古诗词

游灵岩

张栻

我登姑苏台,笑指前溪水。wǒ dēng gū sū tái,xiào zhǐ qián xī shuǐ。
水从具区来,古色映清泚。shuǐ cóng jù qū lái,gǔ sè yìng qīng cǐ。
明朝泛舟去,两岸杂蘋芷。míng cháo fàn zhōu qù,liǎng àn zá píng zhǐ。
萦纡知几曲,举目皆可喜。yíng yū zhī jǐ qū,jǔ mù jiē kě xǐ。
稻熟千顷黄,秋入四山紫。dào shú qiān qǐng huáng,qiū rù sì shān zǐ。
疏钟度横塘,青帘穿野市。shū zhōng dù héng táng,qīng lián chuān yě shì。
忽惊秀气逼,突兀平地起。hū jīng xiù qì bī,tū wù píng dì qǐ。
飞阁出林颠,穹石满山趾。fēi gé chū lín diān,qióng shí mǎn shān zhǐ。
褰裳上深径,鸣蝉声聒耳。qiān shang shàng shēn jìng,míng chán shēng guā ěr。
木罅露遐观,欲进足屡止。mù xià lù xiá guān,yù jìn zú lǚ zhǐ。
梵宫开何年,金碧焕相倚。fàn gōng kāi hé nián,jīn bì huàn xiāng yǐ。
上方纳湖光,千里净如砥。shàng fāng nà hú guāng,qiān lǐ jìng rú dǐ。
中峰何亭亭,正尔当燕几。zhōng fēng hé tíng tíng,zhèng ěr dāng yàn jǐ。
沙阔鸥鹭微,水落鱼龙徙。shā kuò ōu lù wēi,shuǐ luò yú lóng xǐ。
云绕阖闾邦,草迷于越垒。yún rào hé lǘ bāng,cǎo mí yú yuè lěi。
琴台俯香径,不念前王侈。qín tái fǔ xiāng jìng,bù niàn qián wáng chǐ。
兹山自古今,讵此能为疻。zī shān zì gǔ jīn,jù cǐ néng wèi zhǐ。
老松独坚卧,根株互盘峙。lǎo sōng dú jiān wò,gēn zhū hù pán zhì。
颓然阅沧波,爱此青未已。tuí rán yuè cāng bō,ài cǐ qīng wèi yǐ。
我来三日留,幽事付行李。wǒ lái sān rì liú,yōu shì fù xíng lǐ。
领略宁有穷,登临聊可纪。lǐng lüè níng yǒu qióng,dēng lín liáo kě jì。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

元日

张栻

古史书元意义存,春秋揭示更分明。gǔ shǐ shū yuán yì yì cún,chūn qiū jiē shì gèng fēn míng。
人心天理初无欠,正本端原万善生。rén xīn tiān lǐ chū wú qiàn,zhèng běn duān yuán wàn shàn shēng。

从郑少嘉求贡纲馀茶

张栻

贡包馀璧小盘龙,独占人间第一功。gòng bāo yú bì xiǎo pán lóng,dú zhàn rén jiān dì yī gōng。
乞与清风行万里,为君一洗瘴云空。qǐ yǔ qīng fēng xíng wàn lǐ,wèi jūn yī xǐ zhàng yún kōng。

从郑少嘉求贡纲馀茶

张栻

茗事萧疏五岭中,修仁但可愈头风。míng shì xiāo shū wǔ lǐng zhōng,xiū rén dàn kě yù tóu fēng。
春前龙焙令人忆,知与故人风味同。chūn qián lóng bèi lìng rén yì,zhī yǔ gù rén fēng wèi tóng。

初食荔枝

张栻

开奁未暇论香味,便合令居第一流。kāi lián wèi xiá lùn xiāng wèi,biàn hé lìng jū dì yī liú。
细擘轻红倾瑞露,周南端复且淹留。xì bāi qīng hóng qīng ruì lù,zhōu nán duān fù qiě yān liú。

