古诗词

寄敬岩

王柏

泳飞堂前橘柚香,田田荷叶浮波光。yǒng fēi táng qián jú yòu xiāng,tián tián hé yè fú bō guāng。
主人揽辔度闽峤,驱驰端为苍生忙。zhǔ rén lǎn pèi dù mǐn jiào,qū chí duān wèi cāng shēng máng。
天生人才不虚出,必使事与才相当。tiān shēng rén cái bù xū chū,bì shǐ shì yǔ cái xiāng dāng。
尔才绰绰有馀力,岂容袖手窥其旁。ěr cái chuò chuò yǒu yú lì,qǐ róng xiù shǒu kuī qí páng。
平生正坐严冷相,不解妩媚相颉颃。píng shēng zhèng zuò yán lěng xiāng,bù jiě wǔ mèi xiāng jié háng。
前时固亦与国论,莫肯默默安周行。qián shí gù yì yǔ guó lùn,mò kěn mò mò ān zhōu xíng。
老子九百何自苦,艰难险阻须甘尝。lǎo zi jiǔ bǎi hé zì kǔ,jiān nán xiǎn zǔ xū gān cháng。
玉溪饥民昔啸聚,至烦禁旅来张皇。yù xī jī mín xī xiào jù,zhì fán jìn lǚ lái zhāng huáng。
绣衣弹压甫三日,猩鬼屏迹消丛篁。xiù yī dàn yā fǔ sān rì,xīng guǐ píng jì xiāo cóng huáng。
露布一语不自伐,犹有忘者羞回缰。lù bù yī yǔ bù zì fá,yóu yǒu wàng zhě xiū huí jiāng。
今年玉节莲峰下,约束海若无惊艎。jīn nián yù jié lián fēng xià,yuē shù hǎi ruò wú jīng huáng。
剽闻属郡微有警,往往盐子多陆梁。piāo wén shǔ jùn wēi yǒu jǐng,wǎng wǎng yán zi duō lù liáng。
此辈未易以柔服,必至腥血膏锋铓。cǐ bèi wèi yì yǐ róu fú,bì zhì xīng xuè gāo fēng máng。
由来受病非一证,莫将已效夸良方。yóu lái shòu bìng fēi yī zhèng,mò jiāng yǐ xiào kuā liáng fāng。
规模贵阔谋贵密,当以虚心来众长。guī mó guì kuò móu guì mì,dāng yǐ xū xīn lái zhòng zhǎng。
局面布置要合节,自有勇士争激昂。jú miàn bù zhì yào hé jié,zì yǒu yǒng shì zhēng jī áng。
堂堂元老熟戎事,幸甚赤舄归故乡。táng táng yuán lǎo shú róng shì,xìng shén chì xì guī gù xiāng。
岂无惕然桑梓念,囊底馀智应恢张。qǐ wú tì rán sāng zǐ niàn,náng dǐ yú zhì yīng huī zhāng。
同心相济一堂上,谁兵谁将谁千粮。tóng xīn xiāng jì yī táng shàng,shuí bīng shuí jiāng shuí qiān liáng。
不然笺天启坛钺,老熊当道驱群狼。bù rán jiān tiān qǐ tán yuè,lǎo xióng dāng dào qū qún láng。
甲兵钱谷亦分内,事机捷出真难量。jiǎ bīng qián gǔ yì fēn nèi,shì jī jié chū zhēn nán liàng。
岂予所至辄多事,老天驱入功名场。qǐ yǔ suǒ zhì zhé duō shì,lǎo tiān qū rù gōng míng chǎng。
橘柚黄时听好语,绿绨四辈催归装。jú yòu huáng shí tīng hǎo yǔ,lǜ tí sì bèi cuī guī zhuāng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

题书目

王柏

博而寡要岂通儒,三万牙签亦太虚。bó ér guǎ yào qǐ tōng rú,sān wàn yá qiān yì tài xū。
一编论语用不尽,世间何必许多书。yī biān lùn yǔ yòng bù jǐn,shì jiān hé bì xǔ duō shū。

题愚斋梅轴

王柏

悄然笔下有心期,写出寒梢玉立时。qiāo rán bǐ xià yǒu xīn qī,xiě chū hán shāo yù lì shí。
何事巧藏烟雨里,孤标深不愿人知。hé shì qiǎo cáng yān yǔ lǐ,gū biāo shēn bù yuàn rén zhī。

