古诗词

好事近

洪适

烂漫海棠花,多谢东君留得。làn màn hǎi táng huā,duō xiè dōng jūn liú dé。
眉寿堂边风景,与蓬瀛咫尺。méi shòu táng biān fēng jǐng,yǔ péng yíng zhǐ chǐ。
桃红李白竞争妍,绿野尽春色。táo hóng lǐ bái jìng zhēng yán,lǜ yě jǐn chūn sè。
只欠樱唇清唱,怕行云南北。zhǐ qiàn yīng chún qīng chàng,pà xíng yún nán běi。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

次韵蔡瞻明雨中书怀

洪适

梅雨冥冥晴复阴,小轩终日起归心。méi yǔ míng míng qíng fù yīn,xiǎo xuān zhōng rì qǐ guī xīn。
自怜宦业初何补,独喜交情久益深。zì lián huàn yè chū hé bǔ,dú xǐ jiāo qíng jiǔ yì shēn。
忆得微醺看锦瑟,愧无好语比南金。yì dé wēi xūn kàn jǐn sè,kuì wú hǎo yǔ bǐ nán jīn。
青山千里江南路,它日邮签幸见寻。qīng shān qiān lǐ jiāng nán lù,tā rì yóu qiān xìng jiàn xún。

闻景严弟迁西掖并寄景卢

洪适

俯仰梁溪岁几寒,向来墨沼已中乾。fǔ yǎng liáng xī suì jǐ hán,xiàng lái mò zhǎo yǐ zhōng qián。
传家紫橐荣三子,得路青云喜二难。chuán jiā zǐ tuó róng sān zi,dé lù qīng yún xǐ èr nán。
爵位方知稽古力,论思当使覆盂安。jué wèi fāng zhī jī gǔ lì,lùn sī dāng shǐ fù yú ān。
自怜骨相宜尘土,那得丝言动笔端。zì lián gǔ xiāng yí chén tǔ,nà dé sī yán dòng bǐ duān。

次韵朱宣州见寄

洪适

十载萧萧麋鹿姿,那知出守得同时。shí zài xiāo xiāo mí lù zī,nà zhī chū shǒu dé tóng shí。
黄山白水空孤讽,叠嶂双溪属好诗。huáng shān bái shuǐ kōng gū fěng,dié zhàng shuāng xī shǔ hǎo shī。
击柝晓传邾子国,举鞭春到习家池。jī tuò xiǎo chuán zhū zi guó,jǔ biān chūn dào xí jiā chí。
只今霖雨思贤佐,会见丝纶下王墀。zhǐ jīn lín yǔ sī xián zuǒ,huì jiàn sī lún xià wáng chí。

江州尘外亭

洪适

使君人物风尘表,亭下纤埃远白蘋。shǐ jūn rén wù fēng chén biǎo,tíng xià xiān āi yuǎn bái píng。
佳传缅怀方外友,漫郎端是社中人。jiā chuán miǎn huái fāng wài yǒu,màn láng duān shì shè zhōng rén。
山光水色长排闼,鹄侣鸿俦已卜邻。shān guāng shuǐ sè zhǎng pái tà,gǔ lǚ hóng chóu yǐ bo lín。
莫语软红车马客,香炉峰下有遗民。mò yǔ ruǎn hóng chē mǎ kè,xiāng lú fēng xià yǒu yí mín。

次韵董伯鲁

洪适

读破群书有远谋,逢时便可动凝旒。dú pò qún shū yǒu yuǎn móu,féng shí biàn kě dòng níng liú。
不辞岩邑千山险,肯作铃斋十日留。bù cí yán yì qiān shān xiǎn,kěn zuò líng zhāi shí rì liú。
辩舌未容蠡测海,归心已梦蝶为周。biàn shé wèi róng lí cè hǎi,guī xīn yǐ mèng dié wèi zhōu。
松关万一逢佳友,为说相如故倦游。sōng guān wàn yī féng jiā yǒu,wèi shuō xiāng rú gù juàn yóu。

端午日应贤小集戏用坐中语

洪适

短檠长忆桂岩东,翰墨新来莫论功。duǎn qíng zhǎng yì guì yán dōng,hàn mò xīn lái mò lùn gōng。
日日簿书成俗吏,星星鬓发逼衰翁。rì rì bù shū chéng sú lì,xīng xīng bìn fā bī shuāi wēng。
公祠难缓三人带,小垒聊吟一马骢。gōng cí nán huǎn sān rén dài,xiǎo lěi liáo yín yī mǎ cōng。
共饮昌蒲修故事,山肴野蔌是家风。gòng yǐn chāng pú xiū gù shì,shān yáo yě sù shì jiā fēng。

次韵黄子馀惠双井茶二首

洪适

荻花枫叶醉为乡,每忆临分一鼎香。dí huā fēng yè zuì wèi xiāng,měi yì lín fēn yī dǐng xiāng。
枉费光阴惊老大,略无治行愧循良。wǎng fèi guāng yīn jīng lǎo dà,lüè wú zhì xíng kuì xún liáng。
归心来往鸡豚社,清思消磨雁鹜行。guī xīn lái wǎng jī tún shè,qīng sī xiāo mó yàn wù xíng。
且喜弦歌馀乐地,好诗句句挟风霜。qiě xǐ xián gē yú lè dì,hǎo shī jù jù xié fēng shuāng。

