古诗词

雨雪中岁享卧病不能陪位令诸子代拜

曹彦约

岁事无多世事忙,病夫终日卧藤床。suì shì wú duō shì shì máng,bìng fū zhōng rì wò téng chuáng。
雪积易消春已近,雨来无节昼偏长。xuě jī yì xiāo chūn yǐ jìn,yǔ lái wú jié zhòu piān zhǎng。
朝仪尚想三回舞,岁享难持一瓣香。cháo yí shàng xiǎng sān huí wǔ,suì xiǎng nán chí yī bàn xiāng。
莫道盖棺便无事,义方犹欲训诸郎。mò dào gài guān biàn wú shì,yì fāng yóu yù xùn zhū láng。
曹彦约

曹彦约

曹彦约(1157~1228)南宋大臣。字简甫,号昌谷,南康军都昌(今属江西)人。淳熙八年进士。曾从朱熹讲学,后受人之召,负责汉阳军事,因部署抗金有方,改知汉阳军。后累官宝谟阁待制、知成都府。嘉定初,为湖南转运判官,镇压郴州(今湖南郴县)瑶民起义,后任利州路(今属陕西)转运判官兼知利州,发漕司储粮减价粜与饥民、通商蠲税,并论兵柄财权并列之弊。宝庆元年,擢为兵部侍郎,迁礼部侍郎,不久又授为兵部尚书,力辞不拜,后以华文阁学士致仕,卒谥“文简”。 曹彦约的作品>>

猜您喜欢

送湖口尉王德高解印东归

曹彦约

笑解龟符指郑乡,应从凤口得书忙。xiào jiě guī fú zhǐ zhèng xiāng,yīng cóng fèng kǒu dé shū máng。
平生璧水功名志,壮岁钟山姓字香。píng shēng bì shuǐ gōng míng zhì,zhuàng suì zhōng shān xìng zì xiāng。
恶少何人窥瓮牖,长官无事燕琴堂。è shǎo hé rén kuī wèng yǒu,zhǎng guān wú shì yàn qín táng。
从今我亦南州吏,乞取梅仙已验方。cóng jīn wǒ yì nán zhōu lì,qǐ qǔ méi xiān yǐ yàn fāng。

程宰虞簿和县庠老桂诗见贻再赋以谢

曹彦约

风流人物冠瀛寰,折桂曾惊咫尺颜。fēng liú rén wù guān yíng huán,zhé guì céng jīng zhǐ chǐ yán。
肯赋摽梅深有味,已标仙籍正相关。kěn fù biāo méi shēn yǒu wèi,yǐ biāo xiān jí zhèng xiāng guān。
一枝笑入弦歌里,千古名传俎豆间。yī zhī xiào rù xián gē lǐ,qiān gǔ míng chuán zǔ dòu jiān。
欲搅枯肠追妙语,飞来双鹤杳难攀。yù jiǎo kū cháng zhuī miào yǔ,fēi lái shuāng hè yǎo nán pān。

龙游道中即事

曹彦约

几年舟楫便吾曹,步入龙游记所遭。jǐ nián zhōu jí biàn wú cáo,bù rù lóng yóu jì suǒ zāo。
激水代舂城旦坐,叉松亲爨店人劳。jī shuǐ dài chōng chéng dàn zuò,chā sōng qīn cuàn diàn rén láo。
屏除车马肩舆冗,料理泥沙甃甓高。píng chú chē mǎ jiān yú rǒng,liào lǐ ní shā zhòu pì gāo。
忙里著晴天意好,坐令行客兴滔滔。máng lǐ zhù qíng tiān yì hǎo,zuò lìng xíng kè xīng tāo tāo。

