi dǐ hán tán yī hóng yù。
我家崖前十丈冰,敲冰夜作玻瓈声。wǒ jiā yá qián shí zhàng bīng,qiāo bīng yè zuò bō lí shēng。
爱君有此秋一潭,璧月下照琉璃城。ài jūn yǒu cǐ qiū yī tán,bì yuè xià zhào liú lí chéng。
从来负舟须积水,置杯坳堂安足拟。cóng lái fù zhōu xū jī shuǐ,zhì bēi ào táng ān zú nǐ。
期君渺渺泛天津,万斛龙骧才一苇。qī jūn miǎo miǎo fàn tiān jīn,wàn hú lóng xiāng cái yī wěi。

萧立之

萧立之,原名立等,字斯立,号冰崖,宁都(今属江西)人。理宗淳祐十年(一二五○)进士。历知南城县,南昌推官,通判辰州。宋亡归隐。有《冰崖诗集》二十六卷,已佚。明弘治十八年九世孙敏辑刊《冰崖公诗拾遗》三卷。事见本集末附萧敏《识后》,明嘉靖《赣州府志》卷九有传。 萧立之诗,以《四部丛刊》影印明弘治十八年刻本为底本。新辑集外诗附于卷末。 萧立之的作品>>

猜您喜欢

画卷四虫灯蛾

萧立之

是儿欲踞吾火上,自是从来被眼迷。shì ér yù jù wú huǒ shàng,zì shì cóng lái bèi yǎn mí。
只道近前贪炙热,不知流祸及然脐。zhǐ dào jìn qián tān zhì rè,bù zhī liú huò jí rán qí。

画卷四虫蝇虎

萧立之

攘臂胥疏自长雄,投机巧中疾如风。rǎng bì xū shū zì zhǎng xióng,tóu jī qiǎo zhōng jí rú fēng。
死诸葛走生仲达,却与淮南策隽功。sǐ zhū gé zǒu shēng zhòng dá,què yǔ huái nán cè juàn gōng。

画卷四虫蛙

萧立之

君王坐底有揖客,未觉当年一部哗。jūn wáng zuò dǐ yǒu yī kè,wèi jué dāng nián yī bù huā。
可恨人间失蝌蚪,却从月里著虾蟆。kě hèn rén jiān shī kē dǒu,què cóng yuè lǐ zhù xiā má。

画卷四虫蠹鱼

萧立之

生无一点烟火食,死有千年书传香。shēng wú yī diǎn yān huǒ shí,sǐ yǒu qiān nián shū chuán xiāng。
饮墨为何疑罚谪,成仙缘此信荒唐。yǐn mò wèi hé yí fá zhé,chéng xiān yuán cǐ xìn huāng táng。

太湖石

萧立之

曾共铜驼荆棘里,也看金谷艳阳时。céng gòng tóng tuó jīng jí lǐ,yě kàn jīn gǔ yàn yáng shí。
汉唐□□□□□,□著兴亡却□□。hàn táng,zhù xīng wáng què。

□□□侄送曾立道韵三首

萧立之

□□□□□帝醉,时节会逢人日阴。dì zuì,shí jié huì féng rén rì yīn。
尘世沧江变平陆,孤臣白发照丹心。chén shì cāng jiāng biàn píng lù,gū chén bái fā zhào dān xīn。

□□□侄送曾立道韵三首

萧立之

长蛇猛虎当道路,度密穿青且意行。zhǎng shé měng hǔ dāng dào lù,dù mì chuān qīng qiě yì xíng。
王谢风流不牢落,诸郎还复以诗鸣。wáng xiè fēng liú bù láo luò,zhū láng hái fù yǐ shī míng。

□□□侄送曾立道韵三首

萧立之

山中无复物外想,梅花开落又新年。shān zhōng wú fù wù wài xiǎng,méi huā kāi luò yòu xīn nián。
人生已分事多少,拟结诗翁向上缘。rén shēng yǐ fēn shì duō shǎo,nǐ jié shī wēng xiàng shàng yuán。

和曾楚山忆苍山韵五首

萧立之

诗来读罢亦伤神,惆怅两翁苍与芸。shī lái dú bà yì shāng shén,chóu chàng liǎng wēng cāng yǔ yún。
聚首当时惭我少,只今一老独深云。jù shǒu dāng shí cán wǒ shǎo,zhǐ jīn yī lǎo dú shēn yún。

和曾楚山忆苍山韵五首

萧立之

芸翁到死不停笔,死去萧然一室居。yún wēng dào sǐ bù tíng bǐ,sǐ qù xiāo rán yī shì jū。
不似王恭无长物,半楼诗板半楼书。bù shì wáng gōng wú zhǎng wù,bàn lóu shī bǎn bàn lóu shū。

和曾楚山忆苍山韵五首

萧立之

梅边石磴竹边亭,尚记谈谐步晚晴。méi biān shí dèng zhú biān tíng,shàng jì tán xié bù wǎn qíng。
梦断犹疑翁未死,小窗如听读书声。mèng duàn yóu yí wēng wèi sǐ,xiǎo chuāng rú tīng dú shū shēng。

和曾楚山忆苍山韵五首

萧立之

人谓苍翁只有诗,却于世道早知几。rén wèi cāng wēng zhǐ yǒu shī,què yú shì dào zǎo zhī jǐ。
□□鞑舞胡□句,辛有伊川后有□。dá wǔ hú jù,xīn yǒu yī chuān hòu yǒu。

和曾楚山忆苍山韵五首

萧立之

两翁教□句中眼,语到□□□□□。liǎng wēng jiào jù zhōng yǎn,yǔ dào。
□□□□□□□,□摇松露写溪藤。,yáo sōng lù xiě xī téng。

题黎横舟诗卷二首

萧立之

笔力真能回万牛,不应肯作夜光投。bǐ lì zhēn néng huí wàn niú,bù yīng kěn zuò yè guāng tóu。
都将碧涧红泉好,压倒金精水石秋。dōu jiāng bì jiàn hóng quán hǎo,yā dào jīn jīng shuǐ shí qiū。

题黎横舟诗卷二首

萧立之

老来渐不喜狡狯,输与麻姑却少年。lǎo lái jiàn bù xǐ jiǎo kuài,shū yǔ má gū què shǎo nián。
掷地丹砂忽璀粲,不知□□有新编。zhì dì dān shā hū cuǐ càn,bù zhī yǒu xīn biān。