古诗词

生查子·收灯日次李举之韵

洪适

廉纤小雨来,噤瘆轻寒乍。lián xiān xiǎo yǔ lái,jìn shèn qīng hán zhà。
丝竹送迎时,灯火阑珊夜。sī zhú sòng yíng shí,dēng huǒ lán shān yè。
铜壶漏故迟,银烛花频灺。tóng hú lòu gù chí,yín zhú huā pín xiè。
怀我独醒人,健笔方飞洒。huái wǒ dú xǐng rén,jiàn bǐ fāng fēi sǎ。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

生查子·其二

洪适

一岁会盘洲,月月生查子。yī suì huì pán zhōu,yuè yuè shēng chá zi。
弟劝复兄酬,举案灯花喜。dì quàn fù xiōng chóu,jǔ àn dēng huā xǐ。
曲终人半酣,添酒留罗绮。qū zhōng rén bàn hān,tiān jiǔ liú luó qǐ。
车马不须喧,且听三更未。chē mǎ bù xū xuān,qiě tīng sān gèng wèi。

满江红

洪适

春色匆匆,三分过、二分光景。chūn sè cōng cōng,sān fēn guò èr fēn guāng jǐng。
吾老矣,坡轮西下,可堪弄影。wú lǎo yǐ,pō lún xī xià,kě kān nòng yǐng。
曲水流觞时节好,茂林修竹池台永。qū shuǐ liú shāng shí jié hǎo,mào lín xiū zhú chí tái yǒng。
望前村、绿柳荫茅檐,云封岭。wàng qián cūn lǜ liǔ yīn máo yán,yún fēng lǐng。
蜂蝶闹,烟花整。fēng dié nào,yān huā zhěng。
百年梦,如俄顷。bǎi nián mèng,rú é qǐng。
这回头陈迹,漫劳深省。zhè huí tóu chén jì,màn láo shēn shěng。
吹竹弹丝谁不爱,焚琴煮鹤人何肯。chuī zhú dàn sī shuí bù ài,fén qín zhǔ hè rén hé kěn。
尽三觥、歌罢酒来时,风吹醒。jǐn sān gōng gē bà jiǔ lái shí,fēng chuī xǐng。

满江红

洪适

暮雨萧萧,飞败叶、增添秋色。mù yǔ xiāo xiāo,fēi bài yè zēng tiān qiū sè。
登高会、痴风吹散,山居嘉客。dēng gāo huì chī fēng chuī sàn,shān jū jiā kè。
人世难逢开口笑,老来更觉流年迫。rén shì nán féng kāi kǒu xiào,lǎo lái gèng jué liú nián pò。
到如今、黄菊满园开,无人摘。dào rú jīn huáng jú mǎn yuán kāi,wú rén zhāi。
珠履凑,铢衣窄。zhū lǚ còu,zhū yī zhǎi。
萦翠袖,催牙拍。yíng cuì xiù,cuī yá pāi。
索松儿添半,战酣相吓。suǒ sōng ér tiān bàn,zhàn hān xiāng xià。
橘绿橙黄时节好,舞停歌罢门墙隔。jú lǜ chéng huáng shí jié hǎo,wǔ tíng gē bà mén qiáng gé。
酒醒时、枕上一声鸡,东方白。jiǔ xǐng shí zhěn shàng yī shēng jī,dōng fāng bái。

临江仙·盘洲饯汉章

洪适

两载绣衣频驻节,金莲曾印青苔。liǎng zài xiù yī pín zhù jié,jīn lián céng yìn qīng tái。
匆匆归去寿琼杯。cōng cōng guī qù shòu qióng bēi。
曲终挥别泪,江上片帆开。qū zhōng huī bié lèi,jiāng shàng piàn fān kāi。
记得秋宵山吐月,酒酣同上层台。jì dé qiū xiāo shān tǔ yuè,jiǔ hān tóng shàng céng tái。
杖藜何日解重来。zhàng lí hé rì jiě zhòng lái。
相思凭过雁,飞送一枝梅。xiāng sī píng guò yàn,fēi sòng yī zhī méi。

