古诗词

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

恩分千里赏犹轻,好建精思李柏亭。ēn fēn qiān lǐ shǎng yóu qīng,hǎo jiàn jīng sī lǐ bǎi tíng。
日映冰壶融皎洁,风临玉树发葱青。rì yìng bīng hú róng jiǎo jié,fēng lín yù shù fā cōng qīng。
高名竞慕蒲葵扇,雅操宁施刻镂屏。gāo míng jìng mù pú kuí shàn,yǎ cāo níng shī kè lòu píng。
梦得惠连春草句,虚传李白是金星。mèng dé huì lián chūn cǎo jù,xū chuán lǐ bái shì jīn xīng。

傅察

宋孟州济源人,字公晦。傅尧俞从孙。徽宗崇宁五年进士。蔡京闻其名,欲妻以女,拒弗答。调青州司法参军,历永平、淄川丞,入为太常博士,迁兵部、吏部员外郎。宣和七年,接伴金国贺正旦使,至韩城镇。时金渝盟入寇,迫其东北行,道逢金太子斡离不,令下拜,抗辩不屈而死。谥忠肃。有《忠肃集》。 傅察的作品>>

猜您喜欢

次韵申泮宫直宿早秋四首

傅察

皎皎清波满四空,疏林散影弄朦胧。jiǎo jiǎo qīng bō mǎn sì kōng,shū lín sàn yǐng nòng méng lóng。
援毫欲赋阳台梦,振袂欣乘玉宇风。yuán háo yù fù yáng tái mèng,zhèn mèi xīn chéng yù yǔ fēng。
已觉素秋来席上,却疑仙景落壶中。yǐ jué sù qiū lái xí shàng,què yí xiān jǐng luò hú zhōng。
凌云未许攀仙桂,卧看冰轮没汉东。líng yún wèi xǔ pān xiān guì,wò kàn bīng lún méi hàn dōng。

次韵申泮宫直宿早秋四首

傅察

一方明月落长空,万里馀辉锁玉栊。yī fāng míng yuè luò zhǎng kōng,wàn lǐ yú huī suǒ yù lóng。
蝉韵啾啾来远木,槐云袅袅弄清风。chán yùn jiū jiū lái yuǎn mù,huái yún niǎo niǎo nòng qīng fēng。
共邀载酒陶彭泽,走访谈经戴侍中。gòng yāo zài jiǔ táo péng zé,zǒu fǎng tán jīng dài shì zhōng。
景物萧然无限思,靓妆应许过墙东。jǐng wù xiāo rán wú xiàn sī,jìng zhuāng yīng xǔ guò qiáng dōng。

次韵申泮宫直宿早秋四首

傅察

泮宫深闭绛帷空,摇想佳人照绮栊。pàn gōng shēn bì jiàng wéi kōng,yáo xiǎng jiā rén zhào qǐ lóng。
闲倚画屏怜永夜,懒摇纨扇引凉风。xián yǐ huà píng lián yǒng yè,lǎn yáo wán shàn yǐn liáng fēng。
直疑令史归天上,犹想阳台入梦中。zhí yí lìng shǐ guī tiān shàng,yóu xiǎng yáng tái rù mèng zhōng。
展转觉来无一事,日摇槐影桂窗东。zhǎn zhuǎn jué lái wú yī shì,rì yáo huái yǐng guì chuāng dōng。

同工曹至临洛道中禾黍蔚然喜而作呈朱令

傅察

甘雨初匀岁事时,冥冥造物本无私。gān yǔ chū yún suì shì shí,míng míng zào wù běn wú sī。
绿云卷地薰风细,翠浪翻天晓露滋。lǜ yún juǎn dì xūn fēng xì,cuì làng fān tiān xiǎo lù zī。
已见郊原深没马,预欣场圃积如坻。yǐ jiàn jiāo yuán shēn méi mǎ,yù xīn chǎng pǔ jī rú chí。
从来令尹忧民切,短句聊凭一解颐。cóng lái lìng yǐn yōu mín qiè,duǎn jù liáo píng yī jiě yí。

方量牧地次韵工曹王亚叟

傅察

朝廷庶事备成康,郡邑承风底事忙。cháo tíng shù shì bèi chéng kāng,jùn yì chéng fēng dǐ shì máng。
要使幅员无旷土,始知冀北有留良。yào shǐ fú yuán wú kuàng tǔ,shǐ zhī jì běi yǒu liú liáng。
疏狂似我徒劳耳,术业如君讵易量。shū kuáng shì wǒ tú láo ěr,shù yè rú jūn jù yì liàng。
奔走幸容陪笑语,每观醉墨屡琳琅。bēn zǒu xìng róng péi xiào yǔ,měi guān zuì mò lǚ lín láng。

杜无逸留别次韵三首

傅察

薰蒸和气浃丰年,羸老欣闻诏令宣。xūn zhēng hé qì jiā fēng nián,léi lǎo xīn wén zhào lìng xuān。
疾恶如雠知劲节,清言有味乐推贤。jí è rú chóu zhī jìn jié,qīng yán yǒu wèi lè tuī xián。
却嫌松菊荒三径,故乞丝纶下九天。què xián sōng jú huāng sān jìng,gù qǐ sī lún xià jiǔ tiān。
欲识邦人思厚德,四郊草木亦依然。yù shí bāng rén sī hòu dé,sì jiāo cǎo mù yì yī rán。

