古诗词

挽蔡文叔

王柏

南风南风兮,莫苏槁质。nán fēng nán fēng xī,mò sū gǎo zhì。
坎离互宅兮,已翩翩乎月窟。kǎn lí hù zhái xī,yǐ piān piān hū yuè kū。
驾朱鸟以启路兮,潜玄宫而永息。jià zhū niǎo yǐ qǐ lù xī,qián xuán gōng ér yǒng xī。
终长夜之漫漫兮,委人间之正则。zhōng zhǎng yè zhī màn màn xī,wěi rén jiān zhī zhèng zé。
道所以经世兮,名不可以虚得。dào suǒ yǐ jīng shì xī,míng bù kě yǐ xū dé。
方一去而即悟兮,可以淑艾乎士习。fāng yī qù ér jí wù xī,kě yǐ shū ài hū shì xí。
倘再去而能悟兮,庶奸谀之屏迹。tǎng zài qù ér néng wù xī,shù jiān yú zhī píng jì。
使长孺居中司马遂相兮,狂酋当为之怵惕。shǐ zhǎng rú jū zhōng sī mǎ suì xiāng xī,kuáng qiú dāng wèi zhī chù tì。
又何至于闯江逾岭兮,喋血上国。yòu hé zhì yú chuǎng jiāng yú lǐng xī,dié xuè shàng guó。
思魏徵而奠九龄兮,吁其何及。sī wèi zhēng ér diàn jiǔ líng xī,xū qí hé jí。
公虽九原兮,疑遗忠之尚尽。gōng suī jiǔ yuán xī,yí yí zhōng zhī shàng jǐn。
我被公之知兮,始终如一。wǒ bèi gōng zhī zhī xī,shǐ zhōng rú yī。
不得哭公于堂兮,不得执公之绋。bù dé kū gōng yú táng xī,bù dé zhí gōng zhī fú。
我何负于神明兮,两足如絷。wǒ hé fù yú shén míng xī,liǎng zú rú zhí。
歌南风之三叠兮,恨无极。gē nán fēng zhī sān dié xī,hèn wú jí。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

中秋

王柏

中秋天气似重阳,幸有庭前桂子香。zhōng qiū tiān qì shì zhòng yáng,xìng yǒu tíng qián guì zi xiāng。
书册根边无一事,任他风雨送凄凉。shū cè gēn biān wú yī shì,rèn tā fēng yǔ sòng qī liáng。

寄题胡子升读易亭韵

王柏

梅花亭外倚霜晴,读易亭中一老成。méi huā tíng wài yǐ shuāng qíng,dú yì tíng zhōng yī lǎo chéng。
亭在道旁还有意,几多行客想风声。tíng zài dào páng hái yǒu yì,jǐ duō xíng kè xiǎng fēng shēng。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

风紧东篱长旧荄,主人杖屦日徘徊。fēng jǐn dōng lí zhǎng jiù gāi,zhǔ rén zhàng jù rì pái huái。
后时独立应无恨,少待梅花相伴开。hòu shí dú lì yīng wú hèn,shǎo dài méi huā xiāng bàn kāi。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

霜天无物不雕残,忽见青蕤羽葆攒。shuāng tiān wú wù bù diāo cán,hū jiàn qīng ruí yǔ bǎo zǎn。
欲制颓龄须耐冷,一阳定有落英餐。yù zhì tuí líng xū nài lěng,yī yáng dìng yǒu luò yīng cān。

叶西庐惠冬菊三绝

王柏

谁知造化用工深,处士陶潜独返魂。shuí zhī zào huà yòng gōng shēn,chù shì táo qián dú fǎn hún。
白发书生留晚节,从今岁岁典刑存。bái fā shū shēng liú wǎn jié,cóng jīn suì suì diǎn xíng cún。

和乘雪游山韵

王柏

千丈层崖玉作堆,瑶林璀璨路萦回。qiān zhàng céng yá yù zuò duī,yáo lín cuǐ càn lù yíng huí。
寒光彻骨清无敌,第一轩中第一杯。hán guāng chè gǔ qīng wú dí,dì yī xuān zhōng dì yī bēi。

和乘雪游山韵

王柏

肃然穷巷冻堆堆,高卧袁生梦正回。sù rán qióng xiàng dòng duī duī,gāo wò yuán shēng mèng zhèng huí。
拥鼻微吟烧榾柮,茅柴也荐两三杯。yōng bí wēi yín shāo gǔ duò,máo chái yě jiàn liǎng sān bēi。

三闾大夫赞

王柏

爱国忧民感慨深,沅湘浩浩魄沈沈。ài guó yōu mín gǎn kǎi shēn,yuán xiāng hào hào pò shěn shěn。
怀沙哀郢成何事,日月争光只此心。huái shā āi yǐng chéng hé shì,rì yuè zhēng guāng zhǐ cǐ xīn。

张子房

王柏

圯上相逢一老翁,诛秦蹙项笑谈中。yí shàng xiāng féng yī lǎo wēng,zhū qín cù xiàng xiào tán zhōng。
报韩偶得刘郎用,更有商山听下风。bào hán ǒu dé liú láng yòng,gèng yǒu shāng shān tīng xià fēng。

题诸葛武侯画像

王柏

隆中高卧匪无情,鼎峙规模岂素心。lóng zhōng gāo wò fěi wú qíng,dǐng zhì guī mó qǐ sù xīn。
自是将军三顾晚,坐看世变转移深。zì shì jiāng jūn sān gù wǎn,zuò kàn shì biàn zhuǎn yí shēn。

羊叔子画像

王柏

天下三分事未终,已施德惠过江东。tiān xià sān fēn shì wèi zhōng,yǐ shī dé huì guò jiāng dōng。
谁知叔子深长计,但道中兴是茂弘。shuí zhī shū zi shēn zhǎng jì,dàn dào zhōng xīng shì mào hóng。

陶渊明

王柏

义熙鼎向寄奴轻,归去来兮绝宦情。yì xī dǐng xiàng jì nú qīng,guī qù lái xī jué huàn qíng。
特笔谁书晋处士,千年心事一朝明。tè bǐ shuí shū jìn chù shì,qiān nián xīn shì yī cháo míng。

元夕独坐

王柏

颇闻灯火闹荧荧,何似书窗一点青。pǒ wén dēng huǒ nào yíng yíng,hé shì shū chuāng yī diǎn qīng。
尚喜今年民意乐,一般箫鼓两般听。shàng xǐ jīn nián mín yì lè,yī bān xiāo gǔ liǎng bān tīng。

赠寻贤赵相士

王柏

赤脚佯聋术有神,贤才未必要贤寻。chì jiǎo yáng lóng shù yǒu shén,xián cái wèi bì yào xián xún。
寻贤牌子非贤物,自是君王坐右箴。xún xián pái zi fēi xián wù,zì shì jūn wáng zuò yòu zhēn。

兰亭记

王柏

风流盛集数兰亭,刻石纷纷岂有真。fēng liú shèng jí shù lán tíng,kè shí fēn fēn qǐ yǒu zhēn。
嗟老感时何足慕,千年谁记浴沂人。jiē lǎo gǎn shí hé zú mù,qiān nián shuí jì yù yí rén。