满江红·其二郑宪席上再赋

洪适

累月愁霖,知今夕、是何天色。lèi yuè chóu lín,zhī jīn xī shì hé tiān sè。
秋老矣、芙蓉遮道,黄花留客。qiū lǎo yǐ fú róng zhē dào,huáng huā liú kè。
长有霜螯来左右,谁言枥马能煎迫。zhǎng yǒu shuāng áo lái zuǒ yòu,shuí yán lì mǎ néng jiān pò。
眄高穹、重叠起顽云,星难摘。miǎn gāo qióng zhòng dié qǐ wán yún,xīng nán zhāi。
罗绮盛,轩窗窄。luó qǐ shèng,xuān chuāng zhǎi。
心已醉,肩须拍。xīn yǐ zuì,jiān xū pāi。
更十分行酒,再三相吓。gèng shí fēn xíng jiǔ,zài sān xiāng xià。
凤诏十行归路近,桂华千里明年隔。fèng zhào shí xíng guī lù jìn,guì huá qiān lǐ míng nián gé。
趁闲时、楼上共凝眸,芦花白。chèn xián shí lóu shàng gòng níng móu,lú huā bái。

浣溪沙·其一景卢以米书眉间一点黄之曲饯送郑宪,因用其韵

洪适

举目霜林叶叶黄。jǔ mù shuāng lín yè yè huáng。
使星归骑未须忙。shǐ xīng guī qí wèi xū máng。
烟鬟千叠弄残妆。yān huán qiān dié nòng cán zhuāng。
内殿恩光承雨露,外台风力挟冰霜。nèi diàn ēn guāng chéng yǔ lù,wài tái fēng lì xié bīng shuāng。
应怀三径杂花香。yīng huái sān jìng zá huā xiāng。

浣溪沙·其二席上再作

洪适

不见丹丘三十年。bù jiàn dān qiū sān shí nián。
青山碧水想依然。qīng shān bì shuǐ xiǎng yī rán。
自惊绿鬓已苍颜。zì jīng lǜ bìn yǐ cāng yán。
月在柳梢曾径醉,雨荒院菊有谁怜。yuè zài liǔ shāo céng jìng zuì,yǔ huāng yuàn jú yǒu shuí lián。
绣衣归与古人言。xiù yī guī yǔ gǔ rén yán。

生查子·其一姚母寿席,以龟游莲叶杯酌酒

洪适

碧涧有神龟,千岁游莲叶。bì jiàn yǒu shén guī,qiān suì yóu lián yè。
七十古来稀,寿母杯频接。qī shí gǔ lái xī,shòu mǔ bēi pín jiē。
绣衣牵彩衣,喜庆相重叠。xiù yī qiān cǎi yī,xǐ qìng xiāng zhòng dié。
龟紫看孙曾,鹤发何须镊。guī zǐ kàn sūn céng,hè fā hé xū niè。

生查子·其二枕上作

洪适

贪看端木花,难办销金帐。tān kàn duān mù huā,nán bàn xiāo jīn zhàng。
庭下舞琼瑶,飞到须眉上。tíng xià wǔ qióng yáo,fēi dào xū méi shàng。
衰病不禁寒,对景频惆怅。shuāi bìng bù jìn hán,duì jǐng pín chóu chàng。
梦寐到凌风,倚著青藜杖。mèng mèi dào líng fēng,yǐ zhù qīng lí zhàng。

好事近

洪适

春意渐盈盈,窗外小桃堪折。chūn yì jiàn yíng yíng,chuāng wài xiǎo táo kān zhé。
若问得人怜处,是轻颦时节。ruò wèn dé rén lián chù,shì qīng pín shí jié。
主人特地出红妆,不要云心月。zhǔ rén tè dì chū hóng zhuāng,bù yào yún xīn yuè。
三径虽然冷淡,有采莲舟楫。sān jìng suī rán lěng dàn,yǒu cǎi lián zhōu jí。

鹧鸪天·其一席上赏牡丹用景裴韵

洪适

莫问甘醪浊与清。mò wèn gān láo zhuó yǔ qīng。
试将一酌破愁城。shì jiāng yī zhuó pò chóu chéng。
海棠过后荼蘼发,堪叹人间不再生。hǎi táng guò hòu tú mí fā,kān tàn rén jiān bù zài shēng。
心已老,眼重明。xīn yǐ lǎo,yǎn zhòng míng。
嫣然国色带朝酲。yān rán guó sè dài cháo chéng。
耳边听得兰亭曲,一咏流觞已有名。ěr biān tīng dé lán tíng qū,yī yǒng liú shāng yǐ yǒu míng。

