古诗词

山居

陈必复

接砌斜通径,缘篱矮结墙。jiē qì xié tōng jìng,yuán lí ǎi jié qiáng。
地卑蜗篆壁,山暖蜜分房。dì bēi wō zhuàn bì,shān nuǎn mì fēn fáng。
过雨林亭静,落花春昼长。guò yǔ lín tíng jìng,luò huā chūn zhòu zhǎng。
幽居差省事,犹有课诗忙。yōu jū chà shěng shì,yóu yǒu kè shī máng。

陈必复

陈必复,字无咎,号药房,长乐(今属福建)人。宁宗嘉定间居封禺山中,结屋为药房吟所。理宗淳祐十年(一二五○)进士(《江湖后集》卷二三)。十一年为林尚仁《端隐吟稿》作序。著作已佚,仅《南宋六十家小集》中存《山居存稿》一卷。事见《南宋六十家小集·端隐吟稿》序。 陈必复诗,据汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》及影印文渊阁《四库全书·江湖后集》等书所录,编为一卷。 陈必复的作品>>

猜您喜欢

重过东野故居

陈必复

郭外有村名孟堡,旧传君此卜幽栖。guō wài yǒu cūn míng mèng bǎo,jiù chuán jūn cǐ bo yōu qī。
草荒东野千年宅,水绕南山一曲溪。cǎo huāng dōng yě qiān nián zhái,shuǐ rào nán shān yī qū xī。
人物不生诗渺渺,秋风无语恨悽悽。rén wù bù shēng shī miǎo miǎo,qiū fēng wú yǔ hèn qī qī。
可怜如许衣冠士,不为留祠向竹西。kě lián rú xǔ yī guān shì,bù wèi liú cí xiàng zhú xī。

五月十三日偶成

陈必复

富贵真同一蚁丘,宠荣多处独多忧。fù guì zhēn tóng yī yǐ qiū,chǒng róng duō chù dú duō yōu。
静观草木自生意,晚爱溪山多胜游。jìng guān cǎo mù zì shēng yì,wǎn ài xī shān duō shèng yóu。
竹岂有情那得醉,鸡宁解语亦能愁。zhú qǐ yǒu qíng nà dé zuì,jī níng jiě yǔ yì néng chóu。
纷纷数子成何事,只合求田问舍休。fēn fēn shù zi chéng hé shì,zhǐ hé qiú tián wèn shě xiū。

漫赋

陈必复

篝灯读易听更残,微雨萧萧独闭关。gōu dēng dú yì tīng gèng cán,wēi yǔ xiāo xiāo dú bì guān。
治世岂无谋可献,书生从古命多寒。zhì shì qǐ wú móu kě xiàn,shū shēng cóng gǔ mìng duō hán。
数茎须为忧时白,一点心犹报国丹。shù jīng xū wèi yōu shí bái,yī diǎn xīn yóu bào guó dān。
未肯轩裳便尘土,此身翻恐误儒冠。wèi kěn xuān shang biàn chén tǔ,cǐ shēn fān kǒng wù rú guān。

读后山诗

陈必复

百世人参杜陵句,一灯晚得后山传。bǎi shì rén cān dù líng jù,yī dēng wǎn dé hòu shān chuán。
天寒霜重隼孤击,木落江空花自妍。tiān hán shuāng zhòng sǔn gū jī,mù luò jiāng kōng huā zì yán。
绝代文章惊此老,半生心力尽他年。jué dài wén zhāng jīng cǐ lǎo,bàn shēng xīn lì jǐn tā nián。
后来不作嗟谁继,古意凄凉付断编。hòu lái bù zuò jiē shuí jì,gǔ yì qī liáng fù duàn biān。

夜发江城

陈必复

移舟别浦待潮生,客子匆匆又夜行。yí zhōu bié pǔ dài cháo shēng,kè zi cōng cōng yòu yè xíng。
云趁远帆离岛岸,风传疏角过江城。yún chèn yuǎn fān lí dǎo àn,fēng chuán shū jiǎo guò jiāng chéng。
忧时谏草嗟无用,爱客灯花喜有情。yōu shí jiàn cǎo jiē wú yòng,ài kè dēng huā xǐ yǒu qíng。
愁甚不堪亲友别,小窗张酒到天明。chóu shén bù kān qīn yǒu bié,xiǎo chuāng zhāng jiǔ dào tiān míng。

