古诗词

和立斋芙蓉观三十韵

王柏

我观神仙传,诡幻何纷纭。wǒ guān shén xiān chuán,guǐ huàn hé fēn yún。
或生歆慕意,方士争愚君。huò shēng xīn mù yì,fāng shì zhēng yú jūn。
政彻既多欲,仙材隔几尘。zhèng chè jì duō yù,xiān cái gé jǐ chén。
澄神黜黜秽,有时翻黄庭。chéng shén chù chù huì,yǒu shí fān huáng tíng。
年少不我待,日月斯迈征。nián shǎo bù wǒ dài,rì yuè sī mài zhēng。
含霞饮沆瀣,聊助神气清。hán xiá yǐn hàng xiè,liáo zhù shén qì qīng。
何须超大壑,濯发晞昆仑。hé xū chāo dà hè,zhuó fā xī kūn lún。
天道有常运,过化续者新。tiān dào yǒu cháng yùn,guò huà xù zhě xīn。
长生非受命,莫使邪念兴。zhǎng shēng fēi shòu mìng,mò shǐ xié niàn xīng。
澹然养至德,自可康颓龄。dàn rán yǎng zhì dé,zì kě kāng tuí líng。
古今共一理,万法同一心。gǔ jīn gòng yī lǐ,wàn fǎ tóng yī xīn。
世事互起灭,反覆如棋枰。shì shì hù qǐ miè,fǎn fù rú qí píng。
赤松事黄帝,至今何不泯。chì sōng shì huáng dì,zhì jīn hé bù mǐn。
安期干楚羽,对奕非邪真。ān qī gàn chǔ yǔ,duì yì fēi xié zhēn。
徐公何为者,得得扪萝寻。xú gōng hé wèi zhě,dé dé mén luó xún。
惝恍纪一梦,浩不知涯津。chǎng huǎng jì yī mèng,hào bù zhī yá jīn。
驰神上无极,竭思下无垠。chí shén shàng wú jí,jié sī xià wú yín。
长吟追去古,抗论贻来今。zhǎng yín zhuī qù gǔ,kàng lùn yí lái jīn。
于我政无益,默计空辛勤。yú wǒ zhèng wú yì,mò jì kōng xīn qín。
不如素心友,相与尊旧闻。bù rú sù xīn yǒu,xiāng yǔ zūn jiù wén。
圣道无隐显,人心有晦明。shèng dào wú yǐn xiǎn,rén xīn yǒu huì míng。
正论叹剥蚀,危如丝一纶。zhèng lùn tàn bō shí,wēi rú sī yī lún。
举世闯月窟,何人开天根。jǔ shì chuǎng yuè kū,hé rén kāi tiān gēn。
浮华正焰焰,元气方堙沦。fú huá zhèng yàn yàn,yuán qì fāng yīn lún。
毋起远游念,而起凡子评。wú qǐ yuǎn yóu niàn,ér qǐ fán zi píng。
为学有精要,莫作隔壁听。wèi xué yǒu jīng yào,mò zuò gé bì tīng。
渊源祛滞吝,德义开胸襟。yuān yuán qū zhì lìn,dé yì kāi xiōng jīn。
毁誉何足问,死生何足论。huǐ yù hé zú wèn,sǐ shēng hé zú lùn。
饥食渴而饮,愿为尧舜民。jī shí kě ér yǐn,yuàn wèi yáo shùn mín。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

和无适四时赋雪梅

王柏

滕六驱车夜叩关,起来四面失烟寰。téng liù qū chē yè kòu guān,qǐ lái sì miàn shī yān huán。
映书冷艳便穷巷,琢句高情动北山。yìng shū lěng yàn biàn qióng xiàng,zuó jù gāo qíng dòng běi shān。
侍立政思伊水上,风流不到灞桥间。shì lì zhèng sī yī shuǐ shàng,fēng liú bù dào bà qiáo jiān。
须臾月上梅花冷,人与梅花相对闲。xū yú yuè shàng méi huā lěng,rén yǔ méi huā xiāng duì xián。

和无适四时赋雪梅

王柏

寄言青女莫来宾,闻道长安冻杀人。jì yán qīng nǚ mò lái bīn,wén dào zhǎng ān dòng shā rén。
应瑞丰年占尚远,忧时君子虑方新。yīng ruì fēng nián zhàn shàng yuǎn,yōu shí jūn zi lǜ fāng xīn。
幸闻北境无他警,更喜东皇已问津。xìng wén běi jìng wú tā jǐng,gèng xǐ dōng huáng yǐ wèn jīn。
有客方携诗到手,天才端的是祥麟。yǒu kè fāng xié shī dào shǒu,tiān cái duān de shì xiáng lín。

