古诗词

题大姚山图三首

米友仁

广文当日官虽冷,可奈才名振世何。guǎng wén dāng rì guān suī lěng,kě nài cái míng zhèn shì hé。
他日君家须炙手,而今聊复雀堪罗。tā rì jūn jiā xū zhì shǒu,ér jīn liáo fù què kān luó。

米友仁

宋太原人,后徙襄阳,又徙丹徒。初名伊仁,字元晖,小名虎儿,号懒拙老人,世称小米。米芾子。善书画,徽宗宣和四年,应选为书学博士。高宗绍兴中,仕至权兵部侍郎,以敷文阁待制提举佑神观。受高宗命鉴定法书。善行书。有《阳春集》。 米友仁的作品>>

猜您喜欢

醉花阴

米友仁

一阳来复群阴往。yī yáng lái fù qún yīn wǎng。
吾道从今长。wú dào cóng jīn zhǎng。
万事莫关情,月夕风前,依旧须豪放。wàn shì mò guān qíng,yuè xī fēng qián,yī jiù xū háo fàng。
卿云舒卷浮青嶂。qīng yún shū juǎn fú qīng zhàng。
从古书珍赏。cóng gǔ shū zhēn shǎng。
满引唱新词,春意看看,又到梅梢上。mǎn yǐn chàng xīn cí,chūn yì kàn kàn,yòu dào méi shāo shàng。

小重山

米友仁

雨过风来午暑清。yǔ guò fēng lái wǔ shǔ qīng。
榴花红照眼,向人明。liú huā hóng zhào yǎn,xiàng rén míng。
一枝低映宝钗横。yī zhī dī yìng bǎo chāi héng。
菖蒲酒,玉碗十分斟。chāng pú jiǔ,yù wǎn shí fēn zhēn。
引满听新声。yǐn mǎn tīng xīn shēng。
小轩帘半卷,远山青。xiǎo xuān lián bàn juǎn,yuǎn shān qīng。
几人闲处见闲情。jǐ rén xián chù jiàn xián qíng。
醒还醉,为趣妙难名。xǐng hái zuì,wèi qù miào nán míng。

诉衷情令·渊明诗

米友仁

结庐人境羡陶潜。jié lú rén jìng xiàn táo qián。
车马不来喧。chē mǎ bù lái xuān。
胜处自多真趣,飞鸟日相还。shèng chù zì duō zhēn qù,fēi niǎo rì xiāng hái。
心既远,地仍偏。xīn jì yuǎn,dì réng piān。
见南山。jiàn nán shān。
手持菊颖,山气常佳,欲辨忘言。shǒu chí jú yǐng,shān qì cháng jiā,yù biàn wàng yán。

念奴娇

米友仁

洞天昼永,正中和时候,凉飙初起。dòng tiān zhòu yǒng,zhèng zhōng hé shí hòu,liáng biāo chū qǐ。
羽扇纶巾,云流处,水绕山重云委。yǔ shàn lún jīn,yún liú chù,shuǐ rào shān zhòng yún wěi。
好雨新晴,绮霞明丽,全是丹青戏。hǎo yǔ xīn qíng,qǐ xiá míng lì,quán shì dān qīng xì。
豪攘横卷,楚天应解深秘。háo rǎng héng juǎn,chǔ tiān yīng jiě shēn mì。
留滞。liú zhì。
字学书林,折腰缘为米,无机涉世。zì xué shū lín,zhé yāo yuán wèi mǐ,wú jī shè shì。
投组归来欣自肆,目仰云霄醒醉。tóu zǔ guī lái xīn zì sì,mù yǎng yún xiāo xǐng zuì。
论少卑之,家声接武,月旦评吾子。lùn shǎo bēi zhī,jiā shēng jiē wǔ,yuè dàn píng wú zi。
凭高临望,桂轮徒共千里。píng gāo lín wàng,guì lún tú gòng qiān lǐ。

秀轩

米友仁

山气与湖光,四时足殊秀。shān qì yǔ hú guāng,sì shí zú shū xiù。
我识轩中人,是为益三友。wǒ shí xuān zhōng rén,shì wèi yì sān yǒu。

诗一首

米友仁

山气最佳处,卷舒晴晦云。shān qì zuì jiā chù,juǎn shū qíng huì yún。
心潜帝乡者,愿作乘彼君。xīn qián dì xiāng zhě,yuàn zuò chéng bǐ jūn。