初食荔枝

张栻

照水依山只自奇,晞风沐雨借光辉。zhào shuǐ yī shān zhǐ zì qí,xī fēng mù yǔ jiè guāng huī。
冰肌不受红尘涴,赪颊从教酒晕肥。bīng jī bù shòu hóng chén wò,chēng jiá cóng jiào jiǔ yūn féi。

岭南荔枝不可寄远龙眼新熟辄以五百颗奉晦叔或可与伯逢共一酌也

张栻

荔子如今尚典刑,秋林圆实著嘉名。lì zi rú jīn shàng diǎn xíng,qiū lín yuán shí zhù jiā míng。
虽无赪玉南风面,却耐筠笼千里行。suī wú chēng yù nán fēng miàn,què nài yún lóng qiān lǐ xíng。

岭南荔枝不可寄远龙眼新熟辄以五百颗奉晦叔或可与伯逢共一酌也

张栻

手自封题寄故人,聊将风味赴诗唇。shǒu zì fēng tí jì gù rén,liáo jiāng fēng wèi fù shī chún。
千年尚忆唐羌疏,不污华清驿骑尘。qiān nián shàng yì táng qiāng shū,bù wū huá qīng yì qí chén。

寿定叟弟

张栻

闻说清朝对紫宸,君王侧席屡咨询。wén shuō qīng cháo duì zǐ chén,jūn wáng cè xí lǚ zī xún。
惟应民瘼开陈切,故遣分符验抚循。wéi yīng mín mò kāi chén qiè,gù qiǎn fēn fú yàn fǔ xún。

寿定叟弟

张栻

闻说严人爱贰车,呻吟赴愬赖携扶。wén shuō yán rén ài èr chē,shēn yín fù sù lài xié fú。
从今充扩应无倦,千里疲民待子苏。cóng jīn chōng kuò yīng wú juàn,qiān lǐ pí mín dài zi sū。

寿定叟弟

张栻

闻说年来更老成,清心寡欲厌纷纭。wén shuō nián lái gèng lǎo chéng,qīng xīn guǎ yù yàn fēn yún。
固知造物有深意,端享修龄看策勋。gù zhī zào wù yǒu shēn yì,duān xiǎng xiū líng kàn cè xūn。

寿定叟弟

张栻

秋风想已治归装,吾亦扁舟具碧湘。qiū fēng xiǎng yǐ zhì guī zhuāng,wú yì biǎn zhōu jù bì xiāng。
世味只应谙历遍,何如兄弟对方床。shì wèi zhǐ yīng ān lì biàn,hé rú xiōng dì duì fāng chuáng。

寿定叟弟

张栻

年年桂绽菊开时,长忆芳樽共一卮。nián nián guì zhàn jú kāi shí,zhǎng yì fāng zūn gòng yī zhī。
请诵周人和乐句,全胜三叹陟冈诗。qǐng sòng zhōu rén hé lè jù,quán shèng sān tàn zhì gāng shī。

丙申至前五日复坐南窗忆去年诗又成两章

张栻

依然红日照窗楣,还是去年消息时。yī rán hóng rì zhào chuāng méi,hái shì qù nián xiāo xī shí。
妙理不须寻辙迹,只于生处验新知。miào lǐ bù xū xún zhé jì,zhǐ yú shēng chù yàn xīn zhī。

丙申至前五日复坐南窗忆去年诗又成两章

张栻

新晴物物有春意,正值一阳来复时。xīn qíng wù wù yǒu chūn yì,zhèng zhí yī yáng lái fù shí。
变化无穷俱是易,探原密处起乾知。biàn huà wú qióng jù shì yì,tàn yuán mì chù qǐ qián zhī。

题雉山禊亭

张栻

一曲清江正可怜,隔江新竹露娟娟。yī qū qīng jiāng zhèng kě lián,gé jiāng xīn zhú lù juān juān。
好风成我曲肱梦,起看飞云度碧天。hǎo fēng chéng wǒ qū gōng mèng,qǐ kàn fēi yún dù bì tiān。