古诗词

雪九首

傅察

春雷忽隐隐,春雪复纷纷。chūn léi hū yǐn yǐn,chūn xuě fù fēn fēn。
农夫戒及泽,荷锸已成云。nóng fū jiè jí zé,hé chā yǐ chéng yún。

傅察

宋孟州济源人,字公晦。傅尧俞从孙。徽宗崇宁五年进士。蔡京闻其名,欲妻以女,拒弗答。调青州司法参军,历永平、淄川丞,入为太常博士,迁兵部、吏部员外郎。宣和七年,接伴金国贺正旦使,至韩城镇。时金渝盟入寇,迫其东北行,道逢金太子斡离不,令下拜,抗辩不屈而死。谥忠肃。有《忠肃集》。 傅察的作品>>

猜您喜欢

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

十年尘土坐才轻,五斗犹堪佐县亭。shí nián chén tǔ zuò cái qīng,wǔ dòu yóu kān zuǒ xiàn tíng。
鼎贵敢歆新绶紫,固穷唯有旧毡青。dǐng guì gǎn xīn xīn shòu zǐ,gù qióng wéi yǒu jiù zhān qīng。
已甘终作轮囷木,未忍翻同屈曲屏。yǐ gān zhōng zuò lún qūn mù,wèi rěn fān tóng qū qū píng。
犹喜膺门被容接,常瞻郎位蔚然星。yóu xǐ yīng mén bèi róng jiē,cháng zhān láng wèi wèi rán xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

银钩落纸彩毫轻,醉写新诗入禁亭。yín gōu luò zhǐ cǎi háo qīng,zuì xiě xīn shī rù jìn tíng。
学擅儒宗穷壸奥,文摛墨妙炳丹青。xué shàn rú zōng qióng kǔn ào,wén chī mò miào bǐng dān qīng。
亲承零露如金掌,密蔽冲风似宝屏。qīn chéng líng lù rú jīn zhǎng,mì bì chōng fēng shì bǎo píng。
雅意未须嗟出守,宵衣方念庶民星。yǎ yì wèi xū jiē chū shǒu,xiāo yī fāng niàn shù mín xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

九万鹏程举翮轻,蚤年高誉满江亭。jiǔ wàn péng chéng jǔ hé qīng,zǎo nián gāo yù mǎn jiāng tíng。
曾分兰省趋墀赤,行从荷囊拜琐青。céng fēn lán shěng qū chí chì,xíng cóng hé náng bài suǒ qīng。
雅度最宜锵玉佩,精忠不用绿沉屏。yǎ dù zuì yí qiāng yù pèi,jīng zhōng bù yòng lǜ chén píng。
欲令行部襜帷去,要使人争识景星。yù lìng xíng bù chān wéi qù,yào shǐ rén zhēng shí jǐng xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

久嗟留滞压丛轻,桃李无言向野亭。jiǔ jiē liú zhì yā cóng qīng,táo lǐ wú yán xiàng yě tíng。
展骥始应流汗赤,登龙早见出蓝青。zhǎn jì shǐ yīng liú hàn chì,dēng lóng zǎo jiàn chū lán qīng。
三馀共对贤人酒,四野欣瞻别驾屏。sān yú gòng duì xián rén jiǔ,sì yě xīn zhān bié jià píng。
何日蒲轮趋加节,便看两两映魁星。hé rì pú lún qū jiā jié,biàn kàn liǎng liǎng yìng kuí xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

半刺同流寄未轻,勤劳每念离乡亭。bàn cì tóng liú jì wèi qīng,qín láo měi niàn lí xiāng tíng。
高怀不羡貂蝉贵,丽句还酬玉案青。gāo huái bù xiàn diāo chán guì,lì jù hái chóu yù àn qīng。
字买千金休择笔,才兼三绝好书屏。zì mǎi qiān jīn xiū zé bǐ,cái jiān sān jué hǎo shū píng。
独惭后学波澜狭,明月舒空映小星。dú cán hòu xué bō lán xiá,míng yuè shū kōng yìng xiǎo xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

淮阴当日少年轻,官舍浑如寄旅亭。huái yīn dāng rì shǎo nián qīng,guān shě hún rú jì lǚ tíng。
十载凄凉甘组绿,三冬讽诵伴灯青。shí zài qī liáng gān zǔ lǜ,sān dōng fěng sòng bàn dēng qīng。
才非徐孺惭悬榻,谄异陈咸岂触屏。cái fēi xú rú cán xuán tà,chǎn yì chén xián qǐ chù píng。
独幸亲逢陶谢手,每观一字并华星。dú xìng qīn féng táo xiè shǒu,měi guān yī zì bìng huá xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

佐县三年敢意轻,掾曹还许暂平亭。zuǒ xiàn sān nián gǎn yì qīng,yuàn cáo hái xǔ zàn píng tíng。
齿延屡醉争扶白,嗣响非工愧取青。chǐ yán lǚ zuì zhēng fú bái,sì xiǎng fēi gōng kuì qǔ qīng。
自此浮鸥容海浪,幸同驯鹿傍车屏。zì cǐ fú ōu róng hǎi làng,xìng tóng xùn lù bàng chē píng。
从今已恐终更去,怅望参商是别星。cóng jīn yǐ kǒng zhōng gèng qù,chàng wàng cān shāng shì bié xīng。

