古诗词

畴依

王柏

元会开物,风气浑庞。yuán huì kāi wù,fēng qì hún páng。
聿生神圣,惟包羲皇。yù shēng shén shèng,wéi bāo xī huáng。
始画八卦,人文炳煌。shǐ huà bā guà,rén wén bǐng huáng。
大道之书,谁云已亡。dà dào zhī shū,shuí yún yǐ wáng。
巍乎大哉,尧之为君。wēi hū dà zāi,yáo zhī wèi jūn。
其仁如天,其知如神。qí rén rú tiān,qí zhī rú shén。
凿井耕田,出作入息。záo jǐng gēng tián,chū zuò rù xī。
击壤而歌,不知帝力。jī rǎng ér gē,bù zhī dì lì。
虞舜侧微,重华协帝。yú shùn cè wēi,zhòng huá xié dì。
父顽母嚚,烝烝以乂。fù wán mǔ yín,zhēng zhēng yǐ yì。
天理之极,人伦之至。tiān lǐ zhī jí,rén lún zhī zhì。
恭己当天,云行雨施。gōng jǐ dāng tiān,yún xíng yǔ shī。
禹乃嗣兴,载平水土。yǔ nǎi sì xīng,zài píng shuǐ tǔ。
天锡九畴,彝伦攸叙。tiān xī jiǔ chóu,yí lún yōu xù。
克俭克勤,不伐不矜。kè jiǎn kè qín,bù fá bù jīn。
有典有则,贻厥子孙。yǒu diǎn yǒu zé,yí jué zi sūn。
昔在帝尧,咨舜一语。xī zài dì yáo,zī shùn yī yǔ。
允执厥中,舜亦命禹。yǔn zhí jué zhōng,shùn yì mìng yǔ。
危微精一,义复兼举。wēi wēi jīng yī,yì fù jiān jǔ。
三圣授受,独盛前古。sān shèng shòu shòu,dú shèng qián gǔ。
汤聘莘尹,五进就桀。tāng pìn shēn yǐn,wǔ jìn jiù jié。
天命人归,鸣条自葛。tiān mìng rén guī,míng tiáo zì gé。
以义制事,以礼制心。yǐ yì zhì shì,yǐ lǐ zhì xīn。
日新厥德,鉴此盘铭。rì xīn jué dé,jiàn cǐ pán míng。
于穆文王,顺帝之则。yú mù wén wáng,shùn dì zhī zé。
身蒙大难,小心翼翼。shēn méng dà nán,xiǎo xīn yì yì。
三分有二,以服事殷。sān fēn yǒu èr,yǐ fú shì yīn。
可谓至德,万邦仪刑。kě wèi zhì dé,wàn bāng yí xíng。
武王达孝,善继善述。wǔ wáng dá xiào,shàn jì shàn shù。
盟津既誓,干戈载戢。méng jīn jì shì,gàn gē zài jí。
访于箕子,洪范以陈。fǎng yú jī zi,hóng fàn yǐ chén。
惟皇建极,反覆丁宁。wéi huáng jiàn jí,fǎn fù dīng níng。
于皇周公,勤劳王家。yú huáng zhōu gōng,qín láo wáng jiā。
赤舄几几,德音不瑕。chì xì jǐ jǐ,dé yīn bù xiá。
思兼三王,以施四事。sī jiān sān wáng,yǐ shī sì shì。
坐以待日,制作大备。zuò yǐ dài rì,zhì zuò dà bèi。
生民以来,未有孔子。shēng mín yǐ lái,wèi yǒu kǒng zi。
金声玉振,始终条理。jīn shēng yù zhèn,shǐ zhōng tiáo lǐ。
五经之道,天地同流。wǔ jīng zhī dào,tiān dì tóng liú。
立此人极,万世东周。lì cǐ rén jí,wàn shì dōng zhōu。
贤哉颜子,好学独称。xián zāi yán zi,hǎo xué dú chēng。
既竭吾才,欲罢不能。jì jié wú cái,yù bà bù néng。
不贰不迁,庶乎亚圣。bù èr bù qiān,shù hū yà shèng。