归来

陈必复

小笠轻蓑卧短篷,晓歌楚曲和渔翁。xiǎo lì qīng suō wò duǎn péng,xiǎo gē chǔ qū hé yú wēng。
片帆自识归来路,借得清江一钓风。piàn fān zì shí guī lái lù,jiè dé qīng jiāng yī diào fēng。

幽兴

陈必复

自折疏花插小瓶,醉眠明月读骚经。zì zhé shū huā chā xiǎo píng,zuì mián míng yuè dú sāo jīng。
白云也识幽人意,分与秋山一半青。bái yún yě shí yōu rén yì,fēn yǔ qiū shān yī bàn qīng。

山中冬至

陈必复

读易烧香自闭门,懒于世故苦纷纷。dú yì shāo xiāng zì bì mén,lǎn yú shì gù kǔ fēn fēn。
晓来静处参生意,春到梅花有几分。xiǎo lái jìng chù cān shēng yì,chūn dào méi huā yǒu jǐ fēn。

夜轩纳凉

陈必复

银床破睡雾笼纱,翠簟湘纹卷浪斜。yín chuáng pò shuì wù lóng shā,cuì diàn xiāng wén juǎn làng xié。
小院夜深凉似水,一池明月浸荷花。xiǎo yuàn yè shēn liáng shì shuǐ,yī chí míng yuè jìn hé huā。

春日偕游响应山观瀑泉饮漱玉亭上分复磴拥危泉赋磴韵十四

陈必复

溪山晴色妍,桃李春意剩。xī shān qíng sè yán,táo lǐ chūn yì shèng。
野服乌角巾,郊游偶乘兴。yě fú wū jiǎo jīn,jiāo yóu ǒu chéng xīng。
同行皆好宾,乐此境物胜。tóng xíng jiē hǎo bīn,lè cǐ jìng wù shèng。
古寺临清潭,鸣泉落危磴。gǔ sì lín qīng tán,míng quán luò wēi dèng。
孤亭上云雨,木末渺难认。gū tíng shàng yún yǔ,mù mò miǎo nán rèn。
林深行渐迷,谷虚语相应。lín shēn xíng jiàn mí,gǔ xū yǔ xiāng yīng。
阴壑号悲风,悬萝碍飞镫。yīn hè hào bēi fēng,xuán luó ài fēi dèng。
扫花坐寒石,意与幽事称。sǎo huā zuò hán shí,yì yǔ yōu shì chēng。
崖巅记曾游,藓湿墨痕凝。yá diān jì céng yóu,xiǎn shī mò hén níng。
登高浩怀古,岁月如堕甑。dēng gāo hào huái gǔ,suì yuè rú duò zèng。
百年几朝昏,今昔一长凭。bǎi nián jǐ cháo hūn,jīn xī yī zhǎng píng。
道人苦将迎,颇亦厌车乘。dào rén kǔ jiāng yíng,pǒ yì yàn chē chéng。
他时营菟裘,隙地傥可赠。tā shí yíng tú qiú,xì dì tǎng kě zèng。
举杯酌山灵,兹语为我证。jǔ bēi zhuó shān líng,zī yǔ wèi wǒ zhèng。

题东坡画像

陈必复

东坡先生谪仙人,骑鲸海宇几十春。dōng pō xiān shēng zhé xiān rén,qí jīng hǎi yǔ jǐ shí chūn。
麾呵日月斥八极,笑触丰缺天不嗔。huī hē rì yuè chì bā jí,xiào chù fēng quē tiān bù chēn。
万里归来故无恙,诸公非复先朝臣。wàn lǐ guī lái gù wú yàng,zhū gōng fēi fù xiān cháo chén。
空令后世拜公像,洛阳宫阙今成尘。kōng lìng hòu shì bài gōng xiàng,luò yáng gōng quē jīn chéng chén。
41123