古诗词

盛化州挽些

王柏

悼世习之纬繣兮,争骛乎险阨。dào shì xí zhī wěi huà xī,zhēng wù hū xiǎn è。
蕴异采而儃佪兮,已喧豗而吠怪。yùn yì cǎi ér chán huí xī,yǐ xuān huī ér fèi guài。
孰视衣冠之故宇兮,腥膻菅蒯。shú shì yī guān zhī gù yǔ xī,xīng shān jiān kuǎi。
酣一盎之醯蚋兮,较得失乎晻暧。hān yī àng zhī xī ruì xī,jiào dé shī hū àn ài。
公胡为乎高搴兮,提一剑以北指。gōng hú wèi hū gāo qiān xī,tí yī jiàn yǐ běi zhǐ。
恐修名之不立兮,气轩轩而有伟。kǒng xiū míng zhī bù lì xī,qì xuān xuān ér yǒu wěi。
扪虱以谈当世之务兮,江东莫比。mén shī yǐ tán dāng shì zhī wù xī,jiāng dōng mò bǐ。
烬世雠于蔡焰兮,同雪国耻。jìn shì chóu yú cài yàn xī,tóng xuě guó chǐ。
驱驰乎蚕丛鱼凫兮,上功万里。qū chí hū cán cóng yú fú xī,shàng gōng wàn lǐ。
中原咫尺兮,莫归寸疆。zhōng yuán zhǐ chǐ xī,mò guī cùn jiāng。
素志剥落兮,怊惝恍而凄凉。sù zhì bō luò xī,chāo chǎng huǎng ér qī liáng。
霾轮絷马兮,猛思故乡。mái lún zhí mǎ xī,měng sī gù xiāng。
晚得一障兮,遥遥乎南荒。wǎn dé yī zhàng xī,yáo yáo hū nán huāng。
时缤纷而易变兮,又何可以久留。shí bīn fēn ér yì biàn xī,yòu hé kě yǐ jiǔ liú。
谪星堕境内兮,吾将奚求。zhé xīng duò jìng nèi xī,wú jiāng xī qiú。
魂营营而上征兮,叩太仪之幽幽。hún yíng yíng ér shàng zhēng xī,kòu tài yí zhī yōu yōu。
敛智囊而不售兮,遗恨千秋。liǎn zhì náng ér bù shòu xī,yí hèn qiān qiū。
夙闻公名兮,意卓荦而不羁。sù wén gōng míng xī,yì zhuó luò ér bù jī。
解后公之挥麈兮,心朗气夷。jiě hòu gōng zhī huī zhǔ xī,xīn lǎng qì yí。
尝叩公之所历兮,动中事机。cháng kòu gōng zhī suǒ lì xī,dòng zhōng shì jī。
将款密乎山扉兮,杳璜佩而莫追。jiāng kuǎn mì hū shān fēi xī,yǎo huáng pèi ér mò zhuī。
悲风起兮江村,白日下兮大墅。bēi fēng qǐ xī jiāng cūn,bái rì xià xī dà shù。
表独立兮雄碑,间一丘兮今古。biǎo dú lì xī xióng bēi,jiān yī qiū xī jīn gǔ。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

题书目

王柏

博而寡要岂通儒,三万牙签亦太虚。bó ér guǎ yào qǐ tōng rú,sān wàn yá qiān yì tài xū。
一编论语用不尽,世间何必许多书。yī biān lùn yǔ yòng bù jǐn,shì jiān hé bì xǔ duō shū。

题愚斋梅轴

王柏

悄然笔下有心期,写出寒梢玉立时。qiāo rán bǐ xià yǒu xīn qī,xiě chū hán shāo yù lì shí。
何事巧藏烟雨里,孤标深不愿人知。hé shì qiǎo cáng yān yǔ lǐ,gū biāo shēn bù yuàn rén zhī。

和咏飞春蔬

王柏

东轩清节乐春蔬,传到孙支百载馀。dōng xuān qīng jié lè chūn shū,chuán dào sūn zhī bǎi zài yú。
一朝拂袖竟归去,应嗤介甫未忘鱼。yī cháo fú xiù jìng guī qù,yīng chī jiè fǔ wèi wàng yú。

