古诗词

繁暑

朱槔

繁暑不可度,病馀少见招。fán shǔ bù kě dù,bìng yú shǎo jiàn zhāo。
投邻借轩卧,信手得书饶。tóu lín jiè xuān wò,xìn shǒu dé shū ráo。
寿我药双笈,惊人诗一瓢。shòu wǒ yào shuāng jí,jīng rén shī yī piáo。
醒心凭雪鹭,只恐日薰销。xǐng xīn píng xuě lù,zhǐ kǒng rì xūn xiāo。

朱槔

宋徽州婺源人,字逢年。朱松弟。有轶才,自负其长,不肯随俗俯仰。工诗。有《玉澜集》。 朱槔的作品>>

猜您喜欢

草堂诸陈同游嵩山精舍冕仲携琴先归用壁间韵

朱槔

破尘妙语慰畸人,鹤发深衣雨垫巾。pò chén miào yǔ wèi jī rén,hè fā shēn yī yǔ diàn jīn。
独自抱琴山下去,石桥月色为谁新。dú zì bào qín shān xià qù,shí qiáo yuè sè wèi shuí xīn。

三山次郑德予韵

朱槔

日脚微明雨脚疏,谁将云梦赋相如。rì jiǎo wēi míng yǔ jiǎo shū,shuí jiāng yún mèng fù xiāng rú。
西南山好君知不,一见全胜读异书。xī nán shān hǎo jūn zhī bù,yī jiàn quán shèng dú yì shū。

三山次郑德予韵

朱槔

何日归舟片叶轻,白鸥相伴橹微鸣。hé rì guī zhōu piàn yè qīng,bái ōu xiāng bàn lǔ wēi míng。
只应潮打蓬窗处,已作离骚一半清。zhǐ yīng cháo dǎ péng chuāng chù,yǐ zuò lí sāo yī bàn qīng。

次韵梅花两绝句

朱槔

一月尤溪烟雨浓,玉梅浑作玉人逢。yī yuè yóu xī yān yǔ nóng,yù méi hún zuò yù rén féng。
江南他日摘香处,莫忘云间双髻峰。jiāng nán tā rì zhāi xiāng chù,mò wàng yún jiān shuāng jì fēng。

次韵梅花两绝句

朱槔

清浅弯环绕故墙,一身将影理残妆。qīng qiǎn wān huán rào gù qiáng,yī shēn jiāng yǐng lǐ cán zhuāng。
西施俗处无人见,冷落吴宫溪水香。xī shī sú chù wú rén jiàn,lěng luò wú gōng xī shuǐ xiāng。

延平道中

朱槔

一溪春涨午晴初,日透波光绿浸裾。yī xī chūn zhǎng wǔ qíng chū,rì tòu bō guāng lǜ jìn jū。
却忆孤山山下路,石桥清澈看叉鱼。què yì gū shān shān xià lù,shí qiáo qīng chè kàn chā yú。

延平道中

朱槔

云间三十六峰高,北望思归梦亦劳。yún jiān sān shí liù fēng gāo,běi wàng sī guī mèng yì láo。
来客双峰莫相笑,少低吾眼为儿曹。lái kè shuāng fēng mò xiāng xiào,shǎo dī wú yǎn wèi ér cáo。

舟次鼋湖阻水因由董山

朱槔

山雨疏疏心又惊,起瞻天色斗微明。shān yǔ shū shū xīn yòu jīng,qǐ zhān tiān sè dòu wēi míng。
他年一枕江关梦,知忆蓬窗此夜声。tā nián yī zhěn jiāng guān mèng,zhī yì péng chuāng cǐ yè shēng。

舟次鼋湖阻水因由董山

朱槔

一川黄浊写昆仑,苦恨南溪不尽吞。yī chuān huáng zhuó xiě kūn lún,kǔ hèn nán xī bù jǐn tūn。
三老亦知行意速,时时插竹记沙痕。sān lǎo yì zhī xíng yì sù,shí shí chā zhú jì shā hén。

舟次鼋湖阻水因由董山

朱槔

拂拂朝霞到客舟,苦疑雨意在鸣鸠。fú fú cháo xiá dào kè zhōu,kǔ yí yǔ yì zài míng jiū。
好峰天半元相识,且作僧床挟策游。hǎo fēng tiān bàn yuán xiāng shí,qiě zuò sēng chuáng xié cè yóu。

舟次鼋湖阻水因由董山

朱槔

梦好山晴晓不知,船边今日见须眉。mèng hǎo shān qíng xiǎo bù zhī,chuán biān jīn rì jiàn xū méi。
向来快写昆仑地,元有薰风绿尽时。xiàng lái kuài xiě kūn lún dì,yuán yǒu xūn fēng lǜ jǐn shí。

向年舟自三山上延平和人韵两绝

朱槔

春江一月困扬舲,醉梦无人与唤醒。chūn jiāng yī yuè kùn yáng líng,zuì mèng wú rén yǔ huàn xǐng。
欲识故交金石处,相逢诗里眼犹青。yù shí gù jiāo jīn shí chù,xiāng féng shī lǐ yǎn yóu qīng。

向年舟自三山上延平和人韵两绝

朱槔

春风一梦收桃李,双燕不知愁绝时。chūn fēng yī mèng shōu táo lǐ,shuāng yàn bù zhī chóu jué shí。
卧向蓬窗饱听雨,无人识此是新诗。wò xiàng péng chuāng bǎo tīng yǔ,wú rén shí cǐ shì xīn shī。

元英折惠柚花

朱槔

白玉繁花五叶芳,春风吹尽洞庭霜。bái yù fán huā wǔ yè fāng,chūn fēng chuī jǐn dòng tíng shuāng。
河西道眼分明处,识破此中知见香。hé xī dào yǎn fēn míng chù,shí pò cǐ zhōng zhī jiàn xiāng。

春寒

朱槔

人道春寒早系舟,楚山一夜雨浏浏。rén dào chūn hán zǎo xì zhōu,chǔ shān yī yè yǔ liú liú。
此生削迹江边路,嫩绿纷红只自愁。cǐ shēng xuē jì jiāng biān lù,nèn lǜ fēn hóng zhǐ zì chóu。
7212345