古诗词

生查子·其二

洪适

七月到盘洲,枕簟新凉早。qī yuè dào pán zhōu,zhěn diàn xīn liáng zǎo。
岸曲侧黄葵,沙际排红蓼。àn qū cè huáng kuí,shā jì pái hóng liǎo。
团团歌扇疏,整整炉烟袅。tuán tuán gē shàn shū,zhěng zhěng lú yān niǎo。
环坐待横参,要乞蛛丝巧。huán zuò dài héng cān,yào qǐ zhū sī qiǎo。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

用景卢诸公诗轴韵招监司太守

洪适

浅白轻红笑倚门,何须雪夜忆前村。qiǎn bái qīng hóng xiào yǐ mén,hé xū xuě yè yì qián cūn。
韶光定入诗人句,胜事难逢俗子言。sháo guāng dìng rù shī rén jù,shèng shì nán féng sú zi yán。
风振绣衣须命驾,云随皂盖欲窥园。fēng zhèn xiù yī xū mìng jià,yún suí zào gài yù kuī yuán。
人生易老愁春老,问柳寻花故事存。rén shēng yì lǎo chóu chūn lǎo,wèn liǔ xún huā gù shì cún。

景卢数日枕疾复用前韵

洪适

半载悠悠只闭门,不知红绿遍千村。bàn zài yōu yōu zhǐ bì mén,bù zhī hóng lǜ biàn qiān cūn。
山川满目供衰境,桃李成蹊出怨言。shān chuān mǎn mù gōng shuāi jìng,táo lǐ chéng qī chū yuàn yán。
可惜花飞聊洗盏,何期雨作阻行园。kě xī huā fēi liáo xǐ zhǎn,hé qī yǔ zuò zǔ xíng yuán。
车公不出须重讲,检校芳菲心兴存。chē gōng bù chū xū zhòng jiǎng,jiǎn xiào fāng fēi xīn xīng cún。

答景裴

洪适

春来剥啄少登门,涩雨悭风笑我村。chūn lái bō zhuó shǎo dēng mén,sè yǔ qiān fēng xiào wǒ cūn。
桥上垂纶装好梦,花边倚杖记前言。qiáo shàng chuí lún zhuāng hǎo mèng,huā biān yǐ zhàng jì qián yán。
长杨美竹虽当户,语燕流莺不到园。zhǎng yáng měi zhú suī dāng hù,yǔ yàn liú yīng bù dào yuán。
此会明年千里隔,诗筒犹有置邮存。cǐ huì míng nián qiān lǐ gé,shī tǒng yóu yǒu zhì yóu cún。

席上遗景卢

洪适

白发归休阅半生,棣华酬唱得娱情。bái fā guī xiū yuè bàn shēng,dì huá chóu chàng dé yú qíng。
双旌欲指闽中去,三径谁同月下行。shuāng jīng yù zhǐ mǐn zhōng qù,sān jìng shuí tóng yuè xià xíng。
蕙帐风清知鹤怨,蘋洲波细忆鸥盟。huì zhàng fēng qīng zhī hè yuàn,píng zhōu bō xì yì ōu méng。
新坛留慰人千里,把盏相思泪睫横。xīn tán liú wèi rén qiān lǐ,bǎ zhǎn xiāng sī lèi jié héng。

答太守谢牡丹

洪适

华发归来不记春,优游学圃傲江村。huá fā guī lái bù jì chūn,yōu yóu xué pǔ ào jiāng cūn。
已欣胜日临千骑,漫折香霞佐一尊。yǐ xīn shèng rì lín qiān qí,màn zhé xiāng xiá zuǒ yī zūn。
对竹便当寻曲水,藏花那肯效慈恩。duì zhú biàn dāng xún qū shuǐ,cáng huā nà kěn xiào cí ēn。
行厨若有真消息,奔走畦丁急扫门。xíng chú ruò yǒu zhēn xiāo xī,bēn zǒu qí dīng jí sǎo mén。

怀景卢

洪适

菖蒲节近暑风高,常棣丛疏月影交。chāng pú jié jìn shǔ fēng gāo,cháng dì cóng shū yuè yǐng jiāo。
清夜不曾空鹤帐,浮生何幸老龟巢。qīng yè bù céng kōng hè zhàng,fú shēng hé xìng lǎo guī cháo。
酒杯独引今无侣,书卷闲开共苦抄。jiǔ bēi dú yǐn jīn wú lǚ,shū juǎn xián kāi gòng kǔ chāo。
想得公堂凫鹜退,须怀西坞欠诛茅。xiǎng dé gōng táng fú wù tuì,xū huái xī wù qiàn zhū máo。

雪中叹

洪适

连绵春雪助凶年,平地盈庭大可叹。lián mián chūn xuě zhù xiōng nián,píng dì yíng tíng dà kě tàn。
词客罢吟梅散漫,园夫惭报竹平安。cí kè bà yín méi sàn màn,yuán fū cán bào zhú píng ān。
乌鸢腹馁飞穿屋,牛马毛寒病倚栏。wū yuān fù něi fēi chuān wū,niú mǎ máo hán bìng yǐ lán。
天意欲添人殍野,四时玉烛古来难。tiān yì yù tiān rén piǎo yě,sì shí yù zhú gǔ lái nán。

