古诗词

奉酬公素学士见招之作

苏舜钦

人生交分耻苟合,贵以道义久可要。rén shēng jiāo fēn chǐ gǒu hé,guì yǐ dào yì jiǔ kě yào。
薄俗盈虚逐势利,清风绵邈日已凋。báo sú yíng xū zhú shì lì,qīng fēng mián miǎo rì yǐ diāo。
长吟宇宙独引领,浩浩万古与我遥。zhǎng yín yǔ zhòu dú yǐn lǐng,hào hào wàn gǔ yǔ wǒ yáo。
安得此身有两翅,飒然远举随风飙。ān dé cǐ shēn yǒu liǎng chì,sà rán yuǎn jǔ suí fēng biāo。
近逢公素我同好,厌愤偷俗常郁陶。jìn féng gōng sù wǒ tóng hǎo,yàn fèn tōu sú cháng yù táo。
君方调官镇京口,我以重罪废本朝。jūn fāng diào guān zhèn jīng kǒu,wǒ yǐ zhòng zuì fèi běn cháo。
身虽俱在大江外,不得会合烦相邀。shēn suī jù zài dà jiāng wài,bù dé huì hé fán xiāng yāo。
秋风八月天地肃,千里明回草木焦。qiū fēng bā yuè tiān dì sù,qiān lǐ míng huí cǎo mù jiāo。
夕霜惨烈气节劲,激起壮思冲斗杓。xī shuāng cǎn liè qì jié jìn,jī qǐ zhuàng sī chōng dòu biāo。
岂如儿女但悲感,唧唧吟叹随螳蜩。qǐ rú ér nǚ dàn bēi gǎn,jī jī yín tàn suí táng tiáo。
拟攀飞云抱明月,欲踏海门观怒涛。nǐ pān fēi yún bào míng yuè,yù tà hǎi mén guān nù tāo。
念君治所近不远,江山蟠辟气象豪。niàn jūn zhì suǒ jìn bù yuǎn,jiāng shān pán pì qì xiàng háo。
楼头阴明变霞雾,槛下日夕斗蜃蛟。lóu tóu yīn míng biàn xiá wù,kǎn xià rì xī dòu shèn jiāo。
便将一往刷滞闷,去兴草茁不可薅。biàn jiāng yī wǎng shuā zhì mèn,qù xīng cǎo zhuó bù kě hāo。
呼儿襆衣办舟楫,一日百里岂惮劳。hū ér fú yī bàn zhōu jí,yī rì bǎi lǐ qǐ dàn láo。
君方酒酣亦思我,奔墨纸上为长谣。jūn fāng jiǔ hān yì sī wǒ,bēn mò zhǐ shàng wèi zhǎng yáo。
上言风物丽复壮,下述宴集乐且遨。shàng yán fēng wù lì fù zhuàng,xià shù yàn jí lè qiě áo。
意我羁愁正无赖,欲以此事相夸招。yì wǒ jī chóu zhèng wú lài,yù yǐ cǐ shì xiāng kuā zhāo。
此篇笔绝墨未渗,我舟适到范老桥。cǐ piān bǐ jué mò wèi shèn,wǒ zhōu shì dào fàn lǎo qiáo。
古人千里有神会,以兹可信非相辽。gǔ rén qiān lǐ yǒu shén huì,yǐ zī kě xìn fēi xiāng liáo。
倜然不以穷见弃,旷然不以位自骄。tì rán bù yǐ qióng jiàn qì,kuàng rán bù yǐ wèi zì jiāo。
开缄朗咏毛发竦,通夕噤痒睫不交。kāi jiān lǎng yǒng máo fā sǒng,tōng xī jìn yǎng jié bù jiāo。
病膜谁将宝篦刮,痒背恰得仙人抓。bìng mó shuí jiāng bǎo bì guā,yǎng bèi qià dé xiān rén zhuā。
长川奔浑走一气,巨镇截嶭上赤霄。zhǎng chuān bēn hún zǒu yī qì,jù zhèn jié niè shàng chì xiāo。
又如阴云载雷电,光怪迸漏不可包。yòu rú yīn yún zài léi diàn,guāng guài bèng lòu bù kě bāo。
惊呼叹伏已不暇,焉敢有意急其高。jīng hū tàn fú yǐ bù xiá,yān gǎn yǒu yì jí qí gāo。
却疑欺我老困顿,故作大句来相鏖。què yí qī wǒ lǎo kùn dùn,gù zuò dà jù lái xiāng áo。
近罹罪辱舌虽在,每避嫌谤口已胶。jìn lí zuì rǔ shé suī zài,měi bì xián bàng kǒu yǐ jiāo。
更遭掀搅岂不畏,欲取笔砚俱焚烧。gèng zāo xiān jiǎo qǐ bù wèi,yù qǔ bǐ yàn jù fén shāo。
既承嘉命敢无报,将吐复茹移昏朝。jì chéng jiā mìng gǎn wú bào,jiāng tǔ fù rú yí hūn cháo。
留连日日奉杯宴,殊无闲隙吟风骚。liú lián rì rì fèng bēi yàn,shū wú xián xì yín fēng sāo。
看君岸帻卷大白,有似巨浸吸百潮。kàn jūn àn zé juǎn dà bái,yǒu shì jù jìn xī bǎi cháo。
宾从倾颓尚未厌,直恐溃烂肠与脬。bīn cóng qīng tuí shàng wèi yàn,zhí kǒng kuì làn cháng yǔ pāo。
神迷耳热眼生缬,嚼尽宝墨狂酲消。shén mí ěr rè yǎn shēng xié,jué jǐn bǎo mò kuáng chéng xiāo。
欢流乐极古所戒,不免厌旦潜遁逃。huān liú lè jí gǔ suǒ jiè,bù miǎn yàn dàn qián dùn táo。
还家数日却愁寂,梦中犹奉笑与嘲。hái jiā shù rì què chóu jì,mèng zhōng yóu fèng xiào yǔ cháo。
强为短篇答高谊,鄙事轧轧空自挠。qiáng wèi duǎn piān dá gāo yì,bǐ shì yà yà kōng zì náo。
览之捧腹定绝倒,幸为投弃无传抄。lǎn zhī pěng fù dìng jué dào,xìng wèi tóu qì wú chuán chāo。
相思复拟往相会,予今岂复如系匏。xiāng sī fù nǐ wǎng xiāng huì,yǔ jīn qǐ fù rú xì páo。
行看雪夜景清绝,更乘逸兴飞轻舠。xíng kàn xuě yè jǐng qīng jué,gèng chéng yì xīng fēi qīng dāo。
苏舜钦

