古诗词

县斋秋夕

张咏

才薄难胜任,空销懒惰情。cái báo nán shèng rèn,kōng xiāo lǎn duò qíng。
公堂群吏散,苔地乱蛩声。gōng táng qún lì sàn,tái dì luàn qióng shēng。
隔岁乡书绝,新寒酒病生。gé suì xiāng shū jué,xīn hán jiǔ bìng shēng。
方今圣明代,不敢话辞荣。fāng jīn shèng míng dài,bù gǎn huà cí róng。

张咏

宋濮州鄄城人,字复之,号乖崖。太宗太平兴国五年进士。历太常博士、枢密直学士等职。出知益州,参与镇压李顺起事,对蜀民实行怀柔政策,恩威并用。真宗立,入拜御史中丞。又出知杭州、永兴军、益州、升州,所至有政绩。累进礼部尚书,上疏极论丁谓、王钦若大兴土木,致国库空虚,请斩之以谢天下。旋遭排挤出知陈州。卒谥忠定。平生以刚方自任,为政尚严猛,好慷慨大言。与寇准最善,每面折其过,虽贵不改。有《乖崖集》。 张咏的作品>>

猜您喜欢

依韵答人九华山图

张咏

每忆眠云处,当檐列翠屏。měi yì mián yún chù,dāng yán liè cuì píng。
有时聊极目,尽日坐忘形。yǒu shí liáo jí mù,jǐn rì zuò wàng xíng。
去此心惟苦,悬图恨忽醒。qù cǐ xīn wéi kǔ,xuán tú hèn hū xǐng。
数峰秋欲活,虚籁夜重听。shù fēng qiū yù huó,xū lài yè zhòng tīng。
地镇三吴远,天连万古青。dì zhèn sān wú yuǎn,tiān lián wàn gǔ qīng。
几人曾得道,是草即通灵。jǐ rén céng dé dào,shì cǎo jí tōng líng。
松鹤闲窥鼎,龛僧闇诵经。sōng hè xián kuī dǐng,kān sēng àn sòng jīng。
终须卜长往,回首谢明庭。zhōng xū bo zhǎng wǎng,huí shǒu xiè míng tíng。

朝日莲

张咏

少得方为贵,根茎岂异莲。shǎo dé fāng wèi guì,gēn jīng qǐ yì lián。
高低全赖水,舒卷自知天。gāo dī quán lài shuǐ,shū juǎn zì zhī tiān。
已任群芳妒,难妨后笑偏。yǐ rèn qún fāng dù,nán fáng hòu xiào piān。
向明终有待,呈艳不争先。xiàng míng zhōng yǒu dài,chéng yàn bù zhēng xiān。
爱重频移席,徵求苦费钱。ài zhòng pín yí xí,zhēng qiú kǔ fèi qián。
兰荪饶酷烈,桃杏愧奢妍。lán sūn ráo kù liè,táo xìng kuì shē yán。
应瑞花中绝,标名世上传。yīng ruì huā zhōng jué,biāo míng shì shàng chuán。
须栽禁池内,用表太平年。xū zāi jìn chí nèi,yòng biǎo tài píng nián。

孤舟

张咏

汴水汤汤,维舟中央。biàn shuǐ tāng tāng,wéi zhōu zhōng yāng。
其去也茫茫,其来也茫茫。qí qù yě máng máng,qí lái yě máng máng。
与其济兮,焉知古之人不同舟而乐康。yǔ qí jì xī,yān zhī gǔ zhī rén bù tóng zhōu ér lè kāng。