送耐翁住天柱延恩

王柏

换却钳锤过赤城,先声知已沸腾腾。huàn què qián chuí guò chì chéng,xiān shēng zhī yǐ fèi téng téng。
当机棒喝须端的,护法神通莫尽凭。dāng jī bàng hē xū duān de,hù fǎ shén tōng mò jǐn píng。
脚底涌泉同莹洁,脊梁天柱共崚嶒。jiǎo dǐ yǒng quán tóng yíng jié,jí liáng tiān zhù gòng léng céng。
果符鼓棹沧溟句,海角元来欠一灯。guǒ fú gǔ zhào cāng míng jù,hǎi jiǎo yuán lái qiàn yī dēng。

南省有感

王柏

魁文不过欲趋新,从此相疏有几人。kuí wén bù guò yù qū xīn,cóng cǐ xiāng shū yǒu jǐ rén。
个里未知全是命,平时无用苦劳神。gè lǐ wèi zhī quán shì mìng,píng shí wú yòng kǔ láo shén。
后先难必三年事,得失同归万古尘。hòu xiān nán bì sān nián shì,dé shī tóng guī wàn gǔ chén。
堪笑近来狂士计,求荣就辱太迷津。kān xiào jìn lái kuáng shì jì,qiú róng jiù rǔ tài mí jīn。

送硕夫兄之武昌

王柏

年年征袖拂孤篷,饱历风霜似有功。nián nián zhēng xiù fú gū péng,bǎo lì fēng shuāng shì yǒu gōng。
行李又谋千里外,别情多在数联中。xíng lǐ yòu móu qiān lǐ wài,bié qíng duō zài shù lián zhōng。
骚骚荻岸飘新白,索索枫江落冷红。sāo sāo dí àn piāo xīn bái,suǒ suǒ fēng jiāng luò lěng hóng。
若遇雁音频寄字,寒窗时欲对清风。ruò yù yàn yīn pín jì zì,hán chuāng shí yù duì qīng fēng。

舟中和陈子东

王柏

几年不蹋玉京埃,今日因何走一回。jǐ nián bù tà yù jīng āi,jīn rì yīn hé zǒu yī huí。
怪石怒吞寒濑急,短篷冲破暮烟开。guài shí nù tūn hán lài jí,duǎn péng chōng pò mù yān kāi。
赖他清笑千馀度,否则浩歌三四杯。lài tā qīng xiào qiān yú dù,fǒu zé hào gē sān sì bēi。
寄语逋仙诗侣至,搀先开著数枝梅。jì yǔ bū xiān shī lǚ zhì,chān xiān kāi zhù shù zhī méi。

舟中和陈子东

王柏

低垂纸帐绝纤埃,冷透孤衾梦易回。dī chuí zhǐ zhàng jué xiān āi,lěng tòu gū qīn mèng yì huí。
宿雾未收沙濑黑,大江才近水程开。sù wù wèi shōu shā lài hēi,dà jiāng cái jìn shuǐ chéng kāi。
细搜景物归诗句,尽逐羁愁入酒杯。xì sōu jǐng wù guī shī jù,jǐn zhú jī chóu rù jiǔ bēi。
最是推篷频问讯,岸傍未见一枝梅。zuì shì tuī péng pín wèn xùn,àn bàng wèi jiàn yī zhī méi。

和曹盘斋积雨韵

王柏

无端淫雨挟愁来,极目丹乌安在哉。wú duān yín yǔ xié chóu lái,jí mù dān wū ān zài zāi。
云雨未阑痴不去,天容何事苦难开。yún yǔ wèi lán chī bù qù,tiān róng hé shì kǔ nán kāi。
依红宿蝶沾新粉,点绿行蜗篆老苔。yī hóng sù dié zhān xīn fěn,diǎn lǜ xíng wō zhuàn lǎo tái。
惊喜盘斋横槊句,此心暂作复然灰。jīng xǐ pán zhāi héng shuò jù,cǐ xīn zàn zuò fù rán huī。

