古诗词

桐花

王柏

瀫水之西,巍然一峰。hú shuǐ zhī xī,wēi rán yī fēng。
是曰道坚,翔舞而东。shì yuē dào jiān,xiáng wǔ ér dōng。
林峦蓊蔚,丘壑浑融。lín luán wěng wèi,qiū hè hún róng。
雍雍聚落,惟金之宗。yōng yōng jù luò,wéi jīn zhī zōng。
五世积累,钟此散翁。wǔ shì jī lèi,zhōng cǐ sàn wēng。
散翁颀颀,生有异质。sàn wēng qí qí,shēng yǒu yì zhì。
学敏而博,心广而实。xué mǐn ér bó,xīn guǎng ér shí。
乃孝乃睦,乃大其识。nǎi xiào nǎi mù,nǎi dà qí shí。
教子一经,维宽而栗。jiào zi yī jīng,wéi kuān ér lì。
教人尽己,维久无斁。jiào rén jǐn jǐ,wéi jiǔ wú yì。
选举法坏,取士以文。xuǎn jǔ fǎ huài,qǔ shì yǐ wén。
决于一夫,升沉遂分。jué yú yī fū,shēng chén suì fēn。
良才美德,所甘隐沦。liáng cái měi dé,suǒ gān yǐn lún。
负我求我,负人非人。fù wǒ qiú wǒ,fù rén fēi rén。
两语垂训,风俗反淳。liǎng yǔ chuí xùn,fēng sú fǎn chún。
我之识翁,因翁二子。wǒ zhī shí wēng,yīn wēng èr zi。
典刑是亲,翼翼亹亹。diǎn xíng shì qīn,yì yì wěi wěi。
曾不几见,翁遽不起。céng bù jǐ jiàn,wēng jù bù qǐ。
我来哭翁,亦已晚矣。wǒ lái kū wēng,yì yǐ wǎn yǐ。
匍匐之义,真可愧死。pú fú zhī yì,zhēn kě kuì sǐ。
我既哭翁,亦相佳城。wǒ jì kū wēng,yì xiāng jiā chéng。
千嶂矗矗,万壑沄沄。qiān zhàng chù chù,wàn hè yún yún。
一丘永閟,昭明上征。yī qiū yǒng bì,zhāo míng shàng zhēng。
万壑沄沄,千嶂矗矗。wàn hè yún yún,qiān zhàng chù chù。
子子孙孙,载昌载毓。zi zi sūn sūn,zài chāng zài yù。

王柏

宋婺州金华人,字会之,一字伯会,号长啸,更号鲁斋。王瀚子。少孤,事伯兄甚恭。从黄干门人何基游,质实坚苦。高明绝识,序正诸经。曾为丽泽、上蔡两书院师。工诗善画,著述甚富。卒谥文宪。有《读易记》、《读书记》、《诗辨说》、《天文考》、《地理考》及文集等。 王柏的作品>>

猜您喜欢

拜明招二先生墓

王柏

研席尝栖一柏堂,至今鱼鼓诉凄凉。yán xí cháng qī yī bǎi táng,zhì jīn yú gǔ sù qī liáng。
溪山不掩中和气,发见随时草木香。xī shān bù yǎn zhōng hé qì,fā jiàn suí shí cǎo mù xiāng。

拜明招二先生墓

王柏

竹舆侵晓出山阿,宿露清圆忆旧哦。zhú yú qīn xiǎo chū shān ā,sù lù qīng yuán yì jiù ó。
当日解衣盘礴意,明明分付一池荷。dāng rì jiě yī pán bó yì,míng míng fēn fù yī chí hé。

拜明招二先生墓

王柏

多少门人迹已空,后生久矣失遗风。duō shǎo mén rén jì yǐ kōng,hòu shēng jiǔ yǐ shī yí fēng。
圣贤立教无今古,时有污隆道不穷。shèng xián lì jiào wú jīn gǔ,shí yǒu wū lóng dào bù qióng。