鹧鸪天·其二十九孙入学,因作小集。景裴有作,次其韵

洪适

两塾弦歌日日春。liǎng shú xián gē rì rì chūn。
不容坐席更凝尘。bù róng zuò xí gèng níng chén。
常思芳桂攀燕窦,未见童乌继子云。cháng sī fāng guì pān yàn dòu,wèi jiàn tóng wū jì zi yún。
流庆泽,仰家尊。liú qìng zé,yǎng jiā zūn。
救荒阴德过于门。jiù huāng yīn dé guò yú mén。
从师已是平原客,毛遂怀绷作弄孙。cóng shī yǐ shì píng yuán kè,máo suì huái bēng zuò nòng sūn。

满江红·其二和徐守三月十六日

洪适

雨过春深,溪水涨、绿波溶溢。yǔ guò chūn shēn,xī shuǐ zhǎng lǜ bō róng yì。
年年是、杨花吹絮,草茵凝碧。nián nián shì yáng huā chuī xù,cǎo yīn níng bì。
驹隙光阴身易老,槐安梦幻醒难觅。jū xì guāng yīn shēn yì lǎo,huái ān mèng huàn xǐng nán mì。
算六分、春色五分休,才留一。suàn liù fēn chūn sè wǔ fēn xiū,cái liú yī。
雁鹜静,文书毕。yàn wù jìng,wén shū bì。
尘外趣,壶中日。chén wài qù,hú zhōng rì。
喜兰亭修禊,郊坰忺出。xǐ lán tíng xiū xì,jiāo jiōng xiān chū。
合璧连珠同啸咏,怒猊渴骥尤清逸。hé bì lián zhū tóng xiào yǒng,nù ní kě jì yóu qīng yì。
酒酣时、梁上暗尘飞,无痕迹。jiǔ hān shí liáng shàng àn chén fēi,wú hén jì。

满江红·其三答景卢

洪适

衰老贪春,春又老、尊罍交溢。shuāi lǎo tān chūn,chūn yòu lǎo zūn léi jiāo yì。
凝目处、清漪拍岸,四山堆碧。níng mù chù qīng yī pāi àn,sì shān duī bì。
白也论文情最厚,维摩示病心难觅。bái yě lùn wén qíng zuì hòu,wéi mó shì bìng xīn nán mì。
到盘洲、车骑太匆匆,觞浮一。dào pán zhōu chē qí tài cōng cōng,shāng fú yī。
春再见,官期毕。chūn zài jiàn,guān qī bì。
归路近,长安日。guī lù jìn,zhǎng ān rì。
奉清时明诏,迭回更出。fèng qīng shí míng zhào,dié huí gèng chū。
上殿风霜生颊齿,元龟献替图无逸。shàng diàn fēng shuāng shēng jiá chǐ,yuán guī xiàn tì tú wú yì。
记而今、杖策过溪桥,留行迹。jì ér jīn zhàng cè guò xī qiáo,liú xíng jì。

满江红·其四黄堂席上答太守

洪适

燕寝香凝,官事了、诗情充溢。yàn qǐn xiāng níng,guān shì le shī qíng chōng yì。
归后院、花容争媚,柳眉添碧。guī hòu yuàn huā róng zhēng mèi,liǔ méi tiān bì。
老子胡床常自叹,轻裾长袖从何觅。lǎo zi hú chuáng cháng zì tàn,qīng jū zhǎng xiù cóng hé mì。
探城楼、此际夜如何,更筹一。tàn chéng lóu cǐ jì yè rú hé,gèng chóu yī。
人已老,春将毕。rén yǐ lǎo,chūn jiāng bì。
临曲水,才旬日。lín qū shuǐ,cái xún rì。
快朝来雨过,鱼儿争出。kuài cháo lái yǔ guò,yú ér zhēng chū。
淡酒一杯空酩酊,黄堂千骑真安逸。dàn jiǔ yī bēi kōng mǐng dīng,huáng táng qiān qí zhēn ān yì。
问朱轓、何日到丘园,联綦迹。wèn zhū fān hé rì dào qiū yuán,lián qí jì。