古诗词

道中遣兴

曹彦约

游宦何曾乐,佳时又出门。yóu huàn hé céng lè,jiā shí yòu chū mén。
春深花处处,社近鼓村村。chūn shēn huā chù chù,shè jìn gǔ cūn cūn。
天地一羁旅,江山千吐吞。tiān dì yī jī lǚ,jiāng shān qiān tǔ tūn。
平生黄奶误,今日曲生尊。píng shēng huáng nǎi wù,jīn rì qū shēng zūn。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

谢朱鹤皋招饮

曹彦约

里巷浮沉适自由,江城久住似菟裘。lǐ xiàng fú chén shì zì yóu,jiāng chéng jiǔ zhù shì tú qiú。
广文活计贫无那,好客情怀挽不留。guǎng wén huó jì pín wú nà,hǎo kè qíng huái wǎn bù liú。
满院竹风吹酒面,两株榴火发诗愁。mǎn yuàn zhú fēng chuī jiǔ miàn,liǎng zhū liú huǒ fā shī chóu。
料应此外无佳致,人物相看总上游。liào yīng cǐ wài wú jiā zhì,rén wù xiāng kàn zǒng shàng yóu。

旬休日遣怀招陈德温饮

曹彦约

拥鼻南窗对晚阴,自怜终日坐萧森。yōng bí nán chuāng duì wǎn yīn,zì lián zhōng rì zuò xiāo sēn。
相如未遂题桥志,工部虚劳恋阙心。xiāng rú wèi suì tí qiáo zhì,gōng bù xū láo liàn quē xīn。
尽办赤心遭白眼,聊将彩服照青衿。jǐn bàn chì xīn zāo bái yǎn,liáo jiāng cǎi fú zhào qīng jīn。
东邻况有陈惊座,时得花前一盍簪。dōng lín kuàng yǒu chén jīng zuò,shí dé huā qián yī hé zān。

谢罗醴陵宏材乐府见寄

曹彦约

自别湘中首屡回,漏传春信一枝梅。zì bié xiāng zhōng shǒu lǚ huí,lòu chuán chūn xìn yī zhī méi。
固知我老何须此,不与时同亦壮哉。gù zhī wǒ lǎo hé xū cǐ,bù yǔ shí tóng yì zhuàng zāi。
百里去思民父母,三年归作国台莱。bǎi lǐ qù sī mín fù mǔ,sān nián guī zuò guó tái lái。
更将馀力哦新调,三百篇中着意来。gèng jiāng yú lì ó xīn diào,sān bǎi piān zhōng zhe yì lái。

魏总干嘉父以果斋求诗为赋二章

曹彦约

请言山下出泉蒙,蒙养从来有圣功。qǐng yán shān xià chū quán méng,méng yǎng cóng lái yǒu shèng gōng。
三德知仁非好勇,六爻险止要时中。sān dé zhī rén fēi hǎo yǒng,liù yáo xiǎn zhǐ yào shí zhōng。
申枨有欲刚安在,曾子无仁毅不洪。shēn chéng yǒu yù gāng ān zài,céng zi wú rén yì bù hóng。
以果名斋兼众德,力行方见古人风。yǐ guǒ míng zhāi jiān zhòng dé,lì xíng fāng jiàn gǔ rén fēng。

魏总干嘉父以果斋求诗为赋二章

曹彦约

偶向斋名见一斑,其中蓄德尚多端。ǒu xiàng zhāi míng jiàn yī bān,qí zhōng xù dé shàng duō duān。
讲明自有安心要,出处还须中节看。jiǎng míng zì yǒu ān xīn yào,chū chù hái xū zhōng jié kàn。
持以赠君成我拙,归而求此有兄难。chí yǐ zèng jūn chéng wǒ zhuō,guī ér qiú cǐ yǒu xiōng nán。
当年射策封章意,暴虎如由胆亦寒。dāng nián shè cè fēng zhāng yì,bào hǔ rú yóu dǎn yì hán。

遣吏约同官弈棋议事知有苏山之游不果来晚使君载酒见过遂赋此诗

曹彦约

索居谁复共前筹,坐想苏山最上头。suǒ jū shuí fù gòng qián chóu,zuò xiǎng sū shān zuì shàng tóu。
并辔水兼天共远,孤吟棋与酒皆愁。bìng pèi shuǐ jiān tiān gòng yuǎn,gū yín qí yǔ jiǔ jiē chóu。
孰令客里挤排老,不分军前断送秋。shú lìng kè lǐ jǐ pái lǎo,bù fēn jūn qián duàn sòng qiū。
却有邻翁惊笑语,夜来尊俎对贤侯。què yǒu lín wēng jīng xiào yǔ,yè lái zūn zǔ duì xián hóu。

使君黄秘书上印有期闻严召已得好语赋唐律送之

曹彦约

五十莱衣宦海荣,每将忠谠报平生。wǔ shí lái yī huàn hǎi róng,měi jiāng zhōng dǎng bào píng shēng。
暂分竹去宽宵旰,又赐环归近圣明。zàn fēn zhú qù kuān xiāo gàn,yòu cì huán guī jìn shèng míng。
人物渺然须引类,东南竭矣愿休兵。rén wù miǎo rán xū yǐn lèi,dōng nán jié yǐ yuàn xiū bīng。
功名自重囊中物,感悟从来看积诚。gōng míng zì zhòng náng zhōng wù,gǎn wù cóng lái kàn jī chéng。