拜明招二先生墓

王柏

束发家庭识所宗,平生心在瓣香中。shù fā jiā tíng shí suǒ zōng,píng shēng xīn zài bàn xiāng zhōng。
白头始下券台拜,的的精诚自感通。bái tóu shǐ xià quàn tái bài,de de jīng chéng zì gǎn tōng。

拜明招二先生墓

王柏

仲氏孤忠彻九天,青原淡月惨遗篇。zhòng shì gū zhōng chè jiǔ tiān,qīng yuán dàn yuè cǎn yí piān。
摩挲朱子呜呼字,寂寂庭前重怆然。mó sā zhū zi wū hū zì,jì jì tíng qián zhòng chuàng rán。

和叔崇清明后四绝

王柏

把酒留春尚肯留,几多生意聚诗眸。bǎ jiǔ liú chūn shàng kěn liú,jǐ duō shēng yì jù shī móu。
可怜桃李无涵养,只有桑麻自进修。kě lián táo lǐ wú hán yǎng,zhǐ yǒu sāng má zì jìn xiū。

和叔崇清明后四绝

王柏

安期老子肯过从,每恨清尊不肯空。ān qī lǎo zi kěn guò cóng,měi hèn qīng zūn bù kěn kōng。
好句忽来今日雨,高情终是古人风。hǎo jù hū lái jīn rì yǔ,gāo qíng zhōng shì gǔ rén fēng。

和叔崇清明后四绝

王柏

昌黎空作送春诗,只道门前柳絮飞。chāng lí kōng zuò sòng chūn shī,zhǐ dào mén qián liǔ xù fēi。
岂识一犁江上雨,春风于此大知非。qǐ shí yī lí jiāng shàng yǔ,chūn fēng yú cǐ dà zhī fēi。

和叔崇清明后四绝

王柏

缓步微吟竹一枝,情怀不比少年时。huǎn bù wēi yín zhú yī zhī,qíng huái bù bǐ shǎo nián shí。
少年春思无归宿,却是如今老会嬉。shǎo nián chūn sī wú guī sù,què shì rú jīn lǎo huì xī。

题立斋天台图

王柏

留题已是十年前,展卷重看思惘然。liú tí yǐ shì shí nián qián,zhǎn juǎn zhòng kàn sī wǎng rán。
汝以不言传至道,岂如吾道以言传。rǔ yǐ bù yán chuán zhì dào,qǐ rú wú dào yǐ yán chuán。

题立斋天台图

王柏

出处于人不偶然,当时已报赤城缘。chū chù yú rén bù ǒu rán,dāng shí yǐ bào chì chéng yuán。
丹青有笔谁能画,圣则堂前月满川。dān qīng yǒu bǐ shuí néng huà,shèng zé táng qián yuè mǎn chuān。

元正

王柏

开正又展一年期,霞脸醺醺酒半卮。kāi zhèng yòu zhǎn yī nián qī,xiá liǎn xūn xūn jiǔ bàn zhī。
独坐晴窗无一事,呼童和墨写梅诗。dú zuò qíng chuāng wú yī shì,hū tóng hé mò xiě méi shī。

元正

王柏

吟诗犹是少年情,要复当初赤子心。yín shī yóu shì shǎo nián qíng,yào fù dāng chū chì zi xīn。
心出入时何以御,手持一卷敬斋箴。xīn chū rù shí hé yǐ yù,shǒu chí yī juǎn jìng zhāi zhēn。

和玉成书秋台诗卷韵

王柏

龙蛇笔底盘枯藤,两卷风骚泣鬼神。lóng shé bǐ dǐ pán kū téng,liǎng juǎn fēng sāo qì guǐ shén。
此是玉成衣钵处,他年出语定惊人。cǐ shì yù chéng yī bō chù,tā nián chū yǔ dìng jīng rén。

韦轩游山遇雨

王柏

踏碎羊山黄叶堆,天飞细雨相车回。tà suì yáng shān huáng yè duī,tiān fēi xì yǔ xiāng chē huí。
二皇应讶来何晚,不忍听君话别杯。èr huáng yīng yà lái hé wǎn,bù rěn tīng jūn huà bié bēi。