送腊

曹彦约

谓向年前稍自宽,恼人时序故多端。wèi xiàng nián qián shāo zì kuān,nǎo rén shí xù gù duō duān。
几回水落还添浦,百样天晴却转寒。jǐ huí shuǐ luò hái tiān pǔ,bǎi yàng tiān qíng què zhuǎn hán。
未有梅开供探讨,若无酒遣太衰残。wèi yǒu méi kāi gōng tàn tǎo,ruò wú jiǔ qiǎn tài shuāi cán。
明朝便是春来处,暖律丁宁着眼看。míng cháo biàn shì chūn lái chù,nuǎn lǜ dīng níng zhe yǎn kàn。

家本谯人得奉祠亳州喜赋述怀

曹彦约

宦游随喜亦云聊,笔橐何官晚见招。huàn yóu suí xǐ yì yún liáo,bǐ tuó hé guān wǎn jiàn zhāo。
已定秦关无论蜀,好恢汤亳却归谯。yǐ dìng qín guān wú lùn shǔ,hǎo huī tāng bó què guī qiáo。
雪边庐岳云千岭,雨后湖庄水一腰。xuě biān lú yuè yún qiān lǐng,yǔ hòu hú zhuāng shuǐ yī yāo。
买得扁舟能著我,便无西子也逍遥。mǎi dé biǎn zhōu néng zhù wǒ,biàn wú xī zi yě xiāo yáo。

送钱文季国博赴召

曹彦约

每向招贤看典刑,中间人物似零丁。měi xiàng zhāo xián kàn diǎn xíng,zhōng jiān rén wù shì líng dīng。
只因朋党排诸老,无复纷纶任五经。zhǐ yīn péng dǎng pái zhū lǎo,wú fù fēn lún rèn wǔ jīng。
一节何如归帝所,赐环元不为郎星。yī jié hé rú guī dì suǒ,cì huán yuán bù wèi láng xīng。
古来官职论车斗,只有忠嘉可篆铭。gǔ lái guān zhí lùn chē dòu,zhǐ yǒu zhōng jiā kě zhuàn míng。

送钱文季国博赴召

曹彦约

冲暑相迎慰寂寥,忍寒为别助萧条。chōng shǔ xiāng yíng wèi jì liáo,rěn hán wèi bié zhù xiāo tiáo。
笑谈但喜频挥麈,梦想何尝到续貂。xiào tán dàn xǐ pín huī zhǔ,mèng xiǎng hé cháng dào xù diāo。
已办犁锄供老圃,尚乘轺传托公朝。yǐ bàn lí chú gōng lǎo pǔ,shàng chéng yáo chuán tuō gōng cháo。
班联若问官联旧,说与思归不自聊。bān lián ruò wèn guān lián jiù,shuō yǔ sī guī bù zì liáo。

春到湖庄

曹彦约

堤南堤北水溶溶,旁倚群山不碍风。dī nán dī běi shuǐ róng róng,páng yǐ qún shān bù ài fēng。
收拾田园供老境,栽培桃李课新功。shōu shí tián yuán gōng lǎo jìng,zāi péi táo lǐ kè xīn gōng。
墙头向长千章耸,润下潜流一线通。qiáng tóu xiàng zhǎng qiān zhāng sǒng,rùn xià qián liú yī xiàn tōng。
脚力尚堪行乐在,年来天不负衰翁。jiǎo lì shàng kān xíng lè zài,nián lái tiān bù fù shuāi wēng。

湖庄述怀

曹彦约

昌谷喧声渐屏除,湖庄新意亦空疏。chāng gǔ xuān shēng jiàn píng chú,hú zhuāng xīn yì yì kōng shū。
远栽夏木来鸣鸟,短截寒谼纵小鱼。yuǎn zāi xià mù lái míng niǎo,duǎn jié hán hóng zòng xiǎo yú。
架有空签聊贮药,楼无他用只储书。jià yǒu kōng qiān liáo zhù yào,lóu wú tā yòng zhǐ chǔ shū。
病来得惰因成趣,此外于人百不如。bìng lái dé duò yīn chéng qù,cǐ wài yú rén bǎi bù rú。