题伯兄新楼

王柏

步转层楼四望宽,了无一面欠云山。bù zhuǎn céng lóu sì wàng kuān,le wú yī miàn qiàn yún shān。
龙分玉脊隆隆起,溪露银波隐隐寒。lóng fēn yù jí lóng lóng qǐ,xī lù yín bō yǐn yǐn hán。
诗思细摩僧塔峭,壮心不下女墙闲。shī sī xì mó sēng tǎ qiào,zhuàng xīn bù xià nǚ qiáng xián。
仲宣百尺登高卧,未必当时得恁安。zhòng xuān bǎi chǐ dēng gāo wò,wèi bì dāng shí dé nèn ān。

夜坐呈外舅

王柏

伤春心事正无聊,短发萧萧任意搔。shāng chūn xīn shì zhèng wú liáo,duǎn fā xiāo xiāo rèn yì sāo。
旋买茶芽清睡思,不须酒力助诗豪。xuán mǎi chá yá qīng shuì sī,bù xū jiǔ lì zhù shī háo。
生涯狭处饭多味,世路险时才忌高。shēng yá xiá chù fàn duō wèi,shì lù xiǎn shí cái jì gāo。
我为独醒愁不奈,羡君万事赴陶陶。wǒ wèi dú xǐng chóu bù nài,xiàn jūn wàn shì fù táo táo。

夜坐呈外舅

王柏

略无家具可经营,有子顽冥秘锢深。lüè wú jiā jù kě jīng yíng,yǒu zi wán míng mì gù shēn。
岁月自催忙里客,功名不著静中心。suì yuè zì cuī máng lǐ kè,gōng míng bù zhù jìng zhōng xīn。
诗非得意贫难遣,酒已忘情恨莫禁。shī fēi dé yì pín nán qiǎn,jiǔ yǐ wàng qíng hèn mò jìn。
坐对冰翁无可语,孤灯残火伴清吟。zuò duì bīng wēng wú kě yǔ,gū dēng cán huǒ bàn qīng yín。

赠曾敬仲归三衢

王柏

切切蛩吟雨后繁,急催客子整归辕。qiè qiè qióng yín yǔ hòu fán,jí cuī kè zi zhěng guī yuán。
临行慷慨有忠告,前此赓酬总戏言。lín xíng kāng kǎi yǒu zhōng gào,qián cǐ gēng chóu zǒng xì yán。
先世声名期远绍,故家风范要长存。xiān shì shēng míng qī yuǎn shào,gù jiā fēng fàn yào zhǎng cún。
花朋月友终无益,膏火青编紧闭门。huā péng yuè yǒu zhōng wú yì,gāo huǒ qīng biān jǐn bì mén。

题果斋集后

王柏

童髽及侍果斋贤,白璧沈埋二十年。tóng zhuā jí shì guǒ zhāi xián,bái bì shěn mái èr shí nián。
师道倦为莲幕客,诗魂蜚伴雪堂仙。shī dào juàn wèi lián mù kè,shī hún fēi bàn xuě táng xiān。
同游诸老无人在,所幸斯文有子传。tóng yóu zhū lǎo wú rén zài,suǒ xìng sī wén yǒu zi chuán。
读到徐卿珠玉句,抚膺三叹愧遗编。dú dào xú qīng zhū yù jù,fǔ yīng sān tàn kuì yí biān。

题西楼有感

王柏

往事伤心不可论,高情还许小通门。wǎng shì shāng xīn bù kě lùn,gāo qíng hái xǔ xiǎo tōng mén。
旋锄荒草追风景,因种残花刬雪痕。xuán chú huāng cǎo zhuī fēng jǐng,yīn zhǒng cán huā chǎn xuě hén。
败壁古苔权作主,破窗夜雨暗消魂。bài bì gǔ tái quán zuò zhǔ,pò chuāng yè yǔ àn xiāo hún。
青山不管兴亡事,依旧楼头挹暮樽。qīng shān bù guǎn xīng wáng shì,yī jiù lóu tóu yì mù zūn。

送金华赵宰二首

王柏

弦歌声里一瓢安,士友催诗送长官。xián gē shēng lǐ yī piáo ān,shì yǒu cuī shī sòng zhǎng guān。
律己十分无可议,爱民一念未尝寒。lǜ jǐ shí fēn wú kě yì,ài mín yī niàn wèi cháng hán。
更知耐事如公少,留取清名作样看。gèng zhī nài shì rú gōng shǎo,liú qǔ qīng míng zuò yàng kàn。
百姓越疆归令问,恩流职外此尤难。bǎi xìng yuè jiāng guī lìng wèn,ēn liú zhí wài cǐ yóu nán。