悼蜀四十韵并序

张咏

蜀国富且庶,风俗矜浮薄。shǔ guó fù qiě shù,fēng sú jīn fú báo。
奢僭极珠贝,狂佚务娱乐。shē jiàn jí zhū bèi,kuáng yì wù yú lè。
虹桥吐飞泉,烟柳闭朱阁。hóng qiáo tǔ fēi quán,yān liǔ bì zhū gé。
烛影逐星沉,歌声和月落。zhú yǐng zhú xīng chén,gē shēng hé yuè luò。
斗鸡破百万,呼卢纵大噱。dòu jī pò bǎi wàn,hū lú zòng dà jué。
游女白玉珰,骄马黄金络。yóu nǚ bái yù dāng,jiāo mǎ huáng jīn luò。
酒肆夜不扃,花市春惭怍。jiǔ sì yè bù jiōng,huā shì chūn cán zuò。
禾稼暮云连,纨绣淑气错。hé jià mù yún lián,wán xiù shū qì cuò。
熙熙三十年,光景倏如昨。xī xī sān shí nián,guāng jǐng shū rú zuó。
天道本害盈,侈极祸必作。tiān dào běn hài yíng,chǐ jí huò bì zuò。
当时布政者,罔思救民瘼。dāng shí bù zhèng zhě,wǎng sī jiù mín mò。
不能宣淳化,移风复俭约。bù néng xuān chún huà,yí fēng fù jiǎn yuē。
情性非方直,多为声色着。qíng xìng fēi fāng zhí,duō wèi shēng sè zhe。
从欲窃虚誉,随性纵贪攫。cóng yù qiè xū yù,suí xìng zòng tān jué。
蚕食生灵肌,作威恣暴虐。cán shí shēng líng jī,zuò wēi zì bào nüè。
佞罔天子听,所利唯剥削。nìng wǎng tiān zi tīng,suǒ lì wéi bō xuē。
一方忿恨兴,千里攘臂跃。yī fāng fèn hèn xīng,qiān lǐ rǎng bì yuè。
火气烘寒空,雪彩挥莲锷。huǒ qì hōng hán kōng,xuě cǎi huī lián è。
无人能却敌,何暇施击柝。wú rén néng què dí,hé xiá shī jī tuò。
害物黩货辈,皆为白刃烁。hài wù dú huò bèi,jiē wèi bái rèn shuò。
瓦砾积台榭,荆棘迷城郭。wǎ lì jī tái xiè,jīng jí mí chéng guō。
里第锁苔芜,庭轩喧燕雀。lǐ dì suǒ tái wú,tíng xuān xuān yàn què。
斗粟金帛市,束刍罗绮博。dòu sù jīn bó shì,shù chú luó qǐ bó。
悲夫骄奢民,不能饱葵藿。bēi fū jiāo shē mín,bù néng bǎo kuí huò。
朝廷命元戎,帅师荡凶恶。cháo tíng mìng yuán róng,shuài shī dàng xiōng è。
虎旅一以至,枭巢一何弱。hǔ lǚ yī yǐ zhì,xiāo cháo yī hé ruò。
燎毛焰晶荧,破竹锋熠爚。liáo máo yàn jīng yíng,pò zhú fēng yì yuè。
兵骄不可戢,杀人如戏谑。bīng jiāo bù kě jí,shā rén rú xì xuè。
悼耄皆丽诛,玉石何所度。dào mào jiē lì zhū,yù shí hé suǒ dù。
未能剪强暴,争先谋剽掠。wèi néng jiǎn qiáng bào,zhēng xiān móu piāo lüè。
良民生计空,赊死心陨穫。liáng mín shēng jì kōng,shē sǐ xīn yǔn huò。
四野构豺狼,五亩孰耕凿。sì yě gòu chái láng,wǔ mǔ shú gēng záo。
黔首不安堵,炎如居鼎镬。qián shǒu bù ān dǔ,yán rú jū dǐng huò。
出师不以律,馀孽何由却。chū shī bù yǐ lǜ,yú niè hé yóu què。
鄙夫炽蜂虿,寡术能笼络。bǐ fū chì fēng chài,guǎ shù néng lóng luò。
边陲未肃清,胡颜食天爵。biān chuí wèi sù qīng,hú yán shí tiān jué。
世方尚奔竞,谁复振蹇谔。shì fāng shàng bēn jìng,shuí fù zhèn jiǎn è。
黄屋远万里,九重高寥廓。huáng wū yuǎn wàn lǐ,jiǔ zhòng gāo liáo kuò。
时称多英雄,才岂无卫霍?shí chēng duō yīng xióng,cái qǐ wú wèi huò?
近闻命良臣,拭目观奇略。jìn wén mìng liáng chén,shì mù guān qí lüè。

