古诗词

端平乙未新元

王柏

台历更新德未新,读书未济腹中贫。tái lì gèng xīn dé wèi xīn,dú shū wèi jì fù zhōng pín。
屡因快意行来错,却向闲中认得真。lǚ yīn kuài yì xíng lái cuò,què xiàng xián zhōng rèn dé zhēn。
性性不忘千圣旨,惺惺毋欠满腔仁。xìng xìng bù wàng qiān shèng zhǐ,xīng xīng wú qiàn mǎn qiāng rén。
荣枯冷暖自消长,但见流行总是春。róng kū lěng nuǎn zì xiāo zhǎng,dàn jiàn liú xíng zǒng shì chūn。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

和得全喜雪韵

王柏

瞻彼西山紫翠间,百年遗族备艰难。zhān bǐ xī shān zǐ cuì jiān,bǎi nián yí zú bèi jiān nán。
一区济济虽孤立,万物原原得静观。yī qū jì jì suī gū lì,wàn wù yuán yuán dé jìng guān。
举世莫知黄发贵,何人肯伴白云寒。jǔ shì mò zhī huáng fā guì,hé rén kěn bàn bái yún hán。
相将共折长亭柳,况是残梅已著酸。xiāng jiāng gòng zhé zhǎng tíng liǔ,kuàng shì cán méi yǐ zhù suān。

赠吴晠

王柏

襟佩青青白面郎,未成占毕已飞扬。jīn pèi qīng qīng bái miàn láng,wèi chéng zhàn bì yǐ fēi yáng。
深嫌实学规模拙,只把时文日夜忙。shēn xián shí xué guī mó zhuō,zhǐ bǎ shí wén rì yè máng。
志气峥嵘谋富贵,身心荒落败纲常。zhì qì zhēng róng móu fù guì,shēn xīn huāng luò bài gāng cháng。
他年穷达皆无据,却笑儒冠误可伤。tā nián qióng dá jiē wú jù,què xiào rú guān wù kě shāng。

和遁泽喜雨韵二首

王柏

久欲飞山试笋车,避炎情绪未能嘉。jiǔ yù fēi shān shì sǔn chē,bì yán qíng xù wèi néng jiā。
读书求道调心马,制药无方遣睡蛇。dú shū qiú dào diào xīn mǎ,zhì yào wú fāng qiǎn shuì shé。
天地秋来催祭鸟,池塘雨过闹私蛙。tiān dì qiū lái cuī jì niǎo,chí táng yǔ guò nào sī wā。
病夫推枕幡然起,骨健神清眼不华。bìng fū tuī zhěn fān rán qǐ,gǔ jiàn shén qīng yǎn bù huá。

和遁泽喜雨韵二首

王柏

叶下亭皋半月秋,风飞雷厉起云头。yè xià tíng gāo bàn yuè qiū,fēng fēi léi lì qǐ yún tóu。
一奁返照收林樾,万派飞泉响浍沟。yī lián fǎn zhào shōu lín yuè,wàn pài fēi quán xiǎng huì gōu。
放郑贤侯初下令,乞灵拙士未能瘳。fàng zhèng xián hóu chū xià lìng,qǐ líng zhuō shì wèi néng chōu。
吾侪且说维鱼梦,那问驱车相国愁。wú chái qiě shuō wéi yú mèng,nà wèn qū chē xiāng guó chóu。

和易岩兰菊韵

王柏

小春天气未和平,冷暖于人孰重轻。xiǎo chūn tiān qì wèi hé píng,lěng nuǎn yú rén shú zhòng qīng。
幽菊瘦兰皆有味,凄风楚雨自无情。yōu jú shòu lán jiē yǒu wèi,qī fēng chǔ yǔ zì wú qíng。
披来破衲便身稳,写到新诗彻骨清。pī lái pò nà biàn shēn wěn,xiě dào xīn shī chè gǔ qīng。
个里不知谁得失,薰莸境界要分明。gè lǐ bù zhī shuí dé shī,xūn yóu jìng jiè yào fēn míng。

和易岩雪

王柏

丰年嘉瑞有根原,碎剪银河倒底悬。fēng nián jiā ruì yǒu gēn yuán,suì jiǎn yín hé dào dǐ xuán。
古有诸侯延辨孟,今无令尹访饥袁。gǔ yǒu zhū hóu yán biàn mèng,jīn wú lìng yǐn fǎng jī yuán。
狺狺吠犬思骚楚,茂茂贞松记漆园。yín yín fèi quǎn sī sāo chǔ,mào mào zhēn sōng jì qī yuán。
险韵忽拈真寡和,茶烟起处屈高轩。xiǎn yùn hū niān zhēn guǎ hé,chá yān qǐ chù qū gāo xuān。

八咏新楼

王柏

翚飞高插女星光,可是溪山属沈郎。huī fēi gāo chā nǚ xīng guāng,kě shì xī shān shǔ shěn láng。
眼力拓开千里远,楼身抬起一寻强。yǎn lì tuò kāi qiān lǐ yuǎn,lóu shēn tái qǐ yī xún qiáng。
争观王谢新题壮,不数齐梁旧事荒。zhēng guān wáng xiè xīn tí zhuàng,bù shù qí liáng jiù shì huāng。
谁识倚阑真乐处,清风明月浪篇章。shuí shí yǐ lán zhēn lè chù,qīng fēng míng yuè làng piān zhāng。