和咏飞春蔬

王柏

东轩清节乐春蔬,传到孙支百载馀。dōng xuān qīng jié lè chūn shū,chuán dào sūn zhī bǎi zài yú。
一朝拂袖竟归去,应嗤介甫未忘鱼。yī cháo fú xiù jìng guī qù,yīng chī jiè fǔ wèi wàng yú。

和咏飞春蔬

王柏

社日何曾梦蹴蔬,遁翁波及实君馀。shè rì hé céng mèng cù shū,dùn wēng bō jí shí jūn yú。
菜根牢咬真吾事,明义从知合舍鱼。cài gēn láo yǎo zhēn wú shì,míng yì cóng zhī hé shě yú。

题画梅

王柏

枝头寂寞若为情,唤起毛锥为写神。zhī tóu jì mò ruò wèi qíng,huàn qǐ máo zhuī wèi xiě shén。
月下风前长玉立,娟娟一纸四时春。yuè xià fēng qián zhǎng yù lì,juān juān yī zhǐ sì shí chūn。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

著脚孤高太出奇,冯空斜落两三枝。zhù jiǎo gū gāo tài chū qí,féng kōng xié luò liǎng sān zhī。
大风动地吹崖裂,正是冰姿蕴藉时。dà fēng dòng dì chuī yá liè,zhèng shì bīng zī yùn jí shí。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

深山大泽老龙僵,不染樵人斧上霜。shēn shān dà zé lǎo lóng jiāng,bù rǎn qiáo rén fǔ shàng shuāng。
月魄存存枯槁里,忽然枝上弄精光。yuè pò cún cún kū gǎo lǐ,hū rán zhī shàng nòng jīng guāng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

见说前村破雪开,我来雪影浸苍苔。jiàn shuō qián cūn pò xuě kāi,wǒ lái xuě yǐng jìn cāng tái。
平生不识春风面,却道春从花底来。píng shēng bù shí chūn fēng miàn,què dào chūn cóng huā dǐ lái。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

一丘一壑似夷齐,劲雪繁霜特立时。yī qiū yī hè shì yí qí,jìn xuě fán shuāng tè lì shí。
瘦影横斜清峭峭,世间几个赴心期。shòu yǐng héng xié qīng qiào qiào,shì jiān jǐ gè fù xīn qī。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

裁冰镂雪几多工,次第开时个个同。cái bīng lòu xuě jǐ duō gōng,cì dì kāi shí gè gè tóng。
夜半传香来庾岭,至今拈起作家风。yè bàn chuán xiāng lái yǔ lǐng,zhì jīn niān qǐ zuò jiā fēng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

踏雪寻香几度吟,吟诗那得似花人。tà xuě xún xiāng jǐ dù yín,yín shī nà dé shì huā rén。
水村云壑抽身出,月挂疏篱别有春。shuǐ cūn yún hè chōu shēn chū,yuè guà shū lí bié yǒu chūn。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

枝南枝北出天然,雪艳烟痕若可怜。zhī nán zhī běi chū tiān rán,xuě yàn yān hén ruò kě lián。
冷面峥嵘无向背,何尝有意向人妍。lěng miàn zhēng róng wú xiàng bèi,hé cháng yǒu yì xiàng rén yán。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

亚水凌空任短长,枝枝风度要平章。yà shuǐ líng kōng rèn duǎn zhǎng,zhī zhī fēng dù yào píng zhāng。
一樽月下吞花影,剔在须头点点香。yī zūn yuè xià tūn huā yǐng,tī zài xū tóu diǎn diǎn xiāng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

孤标不肯结春缘,细雨黄昏腊正残。gū biāo bù kěn jié chūn yuán,xì yǔ huáng hūn là zhèng cán。
望断落花流水远,枝枝点点是微酸。wàng duàn luò huā liú shuǐ yuǎn,zhī zhī diǎn diǎn shì wēi suān。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

青青叶底未堪尝,已作商家鼎鼐香。qīng qīng yè dǐ wèi kān cháng,yǐ zuò shāng jiā dǐng nài xiāng。
四月江南烟雨阔,安心且待那时黄。sì yuè jiāng nán yān yǔ kuò,ān xīn qiě dài nà shí huáng。