苏舜钦

苏舜钦(1008—1048)北宋诗人,字子美,开封(今属河南)人,曾祖父由梓州铜山(今四川中江)迁至开封(今属河南)。曾任县令、大理评事、集贤殿校理,监进奏院等职。因支持范仲淹的庆历革新,为守旧派所恨,御史中丞王拱辰让其属官劾奏苏舜钦,劾其在进奏院祭神时,用卖废纸之钱宴请宾客。罢职闲居苏州。后来复起为湖州长史,但不久就病故了。他与梅尧臣齐名,人称“梅苏”。有《苏学士文集》诗文集有《苏舜钦集》16卷,《四部丛刊》影清康熙刊本。1981年上海古籍出版社出版《苏舜钦集》。 苏舜钦的作品>>

猜您喜欢

题花山寺壁

苏舜钦

寺里山因花得名,繁英不见草纵横。sì lǐ shān yīn huā dé míng,fán yīng bù jiàn cǎo zòng héng。
栽培剪伐须勤力,花易凋零草易生。zāi péi jiǎn fá xū qín lì,huā yì diāo líng cǎo yì shēng。

病起

苏舜钦

吴天摇落奈愁何,病起风前白发多。wú tiān yáo luò nài chóu hé,bìng qǐ fēng qián bái fā duō。
争得松江变醇酒,拍浮终日恣酣歌。zhēng dé sōng jiāng biàn chún jiǔ,pāi fú zhōng rì zì hān gē。

秋怀

苏舜钦

年华冉冉催人老,风物萧萧又变秋。nián huá rǎn rǎn cuī rén lǎo,fēng wù xiāo xiāo yòu biàn qiū。
家在凤皇城阙下,江山何事苦相留。jiā zài fèng huáng chéng quē xià,jiāng shān hé shì kǔ xiāng liú。

秋晓闻鹤唳一声

苏舜钦

落月衔栖露乍零,竹间孤唳入青冥。luò yuè xián qī lù zhà líng,zhú jiān gū lì rù qīng míng。
未知蟋蟀缘何事,床下微吟不暂停。wèi zhī xī shuài yuán hé shì,chuáng xià wēi yín bù zàn tíng。

雨中闻莺

苏舜钦

娇騃人家小女儿,半啼半语隔花枝。jiāo ái rén jiā xiǎo nǚ ér,bàn tí bàn yǔ gé huā zhī。
黄昏雨密东风急,向此漂零欲泥谁。huáng hūn yǔ mì dōng fēng jí,xiàng cǐ piāo líng yù ní shuí。

