古诗词

过洞庭

张栻

城头鸡一号,浩荡风脚回。chéng tóu jī yī hào,hào dàng fēng jiǎo huí。
篙师起相呼,牵帆上高桅。gāo shī qǐ xiāng hū,qiān fān shàng gāo wéi。
我亦推枕听,波浪声轰豗。wǒ yì tuī zhěn tīng,bō làng shēng hōng huī。
窗间试一觇,万顷银山开。chuāng jiān shì yī chān,wàn qǐng yín shān kāi。
附火且安坐,念此亦快哉。fù huǒ qiě ān zuò,niàn cǐ yì kuài zāi。
良久天平明,已见金沙堆。liáng jiǔ tiān píng míng,yǐ jiàn jīn shā duī。
泊舟古庙底,喜色动舆台。pō zhōu gǔ miào dǐ,xǐ sè dòng yú tái。
我行正长夏,及此岁律摧。wǒ xíng zhèng zhǎng xià,jí cǐ suì lǜ cuī。
通籍恨亡补,敢赋归去来。tōng jí hèn wáng bǔ,gǎn fù guī qù lái。
所至有何忙,妙处姑徘徊。suǒ zhì yǒu hé máng,miào chù gū pái huái。
险阻元自平,鸥鸟亦不猜。xiǎn zǔ yuán zì píng,ōu niǎo yì bù cāi。
万事有定理,渠谩费安排。wàn shì yǒu dìng lǐ,qú mán fèi ān pái。
明朝上湘水,雪意正栽培。míng cháo shàng xiāng shuǐ,xuě yì zhèng zāi péi。
行矣一杯酒,好在故园梅。xíng yǐ yī bēi jiǔ,hǎo zài gù yuán méi。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

芭蕉茶送伯承伯承赋诗三章次韵

张栻

春去云藏岳麓,梅黄雨涨昭潭。chūn qù yún cáng yuè lù,méi huáng yǔ zhǎng zhāo tán。
政尔倚栏无那,一瓯唤起清谈。zhèng ěr yǐ lán wú nà,yī ōu huàn qǐ qīng tán。