诗一首

米友仁

密密万山重,一派哀湍泻。mì mì wàn shān zhòng,yī pài āi tuān xiè。
此志入瑶琴,当有知音者。cǐ zhì rù yáo qín,dāng yǒu zhī yīn zhě。

题定武本

米友仁

翰墨风流冠古今,鹅池谁不赏山阴。hàn mò fēng liú guān gǔ jīn,é chí shuí bù shǎng shān yīn。
此书虽向昭陵朽,刻石犹能易万金。cǐ shū suī xiàng zhāo líng xiǔ,kè shí yóu néng yì wàn jīn。

题大姚山图三首

米友仁

老年尚喜管城子,更爱好山江上青。lǎo nián shàng xǐ guǎn chéng zi,gèng ài hǎo shān jiāng shàng qīng。
武林秋高晓欲雨,正若此画云冥冥。wǔ lín qiū gāo xiǎo yù yǔ,zhèng ruò cǐ huà yún míng míng。

题大姚山图三首

米友仁

三茅别有洞中天,我欲山居屏世缘。sān máo bié yǒu dòng zhōng tiān,wǒ yù shān jū píng shì yuán。
累行积功多蜕举,玉宸欣有地行仙。lèi xíng jī gōng duō tuì jǔ,yù chén xīn yǒu dì xíng xiān。

为蒋仲友题画

米友仁

乱山深处是烟霞,雨暗晴晖日夕佳。luàn shān shēn chù shì yān xiá,yǔ àn qíng huī rì xī jiā。
至识先生曾到此,故留戏笔在君家。zhì shí xiān shēng céng dào cǐ,gù liú xì bǐ zài jūn jiā。

自题山水

米友仁

霄壤千千万万山,东南胜地熟跻攀。xiāo rǎng qiān qiān wàn wàn shān,dōng nán shèng dì shú jī pān。
古人作语咏不得,我寓无声缣楮间。gǔ rén zuò yǔ yǒng bù dé,wǒ yù wú shēng jiān chǔ jiān。

题自画横披与翟伯寿

米友仁

山中宰相有仙骨,独爱岭头生白云。shān zhōng zǎi xiāng yǒu xiān gǔ,dú ài lǐng tóu shēng bái yún。
壁张此画定惊倒,先请唤人扶著君。bì zhāng cǐ huà dìng jīng dào,xiān qǐng huàn rén fú zhù jūn。

题禊帖诗

米友仁

图契朴雕推圣智,万古奔沈馀末伎。tú qì pǔ diāo tuī shèng zhì,wàn gǔ bēn shěn yú mò jì。
兰亭醉墨更无加,始信功名皆傥尔。lán tíng zuì mò gèng wú jiā,shǐ xìn gōng míng jiē tǎng ěr。
庾翼儿郎岂不黠,自是家鸡惭野雉。yǔ yì ér láng qǐ bù xiá,zì shì jiā jī cán yě zhì。
退之彊聒六艺疏,见处才能到姿媚。tuì zhī jiàng guā liù yì shū,jiàn chù cái néng dào zī mèi。
相公有官那得取,不与官家深自秘。xiāng gōng yǒu guān nà dé qǔ,bù yǔ guān jiā shēn zì mì。
却因同好露心胸,谩使萧翼夸末计。què yīn tóng hǎo lù xīn xiōng,mán shǐ xiāo yì kuā mò jì。
摸金不必曹阿瞒,温韬家有昭陵器。mō jīn bù bì cáo ā mán,wēn tāo jiā yǒu zhāo líng qì。
披沙只恐取黄金,剔轴谁能收故纸。pī shā zhǐ kǒng qǔ huáng jīn,tī zhóu shuí néng shōu gù zhǐ。
天章宝塔高嵯峨,永表文皇好文艺。tiān zhāng bǎo tǎ gāo cuó é,yǒng biǎo wén huáng hǎo wén yì。
至今油蜡传未休,善本何辞万金弃。zhì jīn yóu là chuán wèi xiū,shàn běn hé cí wàn jīn qì。

题董源夏山图

米友仁

崇山过新雨,苍翠浓欲滴。chóng shān guò xīn yǔ,cāng cuì nóng yù dī。
林深不通人,溪回有吟客。lín shēn bù tōng rén,xī huí yǒu yín kè。
日落古道空,天青暮云碧。rì luò gǔ dào kōng,tiān qīng mù yún bì。
何处一声蝉,幽栖仍自得。hé chù yī shēng chán,yōu qī réng zì dé。
3012