劝学示弟诜

张咏

大化不自言,委之在英才。dà huà bù zì yán,wěi zhī zài yīng cái。
玄门非有闭,苦学当自开。xuán mén fēi yǒu bì,kǔ xué dāng zì kāi。
世上百代名,莫遣寒如灰。shì shàng bǎi dài míng,mò qiǎn hán rú huī。
晨鸡固自勉,男子胡为哉。chén jī gù zì miǎn,nán zi hú wèi zāi。
胸中一片地,无使容纤埃。xiōng zhōng yī piàn dì,wú shǐ róng xiān āi。
海鸥尚可狎,人世何嫌猜。hǎi ōu shàng kě xiá,rén shì hé xián cāi。
勤慎君子职,颜闵如琼瑰。qín shèn jūn zi zhí,yán mǐn rú qióng guī。
刻薄小人事,斯辈真可哀。kè báo xiǎo rén shì,sī bèi zhēn kě āi。
放荡功不遂,满盈身亦灾。fàng dàng gōng bù suì,mǎn yíng shēn yì zāi。
将心须内疚,祸福本无媒。jiāng xīn xū nèi jiù,huò fú běn wú méi。

悯农

张咏

悠悠世事称无穷,千灵万象生虚空。yōu yōu shì shì chēng wú qióng,qiān líng wàn xiàng shēng xū kōng。
活人性命由百谷,还须着意在耕农。huó rén xìng mìng yóu bǎi gǔ,hái xū zhe yì zài gēng nóng。
自有奸民逃禁律,农夫倍费耕田力。zì yǒu jiān mín táo jìn lǜ,nóng fū bèi fèi gēng tián lì。
青巾短褐皮肤乾,不避霜风与毒日。qīng jīn duǎn hè pí fū qián,bù bì shuāng fēng yǔ dú rì。
暮即耕兮朝即耘,东坻南垄无闲人。mù jí gēng xī cháo jí yún,dōng chí nán lǒng wú xián rén。
春秋生成一百倍,天下三分二分贫。chūn qiū shēng chéng yī bǎi bèi,tiān xià sān fēn èr fēn pín。
天意昭昭怜下土,英贤比迹生寰宇。tiān yì zhāo zhāo lián xià tǔ,yīng xián bǐ jì shēng huán yǔ。
惩奸济美号长材,来救黎元暗中苦。chéng jiān jì měi hào zhǎng cái,lái jiù lí yuán àn zhōng kǔ。
我闻悯农之要简而平,先销坐食防兼并。wǒ wén mǐn nóng zhī yào jiǎn ér píng,xiān xiāo zuò shí fáng jiān bìng。
更禁贪官与豪吏,悯农之道方始行。gèng jìn tān guān yǔ háo lì,mǐn nóng zhī dào fāng shǐ xíng。

缉书斋

张咏

绿流北面桃花中,书斋闲锁尘蒙笼。lǜ liú běi miàn táo huā zhōng,shū zhāi xián suǒ chén méng lóng。
纱窗挂户明月空,阶前草深鸣细虫。shā chuāng guà hù míng yuè kōng,jiē qián cǎo shēn míng xì chóng。
千书閟久阴生蠹,治世之文欲无绪。qiān shū bì jiǔ yīn shēng dù,zhì shì zhī wén yù wú xù。
雕梁语燕不复归,华池皓鹤先飞去。diāo liáng yǔ yàn bù fù guī,huá chí hào hè xiān fēi qù。
我来憩驾吟青春,呼奴啸匠连挥斤。wǒ lái qì jià yín qīng chūn,hū nú xiào jiàng lián huī jīn。
一日整庭户,二日芟荆榛。yī rì zhěng tíng hù,èr rì shān jīng zhēn。
薙草留蕙若,扫径连松筠。tì cǎo liú huì ruò,sǎo jìng lián sōng yún。
千花万木似得意,幽香细韵来相亲。qiān huā wàn mù shì dé yì,yōu xiāng xì yùn lái xiāng qīn。
众口藉藉道,一以如初新。zhòng kǒu jí jí dào,yī yǐ rú chū xīn。
伊余世上耽书客,古今万事罗胸臆。yī yú shì shàng dān shū kè,gǔ jīn wàn shì luó xiōng yì。
运海抟风当振翼,任是青天更高碧。yùn hǎi tuán fēng dāng zhèn yì,rèn shì qīng tiān gèng gāo bì。