一箪一瓢,不幸短命。yī dān yī piáo,bù xìng duǎn mìng。
曾子虽鲁,纤悉不遗。céng zi suī lǔ,xiān xī bù yí。
吾道一贯,以鲁得之。wú dào yī guàn,yǐ lǔ dé zhī。
易箦得正,手足斯启。yì zé dé zhèng,shǒu zú sī qǐ。
仁为己任,死而后已。rén wèi jǐ rèn,sǐ ér hòu yǐ。
至哉子思,忧道失传。zhì zāi zi sī,yōu dào shī chuán。
推本遗训,中庸一编。tuī běn yí xùn,zhōng yōng yī biān。
提挈纲维,开示蕴奥。tí qiè gāng wéi,kāi shì yùn ào。
无声无臭,孰窥其妙。wú shēng wú chòu,shú kuī qí miào。
惟孟轲氏,雄士绝识。wéi mèng kē shì,xióng shì jué shí。
伯仲禹功,力距扬墨。bó zhòng yǔ gōng,lì jù yáng mò。
性善养气,前所未闻。xìng shàn yǎng qì,qián suǒ wèi wén。
历选诸子,实醇乎醇。lì xuǎn zhū zi,shí chún hū chún。
圣道不行,自周公殁。shèng dào bù xíng,zì zhōu gōng mò。
圣学不传,由孟子卒。shèng xué bù chuán,yóu mèng zi zú。
上无善治,下无真儒。shàng wú shàn zhì,xià wú zhēn rú。
章句训诂,煨烬之馀。zhāng jù xùn gǔ,wēi jìn zhī yú。
皇宋文明,周子天畀。huáng sòng wén míng,zhōu zi tiān bì。
不由师传,道体默契。bù yóu shī chuán,dào tǐ mò qì。
建图属书,以觉后觉。jiàn tú shǔ shū,yǐ jué hòu jué。
上接洙泗,下开河洛。shàng jiē zhū sì,xià kāi hé luò。
历纪明道,祥应两程。lì jì míng dào,xiáng yīng liǎng chéng。
吟风弄月,有的其承。yín fēng nòng yuè,yǒu de qí chéng。
体用一原,显微无间。tǐ yòng yī yuán,xiǎn wēi wú jiān。
惠我光明,如夜复旦。huì wǒ guāng míng,rú yè fù dàn。
于时张子,崛起关中。yú shí zhāng zi,jué qǐ guān zhōng。
虎皮端坐,多士景从。hǔ pí duān zuò,duō shì jǐng cóng。
瞻彼洛矣,道淳所宗。zhān bǐ luò yǐ,dào chún suǒ zōng。
订顽揭牖,表表正蒙。dìng wán jiē yǒu,biǎo biǎo zhèng méng。
恭惟道统,一绝千载。gōng wéi dào tǒng,yī jué qiān zài。
何绝之久,何续之易。hé jué zhī jiǔ,hé xù zhī yì。
师友之盛,东南洋洋。shī yǒu zhī shèng,dōng nán yáng yáng。
曰尹曰谢,曰游曰杨。yuē yǐn yuē xiè,yuē yóu yuē yáng。
迪予朱子,理一分殊。dí yǔ zhū zi,lǐ yī fēn shū。
汛扫淫诐,煌煌四书。xùn sǎo yín bì,huáng huáng sì shū。
有析其精,一字万钧。yǒu xī qí jīng,yī zì wàn jūn。
有会于极,万古作程。yǒu huì yú jí,wàn gǔ zuò chéng。
流泽未远,口耳复迷。liú zé wèi yuǎn,kǒu ěr fù mí。
纂组断碎,倚托媚时。zuǎn zǔ duàn suì,yǐ tuō mèi shí。
大本斫丧,扰扰胡为。dà běn zhuó sàng,rǎo rǎo hú wèi。
渊源微矣,予将畴依。yuān yuán wēi yǐ,yǔ jiāng chóu yī。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