次韵黄子馀惠双井茶二首

洪适

峰横万仞临双井,调护旗枪春怕深。fēng héng wàn rèn lín shuāng jǐng,diào hù qí qiāng chūn pà shēn。
白雪有芽鹰作爪,黄粱无梦蝶何心。bái xuě yǒu yá yīng zuò zhǎo,huáng liáng wú mèng dié hé xīn。
闻名可信非虚语,知味端如赏好音。wén míng kě xìn fēi xū yǔ,zhī wèi duān rú shǎng hǎo yīn。
只欠谷廉一杯水,末能相就盍朋簪。zhǐ qiàn gǔ lián yī bēi shuǐ,mò néng xiāng jiù hé péng zān。

次韵王伟文二首

洪适

山城碌碌负鱼符,尺五家园好坦途。shān chéng lù lù fù yú fú,chǐ wǔ jiā yuán hǎo tǎn tú。
可惜光阴迷簿领,漫无惠露到樵苏。kě xī guāng yīn mí bù lǐng,màn wú huì lù dào qiáo sū。
鸡豚小社元相接,鸥鹭新盟不敢渝。jī tún xiǎo shè yuán xiāng jiē,ōu lù xīn méng bù gǎn yú。
莫话弹冠仍结绶,只宜袯襫与夫须。mò huà dàn guān réng jié shòu,zhǐ yí bó shì yǔ fū xū。

次韵王伟文二首

洪适

炫石难夸和氏场,挥犀久避盖公堂。xuàn shí nán kuā hé shì chǎng,huī xī jiǔ bì gài gōng táng。
笔端风雨真无敌,纸上寒温细作行。bǐ duān fēng yǔ zhēn wú dí,zhǐ shàng hán wēn xì zuò xíng。
结屋竞传千亩竹,奉祠聊对一炉香。jié wū jìng chuán qiān mǔ zhú,fèng cí liáo duì yī lú xiāng。
朝中环赐无虚月,遥想眉黄已效祥。cháo zhōng huán cì wú xū yuè,yáo xiǎng méi huáng yǐ xiào xiáng。

次韵程观过

洪适

山城寂寂簿书稀,梅际春风一夜归。shān chéng jì jì bù shū xī,méi jì chūn fēng yī yè guī。
忽喜烹鱼中有得,恍然挥麈久相违。hū xǐ pēng yú zhōng yǒu dé,huǎng rán huī zhǔ jiǔ xiāng wéi。
折腰岂爱蕲州竹,问汉须寻织女机。zhé yāo qǐ ài qí zhōu zhú,wèn hàn xū xún zhī nǚ jī。
奇绝黄山待佳句,何时小雨湿征衣。qí jué huáng shān dài jiā jù,hé shí xiǎo yǔ shī zhēng yī。

次韵范守翠微亭

洪适

带郭长堤十里春,是中佳处外风尘。dài guō zhǎng dī shí lǐ chūn,shì zhōng jiā chù wài fēng chén。
层层危磴浑依旧,一一高亭已斩新。céng céng wēi dèng hún yī jiù,yī yī gāo tíng yǐ zhǎn xīn。
领略江山初纵目,剪除荆棘不劳神。lǐng lüè jiāng shān chū zòng mù,jiǎn chú jīng jí bù láo shén。
携壶一笑须投隙,官事何时可脱身。xié hú yī xiào xū tóu xì,guān shì hé shí kě tuō shēn。

次韵施德初游齐山

洪适

诗尘谁复数齐梁,小杜文章楚大邦。shī chén shuí fù shù qí liáng,xiǎo dù wén zhāng chǔ dà bāng。
曾为黄花酬九日,至今陈迹擅三江。céng wèi huáng huā chóu jiǔ rì,zhì jīn chén jì shàn sān jiāng。
新亭高下依乔木,远岫参差进曲窗。xīn tíng gāo xià yī qiáo mù,yuǎn xiù cān chà jìn qū chuāng。
著屐与君时茗饮,后车何必酒盈缸。zhù jī yǔ jūn shí míng yǐn,hòu chē hé bì jiǔ yíng gāng。

再赋

洪适

向来胡马远跳梁,奔命纷纷不一邦。xiàng lái hú mǎ yuǎn tiào liáng,bēn mìng fēn fēn bù yī bāng。
景物何期新斸壑,梦魂犹自怯防江。jǐng wù hé qī xīn zhǔ hè,mèng hún yóu zì qiè fáng jiāng。
看山小隐红莲幕,批敕须临青琐窗。kàn shān xiǎo yǐn hóng lián mù,pī chì xū lín qīng suǒ chuāng。
无事肯来文字饮,为将红酒倒鹅缸。wú shì kěn lái wén zì yǐn,wèi jiāng hóng jiǔ dào é gāng。

次韵景裴赞喜农扈之除

洪适

北固金焦顾眄中,裴回于此再逾冬。běi gù jīn jiāo gù miǎn zhōng,péi huí yú cǐ zài yú dōng。
徒劳金谷供诸将,未有田园问老农。tú láo jīn gǔ gōng zhū jiāng,wèi yǒu tián yuán wèn lǎo nóng。
且喜边亭罢欧脱,不须水战习蒙冲。qiě xǐ biān tíng bà ōu tuō,bù xū shuǐ zhàn xí méng chōng。
九卿已愧班行忝,敢向明时叹不逢。jiǔ qīng yǐ kuì bān xíng tiǎn,gǎn xiàng míng shí tàn bù féng。