古诗词

曾景山犹子觅诗

蔡沈

勿谓参也鲁,孔门最少年。wù wèi cān yě lǔ,kǒng mén zuì shǎo nián。
能于一唯间,顿悟冠三千。néng yú yī wéi jiān,dùn wù guān sān qiān。

蔡沈

宋建州建阳人,字仲默,学者称九峰先生。蔡元定次子。少承家学,师事朱熹。庆元党禁,随父谪道州。父殁,隐居九峰,受朱熹命注《尚书》,凡十余年,于宁宗嘉定二年成《书集传》。其书融会众说,注释明晰,为元代以后试士必用。 蔡沈的作品>>

猜您喜欢

绝句

蔡沈

积雨添泉脉,寒来送两山。jī yǔ tiān quán mài,hán lái sòng liǎng shān。
南风北窗下,午梦听潺湲。nán fēng běi chuāng xià,wǔ mèng tīng chán yuán。

双林壁间有人写董仲达希字韵诗和者纷纷因用韵

蔡沈

寺古苍松老,僧高俗客希。sì gǔ cāng sōng lǎo,sēng gāo sú kè xī。
我来游竟日,不用笋舆归。wǒ lái yóu jìng rì,bù yòng sǔn yú guī。

咏武夷

蔡沈

四曲游人欸乃歌,旧矶千古老渔蓑。sì qū yóu rén āi nǎi gē,jiù jī qiān gǔ lǎo yú suō。
题诗岩下人来往,春雨年年长绿莎。tí shī yán xià rén lái wǎng,chūn yǔ nián nián zhǎng lǜ shā。

赠谈命余圆机

蔡沈

谈命谁称妙莫穷,圆机端的与天通。tán mìng shuí chēng miào mò qióng,yuán jī duān de yǔ tiān tōng。
试看今日飞腾者,多在当年许与中。shì kàn jīn rì fēi téng zhě,duō zài dāng nián xǔ yǔ zhōng。

和陈子公井斋韵

蔡沈

生来井井义谁穷,阳自初来位五中。shēng lái jǐng jǐng yì shuí qióng,yáng zì chū lái wèi wǔ zhōng。
若信此间方寸地,能安而虑即成功。ruò xìn cǐ jiān fāng cùn dì,néng ān ér lǜ jí chéng gōng。

和介卿唐石道中早梅

蔡沈

六曲溪头处士家,年年篱落万枝花。liù qū xī tóu chù shì jiā,nián nián lí luò wàn zhī huā。
怪来驿使无消息,却报烟村一树斜。guài lái yì shǐ wú xiāo xī,què bào yān cūn yī shù xié。

红梅

蔡沈

一树芳菲露短墙,彩霞千缕带斜阳。yī shù fāng fēi lù duǎn qiáng,cǎi xiá qiān lǚ dài xié yáng。
东君赋予知何意,剩与胭脂便啬香。dōng jūn fù yǔ zhī hé yì,shèng yǔ yān zhī biàn sè xiāng。

胥村

蔡沈

楚国当年滥政刑,子胥何事亦鞭平。chǔ guó dāng nián làn zhèng xíng,zi xū hé shì yì biān píng。
当时若有权轻重,止合终身去郢城。dāng shí ruò yǒu quán qīng zhòng,zhǐ hé zhōng shēn qù yǐng chéng。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏东,扁舟夹双龙。yú xī yǐn píng dōng,biǎn zhōu jiā shuāng lóng。
浩歌碧云间,万壑生清风。hào gē bì yún jiān,wàn hè shēng qīng fēng。
群仙幔亭宴,玉女双鬓蓬。qún xiān màn tíng yàn,yù nǚ shuāng bìn péng。
夕景落寒岩,照耀金芙蓉。xī jǐng luò hán yán,zhào yào jīn fú róng。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏西,乘闲卧幽栖。yú xī yǐn píng xī,chéng xián wò yōu qī。
岩花雪端发,野鸟林际啼。yán huā xuě duān fā,yě niǎo lín jì tí。
仙掌神所刓,石崖天与齐。xiān zhǎng shén suǒ wán,shí yá tiān yǔ qí。
月华结清梦,啁哳闻金鸡。yuè huá jié qīng mèng,zhāo zhā wén jīn jī。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏南,春风驻征骖。yú xī yǐn píng nán,chūn fēng zhù zhēng cān。
开门傍水面,结屋依山岚。kāi mén bàng shuǐ miàn,jié wū yī shān lán。
千崖互纡郁,万象中浑涵。qiān yá hù yū yù,wàn xiàng zhōng hún hán。
居然岁月深,寒花露毵毵。jū rán suì yuè shēn,hán huā lù sān sān。