答裴弟

洪适

常棣成阴慰暮年,困人春雪好长叹。cháng dì chéng yīn wèi mù nián,kùn rén chūn xuě hǎo zhǎng tàn。
闭门终日诗频和,伏枕盈旬病未安。bì mén zhōng rì shī pín hé,fú zhěn yíng xún bìng wèi ān。
已遣携锄移竹径,更思杖策整花栏。yǐ qiǎn xié chú yí zhú jìng,gèng sī zhàng cè zhěng huā lán。
饱闻冰下游鱼跃,所恨双溪一笑难。bǎo wén bīng xià yóu yú yuè,suǒ hèn shuāng xī yī xiào nán。

寄景卢时往豫章

洪适

闻得荼□语牡丹,蜂回蝶散恨春残。wén dé tú yǔ mǔ dān,fēng huí dié sàn hèn chūn cán。
西山拄笏晨光爽,北海空尊夜漏寒。xī shān zhǔ hù chén guāng shuǎng,běi hǎi kōng zūn yè lòu hán。
徐孺堂中同下榻,滕王阁外久凭栏。xú rú táng zhōng tóng xià tà,téng wáng gé wài jiǔ píng lán。
归来已失兰亭集,照眼榴花待细看。guī lái yǐ shī lán tíng jí,zhào yǎn liú huā dài xì kàn。

辛幼安稼轩

洪适

济时方略满心胸,卜筑依城乐事重。jì shí fāng lüè mǎn xīn xiōng,bo zhù yī chéng lè shì zhòng。
岂是求田谋万顷,聊因学圃问三农。qǐ shì qiú tián móu wàn qǐng,liáo yīn xué pǔ wèn sān nóng。
高牙暂借藩维重,燕寝未须归兴浓。gāo yá zàn jiè fān wéi zhòng,yàn qǐn wèi xū guī xīng nóng。
且为君王开再造,它年植杖得从容。qiě wèi jūn wáng kāi zài zào,tā nián zhí zhàng dé cóng róng。

钱伸仲挽诗二首

洪适

佩兰扈芷楚三闾,骋秘抽妍汉子虚。pèi lán hù zhǐ chǔ sān lǘ,chěng mì chōu yán hàn zi xū。
甘向黑头辞印绶,肯将白眼对图书。gān xiàng hēi tóu cí yìn shòu,kěn jiāng bái yǎn duì tú shū。
清规尽入先贤传,绣帐空驰长者车。qīng guī jǐn rù xiān xián chuán,xiù zhàng kōng chí zhǎng zhě chē。
千里缠悲付虞殡,西风吹泪著襟裾。qiān lǐ chán bēi fù yú bìn,xī fēng chuī lèi zhù jīn jū。

钱伸仲挽诗二首

洪适

秋来鸿羽得新文,不谓回封限九原。qiū lái hóng yǔ dé xīn wén,bù wèi huí fēng xiàn jiǔ yuán。
起起若为偿岁梦,嘻嘻无复对朝言。qǐ qǐ ruò wèi cháng suì mèng,xī xī wú fù duì cháo yán。
一编徒挂延陵剑,三径谁开靖节樽。yī biān tú guà yán líng jiàn,sān jìng shuí kāi jìng jié zūn。
尘迹盖棺浑莫问,墓头黄石拜儿孙。chén jì gài guān hún mò wèn,mù tóu huáng shí bài ér sūn。

郭太尉挽诗

洪适

闲适珍台腆旧仪,趣归方俟诏封泥。xián shì zhēn tái tiǎn jiù yí,qù guī fāng qí zhào fēng ní。
人生七十古犹少,执政二三今与齐。rén shēng qī shí gǔ yóu shǎo,zhí zhèng èr sān jīn yǔ qí。
忽见墓门陈石马,空怀宾阁奉金犀。hū jiàn mù mén chén shí mǎ,kōng huái bīn gé fèng jīn xī。
不须知识方流涕,处处俱成桃李蹊。bù xū zhī shí fāng liú tì,chù chù jù chéng táo lǐ qī。

台州会太守致语口号

洪适

子墨声名满上都,同时曾喜得相如。zi mò shēng míng mǎn shàng dōu,tóng shí céng xǐ dé xiāng rú。
二年宁俟棠阴久,一日先看薤本除。èr nián níng qí táng yīn jiǔ,yī rì xiān kàn xiè běn chú。
已向云霄班玉笋,却思风月佩铜鱼。yǐ xiàng yún xiāo bān yù sǔn,què sī fēng yuè pèi tóng yú。
百川莫靳长鲸吸,会即泥封虎爪书。bǎi chuān mò jìn zhǎng jīng xī,huì jí ní fēng hǔ zhǎo shū。

秋阅致语口号

洪适

使星两两下人间,南伯来临黄木湾。shǐ xīng liǎng liǎng xià rén jiān,nán bó lái lín huáng mù wān。
盖海旌幢龙户集,折冲樽俎豹韬闲。gài hǎi jīng chuáng lóng hù jí,zhé chōng zūn zǔ bào tāo xián。
铦锋似雪摇银海,美酒如渑倒玉山。xiān fēng shì xuě yáo yín hǎi,měi jiǔ rú miǎn dào yù shān。
宾主一时皆伟望,璇霄不日侍天颜。bīn zhǔ yī shí jiē wěi wàng,xuán xiāo bù rì shì tiān yán。