上湖广总领赵郎中

曹彦约

总角为儿百未更,已陪先进识英名。zǒng jiǎo wèi ér bǎi wèi gèng,yǐ péi xiān jìn shí yīng míng。
惯闻似觉雄风近,因问从知看日明。guàn wén shì jué xióng fēng jìn,yīn wèn cóng zhī kàn rì míng。
千里未迎天子诏,一同先说长官清。qiān lǐ wèi yíng tiān zi zhào,yī tóng xiān shuō zhǎng guān qīng。
吏师况有桐川旧,敢向题舆问去程。lì shī kuàng yǒu tóng chuān jiù,gǎn xiàng tí yú wèn qù chéng。

上湖广总领赵郎中

曹彦约

春风湓浦驻行轩,独许愚儒夜叩关。chūn fēng pén pǔ zhù xíng xuān,dú xǔ yú rú yè kòu guān。
六路方迎新遣使,五年犹念旧登门。liù lù fāng yíng xīn qiǎn shǐ,wǔ nián yóu niàn jiù dēng mén。
薄缘未许南楼分,归梦唯惊丙夜魂。báo yuán wèi xǔ nán lóu fēn,guī mèng wéi jīng bǐng yè hún。
幸自秋江好天色,一帆风月际真源。xìng zì qiū jiāng hǎo tiān sè,yī fān fēng yuè jì zhēn yuán。

上湖广总领赵郎中

曹彦约

岂无山水惮登临,未话平生语欲清。qǐ wú shān shuǐ dàn dēng lín,wèi huà píng shēng yǔ yù qīng。
得马经营今搏手,伤弓忧患几惊心。dé mǎ jīng yíng jīn bó shǒu,shāng gōng yōu huàn jǐ jīng xīn。
所思未觉荆山远,欲往宁辞沔水深。suǒ sī wèi jué jīng shān yuǎn,yù wǎng níng cí miǎn shuǐ shēn。
山水有情弦未绝,请从千里抱鸣琴。shān shuǐ yǒu qíng xián wèi jué,qǐng cóng qiān lǐ bào míng qín。

次韵赵俞宣德石博山香台

曹彦约

水骨苔痕洞穴开,龙腾波涌碧崔嵬。shuǐ gǔ tái hén dòng xué kāi,lóng téng bō yǒng bì cuī wéi。
烟云静向林中起,风雨飞从海上来。yān yún jìng xiàng lín zhōng qǐ,fēng yǔ fēi cóng hǎi shàng lái。
江外庐峰倾瀑布,日边鳌顶对蓬莱。jiāng wài lú fēng qīng pù bù,rì biān áo dǐng duì péng lái。
几经兵火今犹在,拂拭还看贮劫灰。jǐ jīng bīng huǒ jīn yóu zài,fú shì hái kàn zhù jié huī。

送赵侍郎被召

曹彦约

大纛高牙古帅垣,甘泉人物帝王孙。dà dào gāo yá gǔ shuài yuán,gān quán rén wù dì wáng sūn。
文如贺白尤寒素,政似龚黄更本原。wén rú hè bái yóu hán sù,zhèng shì gōng huáng gèng běn yuán。
岁课未书先报政,诏封频趣定调元。suì kè wèi shū xiān bào zhèng,zhào fēng pín qù dìng diào yuán。
欲知惠爱今多少,水满长川月满村。yù zhī huì ài jīn duō shǎo,shuǐ mǎn zhǎng chuān yuè mǎn cūn。

送赵侍郎被召

曹彦约

只为分忧辍近臣,不应持久费经纶。zhǐ wèi fēn yōu chuò jìn chén,bù yīng chí jiǔ fèi jīng lún。
暂来制阃无多日,归去朝天及早春。zàn lái zhì kǔn wú duō rì,guī qù cháo tiān jí zǎo chūn。
红旆绿油生羽翼,落霞秋水动精神。hóng pèi lǜ yóu shēng yǔ yì,luò xiá qiū shuǐ dòng jīng shén。
行行但说长安近,辜负攀留几许人。xíng xíng dàn shuō zhǎng ān jìn,gū fù pān liú jǐ xǔ rén。

送赵侍郎被召

曹彦约

忆昨东来护印章,又从此去饯朝装。yì zuó dōng lái hù yìn zhāng,yòu cóng cǐ qù jiàn cháo zhuāng。
辛勤行李知身老,幸会依莲到骨香。xīn qín xíng lǐ zhī shēn lǎo,xìng huì yī lián dào gǔ xiāng。
五十功名犹落寞,百千怀抱转荒唐。wǔ shí gōng míng yóu luò mò,bǎi qiān huái bào zhuǎn huāng táng。
而今亲见为霖雨,野草幽花特地芳。ér jīn qīn jiàn wèi lín yǔ,yě cǎo yōu huā tè dì fāng。

薛侍郎移镇合肥被命入觐赋唐律诗二章

曹彦约

经济蜚声数十年,只今韫椟固依然。jīng jì fēi shēng shù shí nián,zhǐ jīn yùn dú gù yī rán。
老于思虑惟忧国,好在功名更守边。lǎo yú sī lǜ wéi yōu guó,hǎo zài gōng míng gèng shǒu biān。
人望鼎来须易地,春风早去便朝天。rén wàng dǐng lái xū yì dì,chūn fēng zǎo qù biàn cháo tiān。
汉家老将辉千古,只有留屯服罕幵。hàn jiā lǎo jiāng huī qiān gǔ,zhǐ yǒu liú tún fú hǎn jiān。