呆官人三绝

王柏

呆本非嘉德,如何乐此名。dāi běn fēi jiā dé,rú hé lè cǐ míng。
能于呆外看,方见业之精。néng yú dāi wài kàn,fāng jiàn yè zhī jīng。

题梅

王柏

万物正摇落,梅花独可人。wàn wù zhèng yáo luò,méi huā dú kě rén。
空中三五点,天地便精神。kōng zhōng sān wǔ diǎn,tiān dì biàn jīng shén。

题墨梅

王柏

岁寒无与偶,独抱幽贞长。suì hán wú yǔ ǒu,dú bào yōu zhēn zhǎng。
笔下孤梢瘦,冰花纸上香。bǐ xià gū shāo shòu,bīng huā zhǐ shàng xiāng。

题墨梅

王柏

笔头开造化,花外越精神。bǐ tóu kāi zào huà,huā wài yuè jīng shén。
偃蹇蟉龙表,新梢最可人。yǎn jiǎn liú lóng biǎo,xīn shāo zuì kě rén。

题墨梅

王柏

冰蕤开雪颖,墨妙发孤香。bīng ruí kāi xuě yǐng,mò miào fā gū xiāng。
不袭逃禅印,枝头有异光。bù xí táo chán yìn,zhī tóu yǒu yì guāng。

题墨梅

王柏

穷冬天地闭,万物正雕残。qióng dōng tiān dì bì,wàn wù zhèng diāo cán。
玉立清梢表,天然独耐寒。yù lì qīng shāo biǎo,tiān rán dú nài hán。

题墨梅

王柏

胸中含静操,笔下走寒梢。xiōng zhōng hán jìng cāo,bǐ xià zǒu hán shāo。
一见孤山客,清香尽拆苞。yī jiàn gū shān kè,qīng xiāng jǐn chāi bāo。

题墨梅

王柏

素质天然静,清芬绕鼻根。sù zhì tiān rán jìng,qīng fēn rào bí gēn。
更于翘楚上,一笔起冰魂。gèng yú qiào chǔ shàng,yī bǐ qǐ bīng hún。

题墨梅

王柏

一枝横出晓,霜外数花开。yī zhī héng chū xiǎo,shuāng wài shù huā kāi。
谁识生绡上,清香静处来。shuí shí shēng xiāo shàng,qīng xiāng jìng chù lái。

题流觞图

王柏

东晋群贤事已荒,却于纸上见清狂。dōng jìn qún xián shì yǐ huāng,què yú zhǐ shàng jiàn qīng kuáng。
茂林修竹今何在,一段风流付夕阳。mào lín xiū zhú jīn hé zài,yī duàn fēng liú fù xī yáng。

题浴沂图

王柏

一时言志圣师前,鼓瑟声中三月天。yī shí yán zhì shèng shī qián,gǔ sè shēng zhōng sān yuè tiān。
谁识咏归真乐意,如何却向画图传。shuí shí yǒng guī zhēn lè yì,rú hé què xiàng huà tú chuán。

题长江图三绝

王柏

一目长江万里长,几多兴废要商量。yī mù zhǎng jiāng wàn lǐ zhǎng,jǐ duō xīng fèi yào shāng liàng。
时人莫作画图看,说着源头正可伤。shí rén mò zuò huà tú kàn,shuō zhe yuán tóu zhèng kě shāng。

题长江图三绝

王柏

鱼腹江边八阵图,嶙峋于此岂良谟。yú fù jiāng biān bā zhèn tú,lín xún yú cǐ qǐ liáng mó。
后来浪道长蛇势,用势还须烈丈夫。hòu lái làng dào zhǎng shé shì,yòng shì hái xū liè zhàng fū。

题长江图三绝

王柏

瓜步洲前水最深,几人恃此纵荒淫。guā bù zhōu qián shuǐ zuì shēn,jǐ rén shì cǐ zòng huāng yín。
谁云天意分南北,自是人无混一心。shuí yún tiān yì fēn nán běi,zì shì rén wú hùn yī xīn。

独坐看海棠二绝

王柏

万翠千红各赋形,源源生意到春深。wàn cuì qiān hóng gè fù xíng,yuán yuán shēng yì dào chūn shēn。
谁开锦帐藏妖艳,应是东皇有荡心。shuí kāi jǐn zhàng cáng yāo yàn,yīng shì dōng huáng yǒu dàng xīn。