武夷山中四首

蔡沈

余昔隐屏北,飘然度岩侧。yú xī yǐn píng běi,piāo rán dù yán cè。
谁知神仙居,自与尘世隔。shuí zhī shén xiān jū,zì yǔ chén shì gé。
瑶草霜更青,琪花雪仍白。yáo cǎo shuāng gèng qīng,qí huā xuě réng bái。
横玉叫寒云,万里天一色。héng yù jiào hán yún,wàn lǐ tiān yī sè。

山中

蔡沈

才既非时用,性本爱岑寂。cái jì fēi shí yòng,xìng běn ài cén jì。
决策西山游,幽隐遂成癖。jué cè xī shān yóu,yōu yǐn suì chéng pǐ。
春风百花红,秋月千嶂碧。chūn fēng bǎi huā hóng,qiū yuè qiān zhàng bì。
烟霞结绸缪,猿鸟自畴昔。yān xiá jié chóu móu,yuán niǎo zì chóu xī。
乘间抚深旷,喷薄轰铁笛。chéng jiān fǔ shēn kuàng,pēn báo hōng tiě dí。
笑挹天柱峰,高寒几千尺。xiào yì tiān zhù fēng,gāo hán jǐ qiān chǐ。

咏西山

蔡沈

紫荆相依倚,绿筱自蒙密。zǐ jīng xiāng yī yǐ,lǜ xiǎo zì méng mì。
秋兰涧中花,山果路边实。qiū lán jiàn zhōng huā,shān guǒ lù biān shí。
沿岗引霜藤,临流坐寒石。yán gǎng yǐn shuāng téng,lín liú zuò hán shí。
日暮阴崖开,云收远山出。rì mù yīn yá kāi,yún shōu yuǎn shān chū。
疏篱尚存菊,荒庭旧垂橘。shū lí shàng cún jú,huāng tíng jiù chuí jú。
丝桐想虚堂,简策居静室。sī tóng xiǎng xū táng,jiǎn cè jū jìng shì。
俯仰今几时,漫然已陈迹。fǔ yǎng jīn jǐ shí,màn rán yǐ chén jì。
摩挲苍苔痕,屐齿不可识。mó sā cāng tái hén,jī chǐ bù kě shí。

武夷自咏

蔡沈

武夷群岫高崔嵬,隐屏直耸天中开。wǔ yí qún xiù gāo cuī wéi,yǐn píng zhí sǒng tiān zhōng kāi。
千寻拔地出圭壁,屼屼万古封苍苔。qiān xún bá dì chū guī bì,wù wù wàn gǔ fēng cāng tái。
烟霞舒卷朝夕异,日月昼夜东西回。yān xiá shū juǎn cháo xī yì,rì yuè zhòu yè dōng xī huí。
寒流诘曲抱岩足,水清沙碧直蓬莱。hán liú jí qū bào yán zú,shuǐ qīng shā bì zhí péng lái。
紫京真人玉为杯,琼浆初发葡萄醅。zǐ jīng zhēn rén yù wèi bēi,qióng jiāng chū fā pú táo pēi。
醉来披云卧松月,松花点点飘香雪。zuì lái pī yún wò sōng yuè,sōng huā diǎn diǎn piāo xiāng xuě。
哀猿绝壁声更长,惆怅怀人逮明发。āi yuán jué bì shēng gèng zhǎng,chóu chàng huái rén dǎi míng fā。
471234