寒食招和叔游园

苏舜钦

异乡风俗伤嘉节,久客情怀喜友人。yì xiāng fēng sú shāng jiā jié,jiǔ kè qíng huái xǐ yǒu rén。
共挈一尊诸处赏,谁家得似故园春。gòng qiè yī zūn zhū chù shǎng,shuí jiā dé shì gù yuán chūn。

梦归

苏舜钦

雨隔疏钟晓不知,春风吹梦过江西。yǔ gé shū zhōng xiǎo bù zhī,chūn fēng chuī mèng guò jiāng xī。
雨声破梦北窗响,卧意江西路亦迷。yǔ shēng pò mèng běi chuāng xiǎng,wò yì jiāng xī lù yì mí。

独步游沧浪亭

苏舜钦

花枝低敧草色齐,不可骑入步是宜。huā zhī dī jī cǎo sè qí,bù kě qí rù bù shì yí。
时时携酒只独往,醉倒唯有春风知。shí shí xié jiǔ zhǐ dú wǎng,zuì dào wéi yǒu chūn fēng zhī。

初晴游沧浪亭

苏舜钦

夜雨连明春水生,娇云浓暖弄阴晴。yè yǔ lián míng chūn shuǐ shēng,jiāo yún nóng nuǎn nòng yīn qíng。
帘虚日薄花竹静,时有乳鸠相对鸣。lián xū rì báo huā zhú jìng,shí yǒu rǔ jiū xiāng duì míng。

沧浪观鱼

苏舜钦

瑟瑟清波见戏鳞,浮沉追逐巧相亲。sè sè qīng bō jiàn xì lín,fú chén zhuī zhú qiǎo xiāng qīn。
我嗟不及群鱼乐,虚作人间半世人。wǒ jiē bù jí qún yú lè,xū zuò rén jiān bàn shì rén。

大小言

苏舜钦

弯弓射月落,挥剑决天开。wān gōng shè yuè luò,huī jiàn jué tiān kāi。
何言四溟广,并合不成杯。hé yán sì míng guǎng,bìng hé bù chéng bēi。

大小言

苏舜钦

托身螟两睫,卜都牛一毛。tuō shēn míng liǎng jié,bo dōu niú yī máo。
奔驰万里外,终不出秋毫。bēn chí wàn lǐ wài,zhōng bù chū qiū háo。

水轮联句

苏舜钦

痛矣真源丧,纷纭物象来。tòng yǐ zhēn yuán sàng,fēn yún wù xiàng lái。
水轮今若此,世事亦宜哉。shuǐ lún jīn ruò cǐ,shì shì yì yí zāi。
上下车交辐,周旋斗转魁。shàng xià chē jiāo fú,zhōu xuán dòu zhuǎn kuí。
咸渊日微堕,仙窟月初开。xián yuān rì wēi duò,xiān kū yuè chū kāi。
旁柅从为用,垂縆重亦回。páng nǐ cóng wèi yòng,chuí gēng zhòng yì huí。
枘多初不晓,机密暗相该。ruì duō chū bù xiǎo,jī mì àn xiāng gāi。
圃外沧浪泄,庭间霹雳摧。pǔ wài cāng làng xiè,tíng jiān pī lì cuī。
玉飞千仞表,缨挂九泉隈。yù fēi qiān rèn biǎo,yīng guà jiǔ quán wēi。
翻覆殊难定,牵连巧自媒。fān fù shū nán dìng,qiān lián qiǎo zì méi。
建瓴今比速,抱瓮此相哀。jiàn líng jīn bǐ sù,bào wèng cǐ xiāng āi。
平视曾无觉,深窥遂可猜。píng shì céng wú jué,shēn kuī suì kě cāi。
团团释子壁,轧轧雁王台。tuán tuán shì zi bì,yà yà yàn wáng tái。
解见陶埏运,宁观将毂推。jiě jiàn táo shān yùn,níng guān jiāng gǔ tuī。
造端原有发,汲用始知材。zào duān yuán yǒu fā,jí yòng shǐ zhī cái。
本异道家意,定遭怡士咍。běn yì dào jiā yì,dìng zāo yí shì hāi。
转圆非雅具,攲器有深灾。zhuǎn yuán fēi yǎ jù,qī qì yǒu shēn zāi。
持满忘前监,相倾自下催。chí mǎn wàng qián jiān,xiāng qīng zì xià cuī。
流风无以复,视此一裴回。liú fēng wú yǐ fù,shì cǐ yī péi huí。

