古诗词

赋双松堂

王柏

和平堂前列四皓,双松为主双桧宾。hé píng táng qián liè sì hào,shuāng sōng wèi zhǔ shuāng guì bīn。
深山大泽不肯住,鞭霆驾雨来重闉。shēn shān dà zé bù kěn zhù,biān tíng jià yǔ lái zhòng yīn。
苍髯梳风音瑟瑟,霜皮凝雪冰粼粼。cāng rán shū fēng yīn sè sè,shuāng pí níng xuě bīng lín lín。
静有精神观世变,悄无颜色阿緌绅。jìng yǒu jīng shén guān shì biàn,qiāo wú yán sè ā ruí shēn。
朱幡皂盖几来去,丹楹藻棁方更新。zhū fān zào gài jǐ lái qù,dān yíng zǎo zhuō fāng gèng xīn。
魏武子孙敦宿好,十八公子忻相亲。wèi wǔ zi sūn dūn sù hǎo,shí bā gōng zi xīn xiāng qīn。
世间灵物妙难测,一气长存天地仁。shì jiān líng wù miào nán cè,yī qì zhǎng cún tiān dì rén。
巍巍堂下万休戚,左右冷眼时笑颦。wēi wēi táng xià wàn xiū qī,zuǒ yòu lěng yǎn shí xiào pín。
或然一念私欲胜,垂垂二老能相嗔。huò rán yī niàn sī yù shèng,chuí chuí èr lǎo néng xiāng chēn。
起居出入知所敬,愿言共保千千春。qǐ jū chū rù zhī suǒ jìng,yuàn yán gòng bǎo qiān qiān chūn。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

独坐看海棠二绝

王柏

沉香亭下太真妃,一笑嫣然国已危。chén xiāng tíng xià tài zhēn fēi,yī xiào yān rán guó yǐ wēi。
当日杜陵深有恨,何心更作海棠诗。dāng rì dù líng shēn yǒu hèn,hé xīn gèng zuò hǎi táng shī。

题易道传心图

王柏

图书表里用功深,此道相传直到今。tú shū biǎo lǐ yòng gōng shēn,cǐ dào xiāng chuán zhí dào jīn。
书里有图图有句,图中即是圣人心。shū lǐ yǒu tú tú yǒu jù,tú zhōng jí shì shèng rén xīn。

和易岩木犀韵

王柏

昨夜西风作意凉,吹开粟粟绕枝黄。zuó yè xī fēng zuò yì liáng,chuī kāi sù sù rào zhī huáng。
有时月窟闲来往,天上人间一样香。yǒu shí yuè kū xián lái wǎng,tiān shàng rén jiān yī yàng xiāng。

和易岩木犀韵

王柏

对花只是月宫游,浥彼黄流注玉舟。duì huā zhǐ shì yuè gōng yóu,yì bǐ huáng liú zhù yù zhōu。
莫被清光虚度了,此生更有几中秋。mò bèi qīng guāng xū dù le,cǐ shēng gèng yǒu jǐ zhōng qiū。

和前人韵

王柏

屡作家书欲寄人,姓名愁堕软红尘。lǚ zuò jiā shū yù jì rén,xìng míng chóu duò ruǎn hóng chén。
眼边忽见伤春句,屈指别来犹是春。yǎn biān hū jiàn shāng chūn jù,qū zhǐ bié lái yóu shì chūn。

和前人韵

王柏

庭前日日见兰芽,谁把青山特地遮。tíng qián rì rì jiàn lán yá,shuí bǎ qīng shān tè dì zhē。
雁影寂寥君又远,归期夜夜卜灯花。yàn yǐng jì liáo jūn yòu yuǎn,guī qī yè yè bo dēng huā。

春雪两绝

王柏

开岁晴天亦太悭,六花日日舞檐端。kāi suì qíng tiān yì tài qiān,liù huā rì rì wǔ yán duān。
浑然一色无分别,也把梅花作雪看。hún rán yī sè wú fēn bié,yě bǎ méi huā zuò xuě kàn。

春雪两绝

王柏

无端雨雪恣痴顽,弱甚东君太失权。wú duān yǔ xuě zì chī wán,ruò shén dōng jūn tài shī quán。
一白但为群丑幸,雪消群丑只依然。yī bái dàn wèi qún chǒu xìng,xuě xiāo qún chǒu zhǐ yī rán。

和叔崇两绝

王柏

道心常要摄人心,有德之人必有邻。dào xīn cháng yào shè rén xīn,yǒu dé zhī rén bì yǒu lín。
愧我空虚无一善,安能交义契兰金。kuì wǒ kōng xū wú yī shàn,ān néng jiāo yì qì lán jīn。

和叔崇两绝

王柏

春来风雪无虚日,老去光阴如箭急。chūn lái fēng xuě wú xū rì,lǎo qù guāng yīn rú jiàn jí。
窗外梅花犹未残,高标却被寒留得。chuāng wài méi huā yóu wèi cán,gāo biāo què bèi hán liú dé。

拜明招二先生墓

王柏

忆昔龙门续断弦,荥阳一脉浚家传。yì xī lóng mén xù duàn xián,xíng yáng yī mài jùn jiā chuán。
谁知丽泽收声蚤,梦奠于今八十年。shuí zhī lì zé shōu shēng zǎo,mèng diàn yú jīn bā shí nián。

拜明招二先生墓

王柏

神皋王气点腥膻,爵命今年下日边。shén gāo wáng qì diǎn xīng shān,jué mìng jīn nián xià rì biān。
俎豆孔堂新剑佩,风烟晋国旧山川。zǔ dòu kǒng táng xīn jiàn pèi,fēng yān jìn guó jiù shān chuān。

拜明招二先生墓

王柏

一原英魄一山藏,回首怀忠道路长。yī yuán yīng pò yī shān cáng,huí shǒu huái zhōng dào lù zhǎng。
天意未开南北限,要教北学王南方。tiān yì wèi kāi nán běi xiàn,yào jiào běi xué wáng nán fāng。

拜明招二先生墓

王柏

林麓幽幽气象闲,三年肄习萃衣冠。lín lù yōu yōu qì xiàng xián,sān nián yì xí cuì yī guān。
自从引翼无求地,荆棘丛中路顿宽。zì cóng yǐn yì wú qiú dì,jīng jí cóng zhōng lù dùn kuān。

拜明招二先生墓

王柏

炯炯长空一片心,东南鼎立统斯文。jiǒng jiǒng zhǎng kōng yī piàn xīn,dōng nán dǐng lì tǒng sī wén。
卷藏万古春归去,只有馀光在此君。juǎn cáng wàn gǔ chūn guī qù,zhǐ yǒu yú guāng zài cǐ jūn。