古诗词

徐彦猷以仇池诗句为韵作诗十四章见示答之

朱槔

徐侯笔下波涛宽,新诗示我清且闲。xú hóu bǐ xià bō tāo kuān,xīn shī shì wǒ qīng qiě xián。
谁能辛苦学饭颗,格辙已到元和间。shuí néng xīn kǔ xué fàn kē,gé zhé yǐ dào yuán hé jiān。
春寒十日不出户,坐想江柳分烟鬟。chūn hán shí rì bù chū hù,zuò xiǎng jiāng liǔ fēn yān huán。
东坡老仙有奇句,析韵琢句光斓斑。dōng pō lǎo xiān yǒu qí jù,xī yùn zuó jù guāng lán bān。
疾雷一洗牛蚁闹,羯鼓略惊桃李顽。jí léi yī xǐ niú yǐ nào,jié gǔ lüè jīng táo lǐ wán。
周郎知音亦已久,仲车著语谁当删。zhōu láng zhī yīn yì yǐ jiǔ,zhòng chē zhù yǔ shuí dāng shān。
大弨六钧古称重,汝自力弱无由弯。dà chāo liù jūn gǔ chēng zhòng,rǔ zì lì ruò wú yóu wān。
胡为坎坎事嗤点,今古可笑儿童孱。hú wèi kǎn kǎn shì chī diǎn,jīn gǔ kě xiào ér tóng càn。
乡关春物入意匠,水光花气相回环。xiāng guān chūn wù rù yì jiàng,shuǐ guāng huā qì xiāng huí huán。
莫嫌众口乱如沸,当见三耳生其颜。mò xián zhòng kǒu luàn rú fèi,dāng jiàn sān ěr shēng qí yán。
嗟吾和诗虽已晚,识君妙意存高山。jiē wú hé shī suī yǐ wǎn,shí jūn miào yì cún gāo shān。
告君诗妙须饮酒,社瓮一醉宁当悭。gào jūn shī miào xū yǐn jiǔ,shè wèng yī zuì níng dāng qiān。

朱槔

宋徽州婺源人,字逢年。朱松弟。有轶才,自负其长,不肯随俗俯仰。工诗。有《玉澜集》。 朱槔的作品>>

猜您喜欢

感事

朱槔

山川非晋土,悲泣效楚囚。shān chuān fēi jìn tǔ,bēi qì xiào chǔ qiú。
一语强自慰,凄迷望神州。yī yǔ qiáng zì wèi,qī mí wàng shén zhōu。
刺史下荆水,司农来石头。cì shǐ xià jīng shuǐ,sī nóng lái shí tóu。
土园管夷吾,过计非私忧。tǔ yuán guǎn yí wú,guò jì fēi sī yōu。

感事

朱槔

元规负康济,徒手婴群雄。yuán guī fù kāng jì,tú shǒu yīng qún xióng。
兵从历阳来,无地逃奸锋。bīng cóng lì yáng lái,wú dì táo jiān fēng。
谁乎死社稷,千载一卞公。shuí hū sǐ shè jì,qiān zài yī biàn gōng。
英风与义气,建立成江东。yīng fēng yǔ yì qì,jiàn lì chéng jiāng dōng。

雪梅

朱槔

去年雪欺客,平地一尺深。qù nián xuě qī kè,píng dì yī chǐ shēn。
谢遣东阁花,那顾西床琴。xiè qiǎn dōng gé huā,nà gù xī chuáng qín。
故人初不知,屋侧乃见寻。gù rén chū bù zhī,wū cè nǎi jiàn xún。
悠然振永起,谁复明此心。yōu rán zhèn yǒng qǐ,shuí fù míng cǐ xīn。

雪梅

朱槔

寒梅卧烟雨,山泽有奇气。hán méi wò yān yǔ,shān zé yǒu qí qì。
六龙扶翼之,月袂揽云辔。liù lóng fú yì zhī,yuè mèi lǎn yún pèi。
先生九疑仙,心识真筌秘。xiān shēng jiǔ yí xiān,xīn shí zhēn quán mì。
裁诗作花骨,瘦净乃可贵。cái shī zuò huā gǔ,shòu jìng nǎi kě guì。

