古诗词

皇雅十首其三耆武

尹洙

帝怀永图,治古是宪。dì huái yǒng tú,zhì gǔ shì xiàn。
四方守臣,惟屏惟翰。sì fāng shǒu chén,wéi píng wéi hàn。
在昔艰难,弗惠训典。zài xī jiān nán,fú huì xùn diǎn。
跨都连城,高牙以建。kuà dōu lián chéng,gāo yá yǐ jiàn。
有土有民,肆乃征缮。yǒu tǔ yǒu mín,sì nǎi zhēng shàn。
以息以容,终焉叛涣。yǐ xī yǐ róng,zhōng yān pàn huàn。
凡今帅臣,狃厥闻见。fán jīn shuài chén,niǔ jué wén jiàn。
匪革乱原,曷清多难。fěi gé luàn yuán,hé qīng duō nán。
帝告庶邦,式是典彝。dì gào shù bāng,shì shì diǎn yí。
元侯显父,戚臣宗支。yuán hóu xiǎn fù,qī chén zōng zhī。
正乃封圻,予一人是毗。zhèng nǎi fēng qí,yǔ yī rén shì pí。
凡曰附城,罔尔俾之。fán yuē fù chéng,wǎng ěr bǐ zhī。
畜兵厚赋,靡尔得私。chù bīng hòu fù,mí ěr dé sī。
毋凶而国,作福作威。wú xiōng ér guó,zuò fú zuò wēi。
天子有命,畴敢不祗。tiān zi yǒu mìng,chóu gǎn bù zhī。
子孙承承,唯万世规。zi sūn chéng chéng,wéi wàn shì guī。

尹洙

宋河南府人,字师鲁。尹源弟。仁宗天圣二年进士。历知光泽、伊阳等县,有能名。召为馆阁校勘。会范仲淹贬,洙奏称师友被罪,不可茍免,黜监唐州酒税。曾上《叙燕》、《息戍》诸篇,论述西北军政,言之甚切。西夏攻宋时,屡为陕西帅府判官,数上疏论兵事。历知泾、渭等州,官至起居舍人、直龙图阁。坐以公使钱为部将偿债,贬监均州酒税。性内刚外和,博学有识度,与欧阳修等提倡古文,世称河南先生。有《河南集》。 尹洙的作品>>

猜您喜欢

皇雅十首天监

尹洙

帝制万邦,罔有弗宾。dì zhì wàn bāng,wǎng yǒu fú bīn。
蛮夷戎狄,羁而勿臣。mán yí róng dí,jī ér wù chén。
威格三方,稽颡献珍。wēi gé sān fāng,jī sǎng xiàn zhēn。
单于革心,愿交使人。dān yú gé xīn,yuàn jiāo shǐ rén。
帝谋公卿,列侯庶校。dì móu gōng qīng,liè hóu shù xiào。
咸曰彼心,暴戾阴狡。xián yuē bǐ xīn,bào lì yīn jiǎo。
既扰我疆,复利吾宝。jì rǎo wǒ jiāng,fù lì wú bǎo。
无若励兵,袭其还道。wú ruò lì bīng,xí qí hái dào。
皇曰有众,予实念兹。huáng yuē yǒu zhòng,yǔ shí niàn zī。
战无必胜,矧其归师。zhàn wú bì shèng,shěn qí guī shī。
借曰大获,畴能尽之。jiè yuē dà huò,chóu néng jǐn zhī。
益俾馀丑,毒吾朔陲。yì bǐ yú chǒu,dú wú shuò chuí。
乃愈其盟,北州以绥。nǎi yù qí méng,běi zhōu yǐ suí。
在汉世宗,抗威北戎。zài hàn shì zōng,kàng wēi běi róng。
暴农算商,经用弗充。bào nóng suàn shāng,jīng yòng fú chōng。
中土震骚,汉南始空。zhōng tǔ zhèn sāo,hàn nán shǐ kōng。
降及后世,犹称厥功。jiàng jí hòu shì,yóu chēng jué gōng。
于穆圣考,德无与偕。yú mù shèng kǎo,dé wú yǔ xié。
匪勤于兵,北人遂来。fěi qín yú bīng,běi rén suì lái。
逮是三纪,远俗以怀。dǎi shì sān jì,yuǎn sú yǐ huái。
生民休息,呜呼仁哉。shēng mín xiū xī,wū hū rén zāi。

皇雅十首天监

尹洙

皇底其治,钦哉惟刑。huáng dǐ qí zhì,qīn zāi wéi xíng。
在疑而宥,罔察为明。zài yí ér yòu,wǎng chá wèi míng。
爱怒弗肆,孰为重轻。ài nù fú sì,shú wèi zhòng qīng。
毋一弗辜,惟典之平。wú yī fú gū,wéi diǎn zhī píng。
前世理官,倚法以刻。qián shì lǐ guān,yǐ fǎ yǐ kè。
匪彼为仇,盖曰任职。fěi bǐ wèi chóu,gài yuē rèn zhí。
今之蔽狱,务正其辟。jīn zhī bì yù,wù zhèng qí pì。
鉴于前人,繄我仁德。jiàn yú qián rén,yī wǒ rén dé。
皇德在仁,寖而成风。huáng dé zài rén,jìn ér chéng fēng。
公侯卿士,靡不率从。gōng hóu qīng shì,mí bù lǜ cóng。
麛卵萌生,咸保厥终。mí luǎn méng shēng,xián bǎo jué zhōng。
不鄙不夭,乐哉融融。bù bǐ bù yāo,lè zāi róng róng。
1712