古诗词

竹石屏歌谢遁泽

王柏

好古博雅时遁泽,往岁赠我墨图柏。hǎo gǔ bó yǎ shí dùn zé,wǎng suì zèng wǒ mò tú bǎi。
今年揆予初度临,又复持赠竹石屏。jīn nián kuí yǔ chū dù lín,yòu fù chí zèng zhú shí píng。
柏以祝我老,竹以坚我心。bǎi yǐ zhù wǒ lǎo,zhú yǐ jiān wǒ xīn。
长歌短歌先后发,书室夜夜生光荧。zhǎng gē duǎn gē xiān hòu fā,shū shì yè yè shēng guāng yíng。
君才固磊落,爱我何独深。jūn cái gù lěi luò,ài wǒ hé dú shēn。
此石不知出何地,来自紫阳夫子门。cǐ shí bù zhī chū hé dì,lái zì zǐ yáng fū zi mén。
紫阳缘督两授受,谓宜永作传家珍。zǐ yáng yuán dū liǎng shòu shòu,wèi yí yǒng zuò chuán jiā zhēn。
所宝又有大于此,馀光委照非其人。suǒ bǎo yòu yǒu dà yú cǐ,yú guāng wěi zhào fēi qí rén。
以我所愿紫阳学,以我生作石笋孙。yǐ wǒ suǒ yuàn zǐ yáng xué,yǐ wǒ shēng zuò shí sǔn sūn。
石笋固宜有石竹,笋竹生成同一根。shí sǔn gù yí yǒu shí zhú,sǔn zhú shēng chéng tóng yī gēn。
当时竹上岁寒句,先达难赏流传今。dāng shí zhú shàng suì hán jù,xiān dá nán shǎng liú chuán jīn。
去年忽得紫阳岁寒字,如约屏石来同盟。qù nián hū dé zǐ yáng suì hán zì,rú yuē píng shí lái tóng méng。
朝夕敛身对二妙,俨然拱侍沧洲之竹林,寓物敬慕度义全幽贞。cháo xī liǎn shēn duì èr miào,yǎn rán gǒng shì cāng zhōu zhī zhú lín,yù wù jìng mù dù yì quán yōu zhēn。
不有畏友相勉励,安得准绳磨琢箴。bù yǒu wèi yǒu xiāng miǎn lì,ān dé zhǔn shéng mó zuó zhēn。
句中雅意已佩服,石中有竹谁能评。jù zhōng yǎ yì yǐ pèi fú,shí zhōng yǒu zhú shuí néng píng。
欧梅苏范六君子,绝识雄辨万口称。ōu méi sū fàn liù jūn zi,jué shí xióng biàn wàn kǒu chēng。
珠犀砂玉亦似矣,仿佛未得此理真。zhū xī shā yù yì shì yǐ,fǎng fú wèi dé cǐ lǐ zhēn。
顾我生既晚,欲说口已喑。gù wǒ shēng jì wǎn,yù shuō kǒu yǐ yīn。
造化发育固难测,尝闻古有刚柔分。zào huà fā yù gù nán cè,cháng wén gǔ yǒu gāng róu fēn。
柔土既发万物之生气,刚土故涵万物之阴精。róu tǔ jì fā wàn wù zhī shēng qì,gāng tǔ gù hán wàn wù zhī yīn jīng。
人之所见自有限,熟识万象俱妙凝。rén zhī suǒ jiàn zì yǒu xiàn,shú shí wàn xiàng jù miào níng。
此非物之影,真是竹之形。cǐ fēi wù zhī yǐng,zhēn shì zhú zhī xíng。
遗梢坠叶积于土,土化为石竹自存。yí shāo zhuì yè jī yú tǔ,tǔ huà wèi shí zhú zì cún。
生物不随凝结变,请观琥珀与水晶。shēng wù bù suí níng jié biàn,qǐng guān hǔ pò yǔ shuǐ jīng。
我疑此石生渭滨,土石变化岁一层。wǒ yí cǐ shí shēng wèi bīn,tǔ shí biàn huà suì yī céng。
岁岁层层应万状,直欲尽磨翠壁铺作千亩帐。suì suì céng céng yīng wàn zhuàng,zhí yù jǐn mó cuì bì pù zuò qiān mǔ zhàng。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

题时遁泽画卷十首

王柏

一壑云屏展,江横万里长。yī hè yún píng zhǎn,jiāng héng wàn lǐ zhǎng。
渔舟下滩去,寂寞舞斜阳。yú zhōu xià tān qù,jì mò wǔ xié yáng。

题时遁泽画卷十首

王柏

一云山万重,天地混不分。yī yún shān wàn zhòng,tiān dì hùn bù fēn。
须臾风浪恶,舟楫泊江濆。xū yú fēng làng è,zhōu jí pō jiāng fén。

题时遁泽画卷十首

王柏

精蓝夹江干,钟鼓时相应。jīng lán jiā jiāng gàn,zhōng gǔ shí xiāng yīng。
两山遮不断,楼阁若争胜。liǎng shān zhē bù duàn,lóu gé ruò zhēng shèng。