阳春曲

张咏

东风习习吹庭树,知道春权移日驭。dōng fēng xí xí chuī tíng shù,zhī dào chūn quán yí rì yù。
青红独解露春心,凝冷无言避春去。qīng hóng dú jiě lù chūn xīn,níng lěng wú yán bì chūn qù。
大有闲阶白日长,清词丽句祝春皇。dà yǒu xián jiē bái rì zhǎng,qīng cí lì jù zhù chūn huáng。
春皇不肯论功烈,惟有年年君道昌。chūn huáng bù kěn lùn gōng liè,wéi yǒu nián nián jūn dào chāng。

劝酒惜别

张咏

春日迟迟辗空碧,绿杨红杏描春色。chūn rì chí chí niǎn kōng bì,lǜ yáng hóng xìng miáo chūn sè。
人生年少不再来,莫把青春枉抛掷。rén shēng nián shǎo bù zài lái,mò bǎ qīng chūn wǎng pāo zhì。
思之可不令人惊,中有万恨千愁并。sī zhī kě bù lìng rén jīng,zhōng yǒu wàn hèn qiān chóu bìng。
今日就花始畅饮,座中行客酸离情。jīn rì jiù huā shǐ chàng yǐn,zuò zhōng xíng kè suān lí qíng。
我欲为君舞长剑,剑歌苦悲人苦厌。wǒ yù wèi jūn wǔ zhǎng jiàn,jiàn gē kǔ bēi rén kǔ yàn。
我欲为君弹瑶琴,淳风死去无回心。wǒ yù wèi jūn dàn yáo qín,chún fēng sǐ qù wú huí xīn。
不如转海为饮花为幄,赢取青春片时乐。bù rú zhuǎn hǎi wèi yǐn huā wèi wò,yíng qǔ qīng chūn piàn shí lè。
明朝匹马嘶春风,洛阳花发胭脂红。míng cháo pǐ mǎ sī chūn fēng,luò yáng huā fā yān zhī hóng。
车驰马走狂似沸,家家帐幕临晴空。chē chí mǎ zǒu kuáng shì fèi,jiā jiā zhàng mù lín qíng kōng。
天子盛明君正少,勿恨功名苦不早。tiān zi shèng míng jūn zhèng shǎo,wù hèn gōng míng kǔ bù zǎo。
富贵有时来,偷闲强欢笑,莫与离忧贾生老。fù guì yǒu shí lái,tōu xián qiáng huān xiào,mò yǔ lí yōu jiǎ shēng lǎo。

解嘲

张咏

我本高阳徒,平生意气凌清虚。wǒ běn gāo yáng tú,píng shēng yì qì líng qīng xū。
词锋即日未见试,壮年束手来穷途。cí fēng jí rì wèi jiàn shì,zhuàng nián shù shǒu lái qióng tú。
蛟龙岂是池中物,风雨不来狂不得。jiāo lóng qǐ shì chí zhōng wù,fēng yǔ bù lái kuáng bù dé。
五都年少莫相猜,鸾凰鸡犬非朋侪。wǔ dōu nián shǎo mò xiāng cāi,luán huáng jī quǎn fēi péng chái。
志士抱全节,愚下焉复知。zhì shì bào quán jié,yú xià yān fù zhī。
宁作鸾凤饥,不为鸡犬肥。níng zuò luán fèng jī,bù wèi jī quǎn féi。
君不见淮阴汉将未逢时,市人颇解相轻欺。jūn bù jiàn huái yīn hàn jiāng wèi féng shí,shì rén pǒ jiě xiāng qīng qī。
又不闻宣尼孜孜救乱治,厄宋围陈亦何已。yòu bù wén xuān ní zī zī jiù luàn zhì,è sòng wéi chén yì hé yǐ。
往者尚有然,余生勿多耻。wǎng zhě shàng yǒu rán,yú shēng wù duō chǐ。
休夸捷给饶声光,莫以柔滑胜刚方。xiū kuā jié gěi ráo shēng guāng,mò yǐ róu huá shèng gāng fāng。
我爱前贤似松柏,肯随秋草凋寒霜。wǒ ài qián xián shì sōng bǎi,kěn suí qiū cǎo diāo hán shuāng。
道在康民致尧禹,岂要常徒论可否。dào zài kāng mín zhì yáo yǔ,qǐ yào cháng tú lùn kě fǒu。
兴来转脚上青云,何必羸驴苦相侮。xīng lái zhuǎn jiǎo shàng qīng yún,hé bì léi lǘ kǔ xiāng wǔ。

