古诗词

清明后七日与客同为水东之游翌朝赋此

张栻

平生山水癖,妙处只自知。píng shēng shān shuǐ pǐ,miào chù zhǐ zì zhī。
夙约常寡味,邂逅惬心期。sù yuē cháng guǎ wèi,xiè hòu qiè xīn qī。
幅巾与藜杖,安步随所之。fú jīn yǔ lí zhàng,ān bù suí suǒ zhī。
朅来坐官府,颇觉此愿违。qiè lái zuò guān fǔ,pǒ jué cǐ yuàn wéi。
城头望群峰,欲往类绊羁。chéng tóu wàng qún fēng,yù wǎng lèi bàn jī。
三春苦风雨,晴日一伸眉。sān chūn kǔ fēng yǔ,qíng rì yī shēn méi。
沙边散车骑,竹舆从呕咿。shā biān sàn chē qí,zhú yú cóng ǒu yī。
独与三四客,野服相追随。dú yǔ sān sì kè,yě fú xiāng zhuī suí。
亭高俯空旷,洞古探瑰奇。tíng gāo fǔ kōng kuàng,dòng gǔ tàn guī qí。
悬崖隐日月,幽壑蟠蛟螭。xuán yá yǐn rì yuè,yōu hè pán jiāo chī。
涧水杂鸣佩,松风发清吹。jiàn shuǐ zá míng pèi,sōng fēng fā qīng chuī。
兴来即倾酒,语到亦论诗。xīng lái jí qīng jiǔ,yǔ dào yì lùn shī。
聊揩簿书眼,偿此闲暇时。liáo kāi bù shū yǎn,cháng cǐ xián xiá shí。
所历固未厌,所感多馀思。suǒ lì gù wèi yàn,suǒ gǎn duō yú sī。
昔游木叶下,今兹绿阴肥。xī yóu mù yè xià,jīn zī lǜ yīn féi。
江山虽可识,岁月乃如驰。jiāng shān suī kě shí,suì yuè nǎi rú chí。
素餐岂不念,怀安敢云私。sù cān qǐ bù niàn,huái ān gǎn yún sī。
归来耿不寐,攲枕听晨鸡。guī lái gěng bù mèi,qī zhěn tīng chén jī。
张栻

张栻

张栻是南宋中兴名相张浚之子。著名理学家和教育家,湖湘学派集大成者。与朱熹、吕祖谦齐名,时称“东南三贤”。官至右文殿修撰。著有《南轩集》。 张栻的作品>>

猜您喜欢

题城南书院三十四咏

张栻

秋后冬前一月晴,小园佳处日经行。qiū hòu dōng qián yī yuè qíng,xiǎo yuán jiā chù rì jīng xíng。
半山木落楼台露,几树霜馀橘柚明。bàn shān mù luò lóu tái lù,jǐ shù shuāng yú jú yòu míng。

题城南书院三十四咏

张栻

铙鼓喧豗十里城,人情正喜上元晴。náo gǔ xuān huī shí lǐ chéng,rén qíng zhèng xǐ shàng yuán qíng。
瘦筇独立湖边路,却有白鸥同眼明。shòu qióng dú lì hú biān lù,què yǒu bái ōu tóng yǎn míng。

题城南书院三十四咏

张栻

和风习习禽声乐,晴日迟迟花气深。hé fēng xí xí qín shēng lè,qíng rì chí chí huā qì shēn。
妙理冲融无间断,湖边伫立此时心。miào lǐ chōng róng wú jiān duàn,hú biān zhù lì cǐ shí xīn。

题城南书院三十四咏

张栻

晓来天气便清新,独倚阑干正暮春。xiǎo lái tiān qì biàn qīng xīn,dú yǐ lán gàn zhèng mù chūn。
花落花开莺自语,东风吹水细鳞鳞。huā luò huā kāi yīng zì yǔ,dōng fēng chuī shuǐ xì lín lín。