和易岩首夏韵

王柏

垂老东君恋旧寒,惜春情绪正孤单。chuí lǎo dōng jūn liàn jiù hán,xī chūn qíng xù zhèng gū dān。
笑它功业传千古,还我诗书博一安。xiào tā gōng yè chuán qiān gǔ,hái wǒ shī shū bó yī ān。
芍药阶前风味浅,酴醾架上典刑残。sháo yào jiē qián fēng wèi qiǎn,tú mí jià shàng diǎn xíng cán。
勒回春色凭诗句,生意津津上笔端。lēi huí chūn sè píng shī jù,shēng yì jīn jīn shàng bǐ duān。

次前人韵

王柏

弹冠事业耳边新,我梦何因到紫宸。dàn guān shì yè ěr biān xīn,wǒ mèng hé yīn dào zǐ chén。
自古为仁知不富,如今学道岂忧贫。zì gǔ wèi rén zhī bù fù,rú jīn xué dào qǐ yōu pín。
与其鞭扑朘民髓,孰若箪瓢乐此身。yǔ qí biān pū zuī mín suǐ,shú ruò dān piáo lè cǐ shēn。
志士不忘在沟壑,不应后世便无人。zhì shì bù wàng zài gōu hè,bù yīng hòu shì biàn wú rén。

题康湖伟观

王柏

苍翠雄盘一古村,新楼面面纳乾坤。cāng cuì xióng pán yī gǔ cūn,xīn lóu miàn miàn nà qián kūn。
阴晴朝暮天容变,开阖荣枯春意存。yīn qíng cháo mù tiān róng biàn,kāi hé róng kū chūn yì cún。
万壑精神融宝鉴,千峰气势拱端门。wàn hè jīng shén róng bǎo jiàn,qiān fēng qì shì gǒng duān mén。
松楸冉冉白云下,一盏寒泉罔极恩。sōng qiū rǎn rǎn bái yún xià,yī zhǎn hán quán wǎng jí ēn。

寄立斋

王柏

团栾未久又分襟,踽踽嬛嬛老不禁。tuán luán wèi jiǔ yòu fēn jīn,jǔ jǔ huán huán lǎo bù jìn。
陋巷更无佳客语,残编幸得古人心。lòu xiàng gèng wú jiā kè yǔ,cán biān xìng dé gǔ rén xīn。
熙熙农夫含生意,济济官僚喜德音。xī xī nóng fū hán shēng yì,jì jì guān liáo xǐ dé yīn。
欲共功名须好汉,微阳何以胜重阴。yù gòng gōng míng xū hǎo hàn,wēi yáng hé yǐ shèng zhòng yīn。

春归

王柏

春来春去果何心,静坐焚香细细评。chūn lái chūn qù guǒ hé xīn,jìng zuò fén xiāng xì xì píng。
太极流行千古事,一元发育四时情。tài jí liú xíng qiān gǔ shì,yī yuán fā yù sì shí qíng。
黄堆稼穑谁勋业,绿到桑麻已老成。huáng duī jià sè shuí xūn yè,lǜ dào sāng má yǐ lǎo chéng。
舒惨荣枯人自异,此中生意本分明。shū cǎn róng kū rén zì yì,cǐ zhōng shēng yì běn fēn míng。

举业有感

王柏

后世求才术太疏,三年三日判荣枯。hòu shì qiú cái shù tài shū,sān nián sān rì pàn róng kū。
消磨岁月莫知老,奔走英雄不觉愚。xiāo mó suì yuè mò zhī lǎo,bēn zǒu yīng xióng bù jué yú。
与死为邻犹未已,虽生在世却如无。yǔ sǐ wèi lín yóu wèi yǐ,suī shēng zài shì què rú wú。
圣门反在揶揄内,何敢忠言请改图。shèng mén fǎn zài yé yú nèi,hé gǎn zhōng yán qǐng gǎi tú。

和遁泽初夏韵二首

王柏

万古南薰与舜同,何时吹入五弦中。wàn gǔ nán xūn yǔ shùn tóng,hé shí chuī rù wǔ xián zhōng。
百年乔木支秋哨,一旦新萌长露丛。bǎi nián qiáo mù zhī qiū shào,yī dàn xīn méng zhǎng lù cóng。
世事渐如宣子日,诗情犹有大王风。shì shì jiàn rú xuān zi rì,shī qíng yóu yǒu dà wáng fēng。
来牟丝枲新勋业,更有何人咏大东。lái móu sī xǐ xīn xūn yè,gèng yǒu hé rén yǒng dà dōng。

和遁泽初夏韵二首

王柏

深深陋巷更深藏,袜线曾无一寸长。shēn shēn lòu xiàng gèng shēn cáng,wà xiàn céng wú yī cùn zhǎng。
学问不宜随苟且,传闻何敢喜张皇。xué wèn bù yí suí gǒu qiě,chuán wén hé gǎn xǐ zhāng huáng。
一池科斗书千古,满径风骚竹万章。yī chí kē dòu shū qiān gǔ,mǎn jìng fēng sāo zhú wàn zhāng。
此意寂寥谁与共,美人只在水之阳。cǐ yì jì liáo shuí yǔ gòng,měi rén zhǐ zài shuǐ zhī yáng。
3591234567»