师凤谣

张咏

我闻丹山之凤非有八翼四足兮,又何羽毛之称奇?wǒ wén dān shān zhī fèng fēi yǒu bā yì sì zú xī,yòu hé yǔ máo zhī chēng qí?
盖仁于不杀,义于知时。gài rén yú bù shā,yì yú zhī shí。
既信厚于动止,而淳音其用稀。jì xìn hòu yú dòng zhǐ,ér chún yīn qí yòng xī。
是以众鸟乐而从之。shì yǐ zhòng niǎo lè ér cóng zhī。
吾疾夫世之小人兮,曾不知仁义之所为。wú jí fū shì zhī xiǎo rén xī,céng bù zhī rén yì zhī suǒ wèi。
故卷耳蹙颈背而疾走兮,吾凤之师。gù juǎn ěr cù jǐng bèi ér jí zǒu xī,wú fèng zhī shī。

惊栖曲

张咏

天昏昏,月娟娟,惊栖之乌伊哑而翩翾。tiān hūn hūn,yuè juān juān,jīng qī zhī wū yī yǎ ér piān xuān。
岂非海寒天风恶,扶桑半折枝巢落。qǐ fēi hǎi hán tiān fēng è,fú sāng bàn zhé zhī cháo luò。
又非雕鹗之不仁,邓林何苦难容身。yòu fēi diāo è zhī bù rén,dèng lín hé kǔ nán róng shēn。
吁嚱哉,雏雏弄翼出蓬蒿,欲就鸾凰高垒巢。xū xì zāi,chú chú nòng yì chū péng hāo,yù jiù luán huáng gāo lěi cháo。
安巢待何时,平林客低枝。ān cháo dài hé shí,píng lín kè dī zhī。
低枝苦贱良可越,却厌争飞笑鹈鴂。dī zhī kǔ jiàn liáng kě yuè,què yàn zhēng fēi xiào tí jué。
星稀夜寒啼转多,恐作枝间断肠血。xīng xī yè hán tí zhuǎn duō,kǒng zuò zhī jiān duàn cháng xuè。
人生功名难与期,听之永夜生忧思。rén shēng gōng míng nán yǔ qī,tīng zhī yǒng yè shēng yōu sī。
援琴欲理惊栖曲,调苦声悲不相续。yuán qín yù lǐ jīng qī qū,diào kǔ shēng bēi bù xiāng xù。