题城南书院三十四咏

张栻

花柳芳妍十日晴,五更风雨送馀春。huā liǔ fāng yán shí rì qíng,wǔ gèng fēng yǔ sòng yú chūn。
莫嫌红紫都吹尽,新绿满园还可人。mò xián hóng zǐ dōu chuī jǐn,xīn lǜ mǎn yuán hái kě rén。

题城南书院三十四咏

张栻

并湖数亩新疏辟,便有鱼儿作队行。bìng hú shù mǔ xīn shū pì,biàn yǒu yú ér zuò duì xíng。
我亦随流浮小艇,晚凉细看縠纹生。wǒ yì suí liú fú xiǎo tǐng,wǎn liáng xì kàn hú wén shēng。

题城南书院三十四咏

张栻

无言桃李也成阴,叶底黄鹂自好音。wú yán táo lǐ yě chéng yīn,yè dǐ huáng lí zì hǎo yīn。
一缕炉烟清昼永,韦编卷罢短长吟。yī lǚ lú yān qīng zhòu yǒng,wéi biān juǎn bà duǎn zhǎng yín。

题城南书院三十四咏

张栻

化工生意源源在,静处详观总不偏。huà gōng shēng yì yuán yuán zài,jìng chù xiáng guān zǒng bù piān。
飞絮满空春不尽,新荷贴水已田田。fēi xù mǎn kōng chūn bù jǐn,xīn hé tiē shuǐ yǐ tián tián。

题城南书院三十四咏

张栻

野艇新成寻丈许,柳堤橘浦足周旋。yě tǐng xīn chéng xún zhàng xǔ,liǔ dī jú pǔ zú zhōu xuán。
添蓬不但为遮日,准拟乘凉听雨眠。tiān péng bù dàn wèi zhē rì,zhǔn nǐ chéng liáng tīng yǔ mián。

题城南书院三十四咏

张栻

暮从别墅跨驴归,风雨萧萧泥溅衣。mù cóng bié shù kuà lǘ guī,fēng yǔ xiāo xiāo ní jiàn yī。
出门回首且按辔,细听泉声和式微。chū mén huí shǒu qiě àn pèi,xì tīng quán shēng hé shì wēi。

题城南书院三十四咏

张栻

阴阴松竹影自转,午枕无人到北窗。yīn yīn sōng zhú yǐng zì zhuǎn,wǔ zhěn wú rén dào běi chuāng。
何许狂风来动地,梦回波浪汹春江。hé xǔ kuáng fēng lái dòng dì,mèng huí bō làng xiōng chūn jiāng。

题城南书院三十四咏

张栻

疏竹萧萧正雨声,眼中日影又还晴。shū zhú xiāo xiāo zhèng yǔ shēng,yǎn zhōng rì yǐng yòu hái qíng。
钩窗燕坐夏将半,荷叶已香湖水清。gōu chuāng yàn zuò xià jiāng bàn,hé yè yǐ xiāng hú shuǐ qīng。

题城南书院三十四咏

张栻

莫道闲中一事无,闲中事业有工夫。mò dào xián zhōng yī shì wú,xián zhōng shì yè yǒu gōng fū。
闭门清昼读书罢,扫地焚香到日晡。bì mén qīng zhòu dú shū bà,sǎo dì fén xiāng dào rì bū。

题城南书院三十四咏

张栻

亭畔薰风尽日凉,来从水面过新篁。tíng pàn xūn fēng jǐn rì liáng,lái cóng shuǐ miàn guò xīn huáng。
悠然但觉盈襟抱,千古虞弦意未央。yōu rán dàn jué yíng jīn bào,qiān gǔ yú xián yì wèi yāng。

题城南书院三十四咏

张栻

拍堤水满草茸茸,尽日野航西复东。pāi dī shuǐ mǎn cǎo rōng rōng,jǐn rì yě háng xī fù dōng。
欲去未须愁日暮,月明波面更溶溶。yù qù wèi xū chóu rì mù,yuè míng bō miàn gèng róng róng。