湖庄述怀

曹彦约

门无宾客愧朋侪,冷淡何人谅此怀。mén wú bīn kè kuì péng chái,lěng dàn hé rén liàng cǐ huái。
随意作诗无唱和,等闲沽酒不安排。suí yì zuò shī wú chàng hé,děng xián gū jiǔ bù ān pái。
每扶短杖行方稳,欲泛扁舟计未谐。měi fú duǎn zhàng xíng fāng wěn,yù fàn biǎn zhōu jì wèi xié。
访得庐山与彭蠡,不论晴日杂阴霾。fǎng dé lú shān yǔ péng lí,bù lùn qíng rì zá yīn mái。

湖庄春晚

曹彦约

栽种成阴恰十年,水光山色静无边。zāi zhǒng chéng yīn qià shí nián,shuǐ guāng shān sè jìng wú biān。
杏桃赏遍春容老,松竹添多晚力坚。xìng táo shǎng biàn chūn róng lǎo,sōng zhú tiān duō wǎn lì jiān。
向有味中求冷淡,好宽怀处且盘旋。xiàng yǒu wèi zhōng qiú lěng dàn,hǎo kuān huái chù qiě pán xuán。
干戈渐说边尘息,朽木因依得昼眠。gàn gē jiàn shuō biān chén xī,xiǔ mù yīn yī dé zhòu mián。

使君领客访湖庄分简斋茂林当日映群贤之句得群字

曹彦约

风流人物总能文,洗我榛芜久离群。fēng liú rén wù zǒng néng wén,xǐ wǒ zhēn wú jiǔ lí qún。
意气扫除投老障,浩歌惊起住山云。yì qì sǎo chú tóu lǎo zhàng,hào gē jīng qǐ zhù shān yún。
风迎小队春三月,天与湖庄景十分。fēng yíng xiǎo duì chūn sān yuè,tiān yǔ hú zhuāng jǐng shí fēn。
七子赋诗皆宠武,刳肠犹不报殷勤。qī zi fù shī jiē chǒng wǔ,kū cháng yóu bù bào yīn qín。

九日领诸子同季明泛舟之湖庄

曹彦约

为酬佳节访江皋,短棹能宽脚力劳。wèi chóu jiā jié fǎng jiāng gāo,duǎn zhào néng kuān jiǎo lì láo。
把菊未遑忧岁恶,爱松相与叹风饕。bǎ jú wèi huáng yōu suì è,ài sōng xiāng yǔ tàn fēng tāo。
雨馀得水三湖阔,天静无尘九叠高。yǔ yú dé shuǐ sān hú kuò,tiān jìng wú chén jiǔ dié gāo。
老病不将诗领会,新来能赋属儿曹。lǎo bìng bù jiāng shī lǐng huì,xīn lái néng fù shǔ ér cáo。

十月一日陪使君领客之湖庄

曹彦约

鹳鸣双橹压中流,断送馀分不尽秋。guàn míng shuāng lǔ yā zhōng liú,duàn sòng yú fēn bù jǐn qiū。
石罅有声轰壮语,风骄无计尼真游。shí xià yǒu shēng hōng zhuàng yǔ,fēng jiāo wú jì ní zhēn yóu。
江神自合供如愿,艇子尤能送莫愁。jiāng shén zì hé gōng rú yuàn,tǐng zi yóu néng sòng mò chóu。
却笑湖庄真落莫,但留斜日照归驺。què xiào hú zhuāng zhēn luò mò,dàn liú xié rì zhào guī zōu。

送权次翁赴湖北计幕

曹彦约

万灶貔貅趣上边,皇华新遣墨犹鲜。wàn zào pí xiū qù shàng biān,huáng huá xīn qiǎn mò yóu xiān。
何人共了飞刍事,有客同称入幕贤。hé rén gòng le fēi chú shì,yǒu kè tóng chēng rù mù xián。
举酒便惊分袂处,挂帆直到赏音前。jǔ jiǔ biàn jīng fēn mèi chù,guà fān zhí dào shǎng yīn qián。
不妨勋业高前哲,却与山寮作后编。bù fáng xūn yè gāo qián zhé,què yǔ shān liáo zuò hòu biān。