杜无逸留别次韵三首

傅察

汪汪万顷浸清波,千里旁渐惠泽多。wāng wāng wàn qǐng jìn qīng bō,qiān lǐ páng jiàn huì zé duō。
化比宋均方渡虎,瑞同黄霸自生禾。huà bǐ sòng jūn fāng dù hǔ,ruì tóng huáng bà zì shēng hé。
盘根治剧观游刃,破胆投奸去宿疴。pán gēn zhì jù guān yóu rèn,pò dǎn tóu jiān qù sù kē。
已有讴吟喧井邑,更传佳句似阴何。yǐ yǒu ōu yín xuān jǐng yì,gèng chuán jiā jù shì yīn hé。

无逸用前韵见谢复次韵三首

傅察

藉藉声名自妙年,优优惠化咏来宣。jí jí shēng míng zì miào nián,yōu yōu huì huà yǒng lái xuān。
宁夸衣锦光前牒,便拟挥金继昔贤。níng kuā yī jǐn guāng qián dié,biàn nǐ huī jīn jì xī xián。
秀句屡同歌白雪,高标犹幸视青天。xiù jù lǚ tóng gē bái xuě,gāo biāo yóu xìng shì qīng tiān。
自惭不得陪驺御,空想馀风尚凛然。zì cán bù dé péi zōu yù,kōng xiǎng yú fēng shàng lǐn rán。

无逸用前韵见谢复次韵三首

傅察

一麾聊复散馀波,才比淮阴益办多。yī huī liáo fù sàn yú bō,cái bǐ huái yīn yì bàn duō。
千里宣威憺夏日,三年种德敛秋禾。qiān lǐ xuān wēi dàn xià rì,sān nián zhǒng dé liǎn qiū hé。
如纶忽听颁新渥,勿药还欣已旧疴。rú lún hū tīng bān xīn wò,wù yào hái xīn yǐ jiù kē。
却恐九重思治行,蒲轮它日竟如何。què kǒng jiǔ zhòng sī zhì xíng,pú lún tā rì jìng rú hé。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

南宫三日仕非轻,湖海归来一草亭。nán gōng sān rì shì fēi qīng,hú hǎi guī lái yī cǎo tíng。
誉袭芝兰方冉冉,节高松柏独青青。yù xí zhī lán fāng rǎn rǎn,jié gāo sōng bǎi dú qīng qīng。
仁风已播袁宏扇,素尚行须毛玠屏。rén fēng yǐ bō yuán hóng shàn,sù shàng xíng xū máo jiè píng。
岂待期年归报政,人占此地有台星。qǐ dài qī nián guī bào zhèng,rén zhàn cǐ dì yǒu tái xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

庄周蝴蝶梦魂轻,盘谷家山有旧亭。zhuāng zhōu hú dié mèng hún qīng,pán gǔ jiā shān yǒu jiù tíng。
下笔未能工媲白,折腰何敢望纡青。xià bǐ wèi néng gōng pì bái,zhé yāo hé gǎn wàng yū qīng。
思鱼此日空弹铗,误墨他年点画屏。sī yú cǐ rì kōng dàn jiá,wù mò tā nián diǎn huà píng。
寂寞草玄绳户闭,犹堪归伴少微星。jì mò cǎo xuán shéng hù bì,yóu kān guī bàn shǎo wēi xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

五月黄尘去传轻,褰裳几处宿邮亭。wǔ yuè huáng chén qù chuán qīng,qiān shang jǐ chù sù yóu tíng。
共知向日输心赤,莫叹微霜点鬓青。gòng zhī xiàng rì shū xīn chì,mò tàn wēi shuāng diǎn bìn qīng。
每傍重霄求宝剑,欲令新木作枯屏。měi bàng zhòng xiāo qiú bǎo jiàn,yù lìng xīn mù zuò kū píng。
流传剩有风骚句,摇想群公若会星。liú chuán shèng yǒu fēng sāo jù,yáo xiǎng qún gōng ruò huì xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

气盖千人一羽轻,九霄丹鹤唳华亭。qì gài qiān rén yī yǔ qīng,jiǔ xiāo dān hè lì huá tíng。
姓名已入金瓯覆,留滞休嗟银印青。xìng míng yǐ rù jīn ōu fù,liú zhì xiū jiē yín yìn qīng。
彩笔掞天摛丽藻,高标插地见长屏。cǎi bǐ shàn tiān chī lì zǎo,gāo biāo chā dì jiàn zhǎng píng。
盐梅他日从人望,商说何功比列星。yán méi tā rì cóng rén wàng,shāng shuō hé gōng bǐ liè xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

圣代勤民岂外轻,声名今已播边亭。shèng dài qín mín qǐ wài qīng,shēng míng jīn yǐ bō biān tíng。
风摇铃阁终晨静,雨锁棠阴满地青。fēng yáo líng gé zhōng chén jìng,yǔ suǒ táng yīn mǎn dì qīng。
赐表殊功宜冕服,荣分从吏亦缇屏。cì biǎo shū gōng yí miǎn fú,róng fēn cóng lì yì tí píng。
如公学问留闲郡,东壁何人应二星。rú gōng xué wèn liú xián jùn,dōng bì hé rén yīng èr xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

十年尘土坐才轻,五斗犹堪佐县亭。shí nián chén tǔ zuò cái qīng,wǔ dòu yóu kān zuǒ xiàn tíng。
鼎贵敢歆新绶紫,固穷唯有旧毡青。dǐng guì gǎn xīn xīn shòu zǐ,gù qióng wéi yǒu jiù zhān qīng。
已甘终作轮囷木,未忍翻同屈曲屏。yǐ gān zhōng zuò lún qūn mù,wèi rěn fān tóng qū qū píng。
犹喜膺门被容接,常瞻郎位蔚然星。yóu xǐ yīng mén bèi róng jiē,cháng zhān láng wèi wèi rán xīng。
1121234567»