古诗词

五士游岳麓图

张栻

闭门六月汗如雨,出门褦襶纷尘土。bì mén liù yuè hàn rú yǔ,chū mén nài dài fēn chén tǔ。
文书堆案曲肱卧,梦逐征鸿过前浦。wén shū duī àn qū gōng wò,mèng zhú zhēng hóng guò qián pǔ。
西山突兀不可忘,勇往政须求快睹。xī shān tū wù bù kě wàng,yǒng wǎng zhèng xū qiú kuài dǔ。
朝暾未升起微风,中流咿哑挟鸣橹。cháo tūn wèi shēng qǐ wēi fēng,zhōng liú yī yǎ xié míng lǔ。
长林秀色已在望,有如出语见肝腑。zhǎng lín xiù sè yǐ zài wàng,yǒu rú chū yǔ jiàn gān fǔ。
意行爱此松阴直,眼明还喜碑字古。yì xíng ài cǐ sōng yīn zhí,yǎn míng hái xǐ bēi zì gǔ。
高低梵释著幽居,深隐仙家开閟宇。gāo dī fàn shì zhù yōu jū,shēn yǐn xiān jiā kāi bì yǔ。
忽看宫墙高十丈,学宫峨峨起邹鲁。hū kàn gōng qiáng gāo shí zhàng,xué gōng é é qǐ zōu lǔ。
斯文政倚讲磨切,石室重新岂无补。sī wén zhèng yǐ jiǎng mó qiè,shí shì zhòng xīn qǐ wú bǔ。
危梯径上不作难,横栏截出可下俯。wēi tī jìng shàng bù zuò nán,héng lán jié chū kě xià fǔ。
惟兹翼轸一都会,往事繁华杂歌舞。wéi zī yì zhěn yī dōu huì,wǎng shì fán huá zá gē wǔ。
变迁返覆宁重论,昔日楼台连宿莽。biàn qiān fǎn fù níng zhòng lùn,xī rì lóu tái lián sù mǎng。
迩来人物颇还旧,岂止十年此生聚。ěr lái rén wù pǒ hái jiù,qǐ zhǐ shí nián cǐ shēng jù。
泉流涓涓日循除,华表何时鹤来语。quán liú juān juān rì xún chú,huá biǎo hé shí hè lái yǔ。
炎气知不到山林,茗碗蒲团对香缕。yán qì zhī bù dào shān lín,míng wǎn pú tuán duì xiāng lǚ。
鼎来杖屦皆胜引,季也亦复同步武。dǐng lái zhàng jù jiē shèng yǐn,jì yě yì fù tóng bù wǔ。
洛阳年少空白头,三闾大夫浪自苦。luò yáng nián shǎo kōng bái tóu,sān lǘ dà fū làng zì kǔ。
一笑便觉真理存,高谈岂畏丞卿怒。yī xiào biàn jué zhēn lǐ cún,gāo tán qǐ wèi chéng qīng nù。
不图画僧圣得知,貌与儿童作夸诩。bù tú huà sēng shèng dé zhī,mào yǔ ér tóng zuò kuā xǔ。
请君为我添草堂,风雨萧萧守环堵。qǐng jūn wèi wǒ tiān cǎo táng,fēng yǔ xiāo xiāo shǒu huán dǔ。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

马上口占

张栻

向来一雪压霾昏,晓跨征鞍傍水村。xiàng lái yī xuě yā mái hūn,xiǎo kuà zhēng ān bàng shuǐ cūn。
七十二峰俱玉立,巍然更觉祝融尊。qī shí èr fēng jù yù lì,wēi rán gèng jué zhù róng zūn。

马上举韩退之语口占

张栻

扰扰人心随渺茫,更于底处问穹苍。rǎo rǎo rén xīn suí miǎo máng,gèng yú dǐ chù wèn qióng cāng。
今朝开霁君知否,春到无边花草香。jīn cháo kāi jì jūn zhī fǒu,chūn dào wú biān huā cǎo xiāng。

和朱元晦韵

张栻

一见琼山眼为青,马蹄不觉渡沙汀。yī jiàn qióng shān yǎn wèi qīng,mǎ tí bù jué dù shā tīng。
如今谁是王摩诘,为写清新入画屏。rú jīn shuí shì wáng mó jí,wèi xiě qīng xīn rù huà píng。