和鲍守次韵林德祖十四首

傅察

使轺问俗画轮轻,五马张筵驻驿亭。shǐ yáo wèn sú huà lún qīng,wǔ mǎ zhāng yán zhù yì tíng。
他日恩荣封诏紫,伫看蹇谔伏蒲青。tā rì ēn róng fēng zhào zǐ,zhù kàn jiǎn è fú pú qīng。
才能并赐龙文剑,勋业同分云母屏。cái néng bìng cì lóng wén jiàn,xūn yè tóng fēn yún mǔ píng。
太史已书贤者聚,荀陈此地仰华星。tài shǐ yǐ shū xián zhě jù,xún chén cǐ dì yǎng huá xīng。

七月二十五登舟

傅察

暂来征骑出阇闉,却棹扁舟下小津。zàn lái zhēng qí chū dū yīn,què zhào biǎn zhōu xià xiǎo jīn。
飒飒西风如送客,萧萧晚雨欲留人。sà sà xī fēng rú sòng kè,xiāo xiāo wǎn yǔ yù liú rén。
一年踪迹无停日,千里羁游又远亲。yī nián zōng jì wú tíng rì,qiān lǐ jī yóu yòu yuǎn qīn。
为问篙师从此去,定知几日到东秦。wèi wèn gāo shī cóng cǐ qù,dìng zhī jǐ rì dào dōng qín。

野宿

傅察

溯水秋风扬短棹,穿林落日系孤舟。sù shuǐ qiū fēng yáng duǎn zhào,chuān lín luò rì xì gū zhōu。
心清乍喜离嚣俗,野旷翻疑动旅愁。xīn qīng zhà xǐ lí xiāo sú,yě kuàng fān yí dòng lǚ chóu。
归雁高飞云杳杳,幽虫夜语草悠悠。guī yàn gāo fēi yún yǎo yǎo,yōu chóng yè yǔ cǎo yōu yōu。
此间景物君知否,即是潇湘一片秋。cǐ jiān jǐng wù jūn zhī fǒu,jí shì xiāo xiāng yī piàn qiū。

晚发

傅察

理棹频看溪水分,岸移不觉转孤村。lǐ zhào pín kàn xī shuǐ fēn,àn yí bù jué zhuǎn gū cūn。
渔翁醉卧滩沙稳,樵子行歌岸草昏。yú wēng zuì wò tān shā wěn,qiáo zi xíng gē àn cǎo hūn。
白鹭成行低欲落,清蝉无数断还闻。bái lù chéng xíng dī yù luò,qīng chán wú shù duàn hái wén。
自将野色并秋色,都付诗魂与醉魂。zì jiāng yě sè bìng qiū sè,dōu fù shī hún yǔ zuì hún。

过泺次衡元度韵

傅察

山云漠漠水溟溟,千里拿舟似叶轻。shān yún mò mò shuǐ míng míng,qiān lǐ ná zhōu shì yè qīng。
乍喜晚光偏照耀,却嫌秋色太分明。zhà xǐ wǎn guāng piān zhào yào,què xián qiū sè tài fēn míng。
疑人鸥鸟看来熟,殢客荷花望处平。yí rén ōu niǎo kàn lái shú,tì kè hé huā wàng chù píng。
佳景直须乘兴入,蚤催风伯送吾行。jiā jǐng zhí xū chéng xīng rù,zǎo cuī fēng bó sòng wú xíng。

再阻风次衡元度韵

傅察

阻风三日不舂粮,浪逆篙横未到庄。zǔ fēng sān rì bù chōng liáng,làng nì gāo héng wèi dào zhuāng。
碧水赖知饶夜月,青山已复下残阳。bì shuǐ lài zhī ráo yè yuè,qīng shān yǐ fù xià cán yáng。
每吟秋兴空多泪,欲赋西征细作行。měi yín qiū xīng kōng duō lèi,yù fù xī zhēng xì zuò xíng。
行止定非臧氏力,艰难险阻自须尝。xíng zhǐ dìng fēi zāng shì lì,jiān nán xiǎn zǔ zì xū cháng。

次韵烹茶四首

傅察

移种疑从紫府仙,世间凡草护芊眠。yí zhǒng yí cóng zǐ fǔ xiān,shì jiān fán cǎo hù qiān mián。
味高石蜜甘居下,效捷灵芝愧在前。wèi gāo shí mì gān jū xià,xiào jié líng zhī kuì zài qián。
玉?并标官焙印,月团犹带御炉烟。yù kuǎ bìng biāo guān bèi yìn,yuè tuán yóu dài yù lú yān。
年来海宇皆知愧,却笑神农未解煎。nián lái hǎi yǔ jiē zhī kuì,què xiào shén nóng wèi jiě jiān。

次韵烹茶四首

傅察

吏隐从人号懒仙,一瓯常及日高眠。lì yǐn cóng rén hào lǎn xiān,yī ōu cháng jí rì gāo mián。
要令万卷浇胸次,便觉三山到眼前。yào lìng wàn juǎn jiāo xiōng cì,biàn jué sān shān dào yǎn qián。
客至不须樽有酒,家贫肯厌突无烟。kè zhì bù xū zūn yǒu jiǔ,jiā pín kěn yàn tū wú yān。
清泉近在南山麓,珍味殊胜渭水煎。qīng quán jìn zài nán shān lù,zhēn wèi shū shèng wèi shuǐ jiān。
1121234567»