赠刘吉

张咏

天地有至私,刘生与英气。tiān dì yǒu zhì sī,liú shēng yǔ yīng qì。
学必摘其真,文能取诸类。xué bì zhāi qí zhēn,wén néng qǔ zhū lèi。
叫回尧舜天,聒破周孔耳。jiào huí yáo shùn tiān,guā pò zhōu kǒng ěr。
通塞不我知,要在欢生意。tōng sāi bù wǒ zhī,yào zài huān shēng yì。
居危不苟全,凭艰立忠义。jū wēi bù gǒu quán,píng jiān lì zhōng yì。
归国有贤名,天子闻之喜。guī guó yǒu xián míng,tiān zi wén zhī xǐ。
倒海塞横流,掀天建高议。dào hǎi sāi héng liú,xiān tiān jiàn gāo yì。
冒死雪忠臣,谠言警贵侍。mào sǐ xuě zhōng chén,dǎng yán jǐng guì shì。
四海多壮夫,望风毛骨起。sì hǎi duō zhuàng fū,wàng fēng máo gǔ qǐ。
如今竟陵城,榷司茶菽利。rú jīn jìng líng chéng,què sī chá shū lì。
鹤情终是孤,仁性困亦至。hè qíng zhōng shì gū,rén xìng kùn yì zhì。
劳劳忧众民,咄咄骂贪吏。láo láo yōu zhòng mín,duō duō mà tān lì。
方期与叫阍,此实不可弃。fāng qī yǔ jiào hūn,cǐ shí bù kě qì。
如何不自持,稍负纤人累。rú hé bù zì chí,shāo fù xiān rén lèi。
酣歌引酒徒,乱入垂杨市。hān gē yǐn jiǔ tú,luàn rù chuí yáng shì。
狂来拔剑舞,踏破青苔地。kuáng lái bá jiàn wǔ,tà pò qīng tái dì。
群口咤若奇,我心忧尔碎。qún kǒu zhà ruò qí,wǒ xīn yōu ěr suì。
请料高阳徒,何如东山器。qǐng liào gāo yáng tú,hé rú dōng shān qì。
请料酒仙人,何如留侯志。qǐng liào jiǔ xiān rén,hé rú liú hóu zhì。
去矣刘跋江,深心自为计。qù yǐ liú bá jiāng,shēn xīn zì wèi jì。

送韩使君赴任越州十一韵

张咏

圣皇忧越人,与之求良牧。shèng huáng yōu yuè rén,yǔ zhī qiú liáng mù。
韩侯简帝心,受诏荒东服。hán hóu jiǎn dì xīn,shòu zhào huāng dōng fú。
再拜陈苦词:臣生非碌碌。zài bài chén kǔ cí chén shēng fēi lù lù。
未得灭匈奴,虽荣亦为辱。wèi dé miè xiōng nú,suī róng yì wèi rǔ。
戎丑方款盟,宸恩倦兵黩。róng chǒu fāng kuǎn méng,chén ēn juàn bīng dú。
难展穷北威,遂作东南福。nán zhǎn qióng běi wēi,suì zuò dōng nán fú。
况有重慎资,足致奸巢覆。kuàng yǒu zhòng shèn zī,zú zhì jiān cháo fù。
况有明恕怀,可使夷人伏。kuàng yǒu míng shù huái,kě shǐ yí rén fú。
行歌烟霭空,坐啸江山绿。xíng gē yān ǎi kōng,zuò xiào jiāng shān lǜ。
无忧报政迟,只怕徵还速。wú yōu bào zhèng chí,zhǐ pà zhēng hái sù。
他日遗远书,幸勿忘兰菊。tā rì yí yuǎn shū,xìng wù wàng lán jú。

留别博州推官杨丹

张咏

郊亭欲别时,霜叶翻空日。jiāo tíng yù bié shí,shuāng yè fān kōng rì。
男儿志在乘长风,去便离忧惨颜色。nán ér zhì zài chéng zhǎng fēng,qù biàn lí yōu cǎn yán sè。
镆铘煌煌对尊酒,醉舞不成空握手。mò yé huáng huáng duì zūn jiǔ,zuì wǔ bù chéng kōng wò shǒu。
耻唱悠悠易水歌,羞折丝丝关外柳。chǐ chàng yōu yōu yì shuǐ gē,xiū zhé sī sī guān wài liǔ。
我欲为君操峻节、研清词,古来贤圣同驱驰。wǒ yù wèi jūn cāo jùn jié yán qīng cí,gǔ lái xián shèng tóng qū chí。
连城白璧不足道,济时才略为藩篱。lián chéng bái bì bù zú dào,jì shí cái lüè wèi fān lí。
一以答惠贶,再欲酬心知。yī yǐ dá huì kuàng,zài yù chóu xīn zhī。
从今明月夜,应有远相思。cóng jīn míng yuè yè,yīng yǒu yuǎn xiāng sī。
971234567