道中

朱槔

疢忧倦征行,金火方牴牾。chèn yōu juàn zhēng xíng,jīn huǒ fāng dǐ wǔ。
宵分饷群仆,乘月问前路。xiāo fēn xiǎng qún pū,chéng yuè wèn qián lù。
小儿何自至,楫我陈洲渡。xiǎo ér hé zì zhì,jí wǒ chén zhōu dù。
暗浪击层崖,平沙起惊鹭。àn làng jī céng yá,píng shā qǐ jīng lù。
莽苍川花开,冥蒙山气聚。mǎng cāng chuān huā kāi,míng méng shān qì jù。
物情岂不嘉,闷滞非所遇。wù qíng qǐ bù jiā,mèn zhì fēi suǒ yù。
铃语出林表,风期呼我住。líng yǔ chū lín biǎo,fēng qī hū wǒ zhù。
寻幽本素志,触热咏嘉句。xún yōu běn sù zhì,chù rè yǒng jiā jù。
午枕得高深,复觉清景驻。wǔ zhěn dé gāo shēn,fù jué qīng jǐng zhù。
谁云适所愿,永乏济世具。shuí yún shì suǒ yuàn,yǒng fá jì shì jù。
以兹一梦顷,可况百年遇。yǐ zī yī mèng qǐng,kě kuàng bǎi nián yù。
咄哉郭氏子,破甑尚欲顾。duō zāi guō shì zi,pò zèng shàng yù gù。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

折山有路可上,他日云藏万家。zhé shān yǒu lù kě shàng,tā rì yún cáng wàn jiā。
用处何曾触石,一禅指顶天涯。yòng chù hé céng chù shí,yī chán zhǐ dǐng tiān yá。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

云暖网横危磴,日沉舟泊平沙。yún nuǎn wǎng héng wēi dèng,rì chén zhōu pō píng shā。
欸乃一声归去,炊烟遥起芦花。āi nǎi yī shēng guī qù,chuī yān yáo qǐ lú huā。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

牛卧黄茅冈底,鹭归红叶村边。niú wò huáng máo gāng dǐ,lù guī hóng yè cūn biān。
可是太平无象,溪桥醉舞华颠。kě shì tài píng wú xiàng,xī qiáo zuì wǔ huá diān。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

玉梅无意相恼,嗾人烟雨疏疏。yù méi wú yì xiāng nǎo,sǒu rén yān yǔ shū shū。
拟写个中妙处,语烦不到西湖。nǐ xiě gè zhōng miào chù,yǔ fán bù dào xī hú。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

草枯虫跃惊响,溪静鱼行闪光。cǎo kū chóng yuè jīng xiǎng,xī jìng yú xíng shǎn guāng。
只么时时管带,可须细细商量。zhǐ me shí shí guǎn dài,kě xū xì xì shāng liàng。

折山道中六言寄涌翠道人

朱槔

既有女名灵照,何妨自作维摩。jì yǒu nǚ míng líng zhào,hé fáng zì zuò wéi mó。
要见诸天办供,问他风月山河。yào jiàn zhū tiān bàn gōng,wèn tā fēng yuè shān hé。

自作挽歌辞

朱槔

忧幽坐南轩,万壑取我囚。yōu yōu zuò nán xuān,wàn hè qǔ wǒ qiú。
疾雷且不闻,焉知草虫愁。jí léi qiě bù wén,yān zhī cǎo chóng chóu。
强颜理编简,阅世如东流。qiáng yán lǐ biān jiǎn,yuè shì rú dōng liú。
滔滔竟不返,谁复操戈矛。tāo tāo jìng bù fǎn,shuí fù cāo gē máo。
天涯念孤侄,携母依诸刘。tiān yá niàn gū zhí,xié mǔ yī zhū liú。
书来话悲辛,心往形辄留。shū lái huà bēi xīn,xīn wǎng xíng zhé liú。
先茔托仙峰,山僧扫梧楸。xiān yíng tuō xiān fēng,shān sēng sǎo wú qiū。
二女随母住,外翁今白头。èr nǚ suí mǔ zhù,wài wēng jīn bái tóu。
伯氏尚书郎,名字腾九州。bó shì shàng shū láng,míng zì téng jiǔ zhōu。
仲兄中武举,气欲无羌酋。zhòng xiōng zhōng wǔ jǔ,qì yù wú qiāng qiú。
棣华一朝集,荆树三枝稠。dì huá yī cháo jí,jīng shù sān zhī chóu。
堂堂相继去,遗我归山丘。táng táng xiāng jì qù,yí wǒ guī shān qiū。
漆园梦方觉,白衣云正浮。qī yuán mèng fāng jué,bái yī yún zhèng fú。
凭陵若蹈空,何处停华辀。píng líng ruò dǎo kōng,hé chù tíng huá zhōu。
故乡岂不怀,屋食良易谋。gù xiāng qǐ bù huái,wū shí liáng yì móu。
自我识废兴,于天无怨尤。zì wǒ shí fèi xīng,yú tiān wú yuàn yóu。
平生喜闻诗,此诗当挽讴。píng shēng xǐ wén shī,cǐ shī dāng wǎn ōu。
不须生刍奠,君从二兄游。bù xū shēng chú diàn,jūn cóng èr xiōng yóu。
7212345