送杜密学赴并州

苏舜钦

维帝私明哲,遥遥世可论。wéi dì sī míng zhé,yáo yáo shì kě lùn。
风流擅南国,文采续高门。fēng liú shàn nán guó,wén cǎi xù gāo mén。
才美趋贤路,名雄出帝阍。cái měi qū xián lù,míng xióng chū dì hūn。
雍容初入幕,烜赫已开藩。yōng róng chū rù mù,xuǎn hè yǐ kāi fān。
黠吏腹心溃,疲民襦裤温。xiá lì fù xīn kuì,pí mín rú kù wēn。
谳刑曾揽辔,按俗亦飞轩。yàn xíng céng lǎn pèi,àn sú yì fēi xuān。
倚注宸襟切,淹回物论喧。yǐ zhù chén jīn qiè,yān huí wù lùn xuān。
朔区官益峻,宪府望弥尊。shuò qū guān yì jùn,xiàn fǔ wàng mí zūn。
除弊朝之急,于时孰肯言。chú bì cháo zhī jí,yú shí shú kěn yán。
议高心不挠,补外众为冤。yì gāo xīn bù náo,bǔ wài zhòng wèi yuān。
西雍新恩重,中台故事存。xī yōng xīn ēn zhòng,zhōng tái gù shì cún。
政行殊有体,化洽密无痕。zhèng xíng shū yǒu tǐ,huà qià mì wú hén。
尺诏来丹扆,双符换太原。chǐ zhào lái dān yǐ,shuāng fú huàn tài yuán。
具装明晚野,大旆卷朝暾。jù zhuāng míng wǎn yě,dà pèi juǎn cháo tūn。
惠爱留关辅,风威入塞垣。huì ài liú guān fǔ,fēng wēi rù sāi yuán。
安车行急召,想望慰元元。ān chē xíng jí zhào,xiǎng wàng wèi yuán yuán。

代人上申公祝寿

苏舜钦

维神祚炎历,发蕴复含灵。wéi shén zuò yán lì,fā yùn fù hán líng。
嶷尔为人瑞,居然出相庭。yí ěr wèi rén ruì,jū rán chū xiāng tíng。
舜门登夙望,韦氏继先经。shùn mén dēng sù wàng,wéi shì jì xiān jīng。
积学方开隩,当官已发硎。jī xué fāng kāi ào,dāng guān yǐ fā xíng。
纯诚贯白日,阔步上青冥。chún chéng guàn bái rì,kuò bù shàng qīng míng。
才力回元气,胸怀纳四溟。cái lì huí yuán qì,xiōng huái nà sì míng。
八荒归富寿,万象染丹青。bā huāng guī fù shòu,wàn xiàng rǎn dān qīng。
恳牍辞魁柄,开藩密帝扃。kěn dú cí kuí bǐng,kāi fān mì dì jiōng。
碧旌油重润,苍佩玉明荧。bì jīng yóu zhòng rùn,cāng pèi yù míng yíng。
舆望知难转,王心几不宁。yú wàng zhī nán zhuǎn,wáng xīn jǐ bù níng。
西羌动妖孽,秦塞困膻腥。xī qiāng dòng yāo niè,qín sāi kùn shān xīng。
羽奏飞关路,兜烽照浊泾。yǔ zòu fēi guān lù,dōu fēng zhào zhuó jīng。
裴公辞激烈,袁相涕飘零。péi gōng cí jī liè,yuán xiāng tì piāo líng。
天为移文象,人思奉典型。tiān wèi yí wén xiàng,rén sī fèng diǎn xíng。
欢谣塞归路,召节下宸廷。huān yáo sāi guī lù,zhào jié xià chén tíng。
胜算剧破竹,威声如走霆。shèng suàn jù pò zhú,wēi shēng rú zǒu tíng。
折冲千里定,指画众心醒。zhé chōng qiān lǐ dìng,zhǐ huà zhòng xīn xǐng。
大议虚怀纳,吁谟前席听。dà yì xū huái nà,xū mó qián xí tīng。
玉关收旧地,庙鼎续新铭。yù guān shōu jiù dì,miào dǐng xù xīn míng。
复耸岩岩石,增辉两两星。fù sǒng yán yán shí,zēng huī liǎng liǎng xīng。
川源流盛美,岳镇敌长龄。chuān yuán liú shèng měi,yuè zhèn dí zhǎng líng。
有客惭才薄,区区咏德馨。yǒu kè cán cái báo,qū qū yǒng dé xīn。