题时遁泽画卷十首

王柏

浩浩乾坤阔,微微见断山。hào hào qián kūn kuò,wēi wēi jiàn duàn shān。
颇兴浮海意,吾道正多艰。pǒ xīng fú hǎi yì,wú dào zhèng duō jiān。

题山桥十首

王柏

轧轧飞车入翠微,人于妙处未深知。yà yà fēi chē rù cuì wēi,rén yú miào chù wèi shēn zhī。
自从标榜新拈掇,碎却山桥一段奇。zì cóng biāo bǎng xīn niān duō,suì què shān qiáo yī duàn qí。

题山桥十首

王柏

北山之北两山驰,一径蜿蜒石作梯。běi shān zhī běi liǎng shān chí,yī jìng wān yán shí zuò tī。
脚力倦时山始好,芙蓉东畔赤松西。jiǎo lì juàn shí shān shǐ hǎo,fú róng dōng pàn chì sōng xī。

题山桥十首

王柏

石磴斜蹊下水隈,玉虹喷雪挂崔嵬。shí dèng xié qī xià shuǐ wēi,yù hóng pēn xuě guà cuī wéi。
虽然只是泉三叠,滂湃声摇万壑雷。suī rán zhǐ shì quán sān dié,pāng pài shēng yáo wàn hè léi。

题山桥十首

王柏

危岚铁面太岩岩,少憩茅栏石下龛。wēi lán tiě miàn tài yán yán,shǎo qì máo lán shí xià kān。
壁立晴空几万仞,承天一柱在东南。bì lì qíng kōng jǐ wàn rèn,chéng tiān yī zhù zài dōng nán。

题山桥十首

王柏

世事难凭转眼空,可人泉石在云中。shì shì nán píng zhuǎn yǎn kōng,kě rén quán shí zài yún zhōng。
此心多少闲丘壑,且发微机与众同。cǐ xīn duō shǎo xián qiū hè,qiě fā wēi jī yǔ zhòng tóng。

题山桥十首

王柏

修竹清湍记永和,山阴陈迹已消磨。xiū zhú qīng tuān jì yǒng hé,shān yīn chén jì yǐ xiāo mó。
四时佳兴随人寓,曲水流觞未足多。sì shí jiā xīng suí rén yù,qū shuǐ liú shāng wèi zú duō。

题山桥十首

王柏

步随流水觅清阴,乱石穿林窈窕深。bù suí liú shuǐ mì qīng yīn,luàn shí chuān lín yǎo tiǎo shēn。
涧谷未能忘磊磊,何如虚豁一生心。jiàn gǔ wèi néng wàng lěi lěi,hé rú xū huō yī shēng xīn。

题山桥十首

王柏

吹尽尘襟亦快哉,心期千古一时开。chuī jǐn chén jīn yì kuài zāi,xīn qī qiān gǔ yī shí kāi。
清风满峡谁收拾,即此清风播后来。qīng fēng mǎn xiá shuí shōu shí,jí cǐ qīng fēng bō hòu lái。

题山桥十首

王柏

滔滔利欲著人深,洒洒衿怀可出尘。tāo tāo lì yù zhù rén shēn,sǎ sǎ jīn huái kě chū chén。
指日洞阳斤斧息,开山一著要当人。zhǐ rì dòng yáng jīn fǔ xī,kāi shān yī zhù yào dāng rén。

题山桥十首

王柏

风云下走若冯虚,目极长空千里馀。fēng yún xià zǒu ruò féng xū,mù jí zhǎng kōng qiān lǐ yú。
每日城中望山色,却来倚槛认吾庐。měi rì chéng zhōng wàng shān sè,què lái yǐ kǎn rèn wú lú。

挽曹叔献

王柏

野草何青青,野花亦莙莙。yě cǎo hé qīng qīng,yě huā yì jūn jūn。
王园翳烟树,东风开泉扃。wáng yuán yì yān shù,dōng fēng kāi quán jiōng。
灵辰倏祥练,祖载何因循。líng chén shū xiáng liàn,zǔ zài hé yīn xún。
半生安陋巷,箪瓢澹无营。bàn shēng ān lòu xiàng,dān piáo dàn wú yíng。
天命有穷达,书生多苦辛。tiān mìng yǒu qióng dá,shū shēng duō kǔ xīn。
北邙同一路,玄庐等枯荣。běi máng tóng yī lù,xuán lú děng kū róng。
我本里中子,升堂托微姻。wǒ běn lǐ zhōng zi,shēng táng tuō wēi yīn。
每怀杯渡语,惟士有常心。měi huái bēi dù yǔ,wéi shì yǒu cháng xīn。
几杖虽疏阔,眷眷敬爱深。jǐ zhàng suī shū kuò,juàn juàn jìng ài shēn。
故家乔木瘁,不复典刑存。gù jiā qiáo mù cuì,bù fù diǎn xíng cún。
流水桃花窅,飘零薤露音。liú shuǐ táo huā yǎo,piāo líng xiè lù yīn。
幽宫一以閟,清泪洒芳春。yōu gōng yī yǐ bì,qīng lèi sǎ fāng chūn。