和咏飞春蔬

王柏

社日何曾梦蹴蔬,遁翁波及实君馀。shè rì hé céng mèng cù shū,dùn wēng bō jí shí jūn yú。
菜根牢咬真吾事,明义从知合舍鱼。cài gēn láo yǎo zhēn wú shì,míng yì cóng zhī hé shě yú。

题画梅

王柏

枝头寂寞若为情,唤起毛锥为写神。zhī tóu jì mò ruò wèi qíng,huàn qǐ máo zhuī wèi xiě shén。
月下风前长玉立,娟娟一纸四时春。yuè xià fēng qián zhǎng yù lì,juān juān yī zhǐ sì shí chūn。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

著脚孤高太出奇,冯空斜落两三枝。zhù jiǎo gū gāo tài chū qí,féng kōng xié luò liǎng sān zhī。
大风动地吹崖裂,正是冰姿蕴藉时。dà fēng dòng dì chuī yá liè,zhèng shì bīng zī yùn jí shí。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

深山大泽老龙僵,不染樵人斧上霜。shēn shān dà zé lǎo lóng jiāng,bù rǎn qiáo rén fǔ shàng shuāng。
月魄存存枯槁里,忽然枝上弄精光。yuè pò cún cún kū gǎo lǐ,hū rán zhī shàng nòng jīng guāng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

见说前村破雪开,我来雪影浸苍苔。jiàn shuō qián cūn pò xuě kāi,wǒ lái xuě yǐng jìn cāng tái。
平生不识春风面,却道春从花底来。píng shēng bù shí chūn fēng miàn,què dào chūn cóng huā dǐ lái。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

一丘一壑似夷齐,劲雪繁霜特立时。yī qiū yī hè shì yí qí,jìn xuě fán shuāng tè lì shí。
瘦影横斜清峭峭,世间几个赴心期。shòu yǐng héng xié qīng qiào qiào,shì jiān jǐ gè fù xīn qī。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

裁冰镂雪几多工,次第开时个个同。cái bīng lòu xuě jǐ duō gōng,cì dì kāi shí gè gè tóng。
夜半传香来庾岭,至今拈起作家风。yè bàn chuán xiāng lái yǔ lǐng,zhì jīn niān qǐ zuò jiā fēng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

踏雪寻香几度吟,吟诗那得似花人。tà xuě xún xiāng jǐ dù yín,yín shī nà dé shì huā rén。
水村云壑抽身出,月挂疏篱别有春。shuǐ cūn yún hè chōu shēn chū,yuè guà shū lí bié yǒu chūn。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

枝南枝北出天然,雪艳烟痕若可怜。zhī nán zhī běi chū tiān rán,xuě yàn yān hén ruò kě lián。
冷面峥嵘无向背,何尝有意向人妍。lěng miàn zhēng róng wú xiàng bèi,hé cháng yǒu yì xiàng rén yán。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

亚水凌空任短长,枝枝风度要平章。yà shuǐ líng kōng rèn duǎn zhǎng,zhī zhī fēng dù yào píng zhāng。
一樽月下吞花影,剔在须头点点香。yī zūn yuè xià tūn huā yǐng,tī zài xū tóu diǎn diǎn xiāng。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

孤标不肯结春缘,细雨黄昏腊正残。gū biāo bù kěn jié chūn yuán,xì yǔ huáng hūn là zhèng cán。
望断落花流水远,枝枝点点是微酸。wàng duàn luò huā liú shuǐ yuǎn,zhī zhī diǎn diǎn shì wēi suān。

题花光梅十首悬崖放下

王柏

青青叶底未堪尝,已作商家鼎鼐香。qīng qīng yè dǐ wèi kān cháng,yǐ zuò shāng jiā dǐng nài xiāng。
四月江南烟雨阔,安心且待那时黄。sì yuè jiāng nán yān yǔ kuò,ān xīn qiě dài nà shí huáng。