登山有作

张栻

上头壁立起千寻,下列群峰次第深。shàng tóu bì lì qǐ qiān xún,xià liè qún fēng cì dì shēn。
兀兀篮舆自吟咏,白云流水此时心。wù wù lán yú zì yín yǒng,bái yún liú shuǐ cǐ shí xīn。

和元晦马迹桥

张栻

便请行从马迹桥,何须乘鹤簉丛霄。biàn qǐng xíng cóng mǎ jì qiáo,hé xū chéng hè zào cóng xiāo。
殷勤底事登临去,不为山僧苦见招。yīn qín dǐ shì dēng lín qù,bù wèi shān sēng kǔ jiàn zhāo。

方广道中半岭少憩

张栻

半岭篮舆小驻肩,眼中已觉渺云烟。bàn lǐng lán yú xiǎo zhù jiān,yǎn zhōng yǐ jué miǎo yún yān。
山头更尽无穷境,非是人间别有天。shān tóu gèng jǐn wú qióng jìng,fēi shì rén jiān bié yǒu tiān。

道中景物甚胜吟赏不暇因复作此

张栻

支筇石壁听溪声,却看云山万叠新。zhī qióng shí bì tīng xī shēng,què kàn yún shān wàn dié xīn。
总是诗情吟不彻,一时分付与吾人。zǒng shì shī qíng yín bù chè,yī shí fēn fù yǔ wú rén。

崖边积雪取食清甚赋此

张栻

阴崖积雪射寒光,入齿清甘得味尝。yīn yá jī xuě shè hán guāng,rù chǐ qīng gān dé wèi cháng。
应是山神知客意,故将琼液沃诗肠。yīng shì shān shén zhī kè yì,gù jiāng qióng yè wò shī cháng。

和元晦雪压竹韵

张栻

山行景物总清奇,知费山翁几许诗。shān xíng jǐng wù zǒng qīng qí,zhī fèi shān wēng jǐ xǔ shī。
雪急风号联骑日,月明霜净倚阑时。xuě jí fēng hào lián qí rì,yuè míng shuāng jìng yǐ lán shí。

和元晦怀定叟戏作

张栻

路入青山小作程,每逢佳处忆吾人。lù rù qīng shān xiǎo zuò chéng,měi féng jiā chù yì wú rén。
山林朝市休关念,认取临深履薄身。shān lín cháo shì xiū guān niàn,rèn qǔ lín shēn lǚ báo shēn。

方广圣灯

张栻

阴壑传闻炯夜灯,几人高閤费追寻。yīn hè chuán wén jiǒng yè dēng,jǐ rén gāo gé fèi zhuī xún。
山间光景祇常事,堪笑尘寰万种心。shān jiān guāng jǐng qí cháng shì,kān xiào chén huán wàn zhǒng xīn。

赋罗汉果

张栻

黄实累累本自芳,西湖名字著诸方。huáng shí lèi lèi běn zì fāng,xī hú míng zì zhù zhū fāng。
里称胜母吾常避,珍重山僧自煮汤。lǐ chēng shèng mǔ wú cháng bì,zhēn zhòng shān sēng zì zhǔ tāng。

和元晦咏画壁

张栻

松杉夹路自清阴,溪水有源谁复寻。sōng shān jiā lù zì qīng yīn,xī shuǐ yǒu yuán shuí fù xún。
忽见画图开四壁,悠然端亦慰予心。hū jiàn huà tú kāi sì bì,yōu rán duān yì wèi yǔ xīn。

和择之赋泉声

张栻

试问今宵涧底声,何如三叹有馀音。shì wèn jīn xiāo jiàn dǐ shēng,hé rú sān tàn yǒu yú yīn。
堂中衲子还知否,月白风清底处寻。táng zhōng nà zi hái zhī fǒu,yuè bái fēng qīng dǐ chù xún。

和择之赋霜月

张栻

月华明洁好霜天,遥指层城几暮烟。yuè huá míng jié hǎo shuāng tiān,yáo zhǐ céng chéng jǐ mù yān。
妙意此时谁与寄,美人湘水隔娟娟。miào yì cǐ shí shuí yǔ jì,měi